Buổi sáng bình mình đem lại cho mọi người một niềm phấn khởi. Nó là tia sáng của hy vọng và một sự bắt đầu mới. Tia ánh ấy soi chiếu qua màn cửa sổ phòng 211 nơi Kỳ và Quyên ái ân trong hoan lạc. Kỳ chợt thức giấc. Nhìn chung quanh chàng, căn phòng đã lộ vẻ trang nhã và lịch sự của căn phòng khách sạn quý phái. Nó thật khác xa với vẻ mờ huyền ảo khêu gợi của nó đêm qua. Nhưng Kỳ lại nghĩ, có phải chăng căn phòng quyến rũ hay là sự khiêu gợi của người con gái đã ân ái với chàng đêm qua đã làm chàng say mê? Nhìn kế bên mình, Quyên đang nằm trong vòng tay mình và nàng vẫn đắm chiềm trong mộng đẹp. Quyên thật mỹ miều, vẻ đẹp băng khanh ngọc khiết của nàng đã làm cho bao chàng trai say đắm. Trên khuôn mặt Quyên, Kỳ cảm nhận được vẻ dịu dàng bộc khiết của một thiếu nữ xuân thì. Quyên đẹp lắm. Kỳ hôn nhẹ lên trán Quyên rồi bước xuống giường vào phòng tắm. Làn nước mát lạnh chảy xuống người Kỳ bao bọc lấy chàng làm chàng tỉnh táo lại. Sức khỏe chàng sau một giấc ngủ đã phục hồi nhanh chóng và sinh lực chàng đầy ấp hơn bao giờ hết. Tắm xong, Kỳ bước xuống phòng ăn và order thức ăn buổi sáng cho cả bọn. Khi Kỳ về phòng, thì Quyên đã tỉnh dậy. Nàng mặc một chiếc sơ-mi trắng mỏng dính, mỏng đến nổi Kỳ có thể thấy chiếc áo lót bên trong và chiếc quần lót hồng nhạt che lấp đi phần âm hộ. Quyên đang tập những động tác thể dục gần cửa sổ. Những ánh sáng bang mai soi rọi da thịt trắng và mịn như nhung của nàng khiến những động tác nàng thêm phần sinh động. Cơ thể Phương Quyên cân đối và mảnh khảnh nên khi tập tới những động tác xoay mình hoặc ưỡn người thì không kém gì những vũ công chuyên nghiệp. Kỳ đặt khay đồ ăn xuống bàn và mời gọi Quyên:
- Quyên ăn sáng nhé!
Quyên vặn người vài lần cuối cùng và ngồi xuống bàn ăn vừa nói:
- Ụa sao không gọi Khang và Hoa qua ăn chung luôn?
-  Ừ thì Kỳ có gõ cửa nhưng mà hai người đó chẳng thèm trả lời nên Kỳ đã  để cái note ngoài cửa nói nếu đói bụng thì cứ đánh phone xuống nhà dưới  bưng thức ăn lên. Thôi, Quyên ăn cho nóng đi kẻo nguội!Phần ăn sáng thật  bồi dưỡng, phần ăn gồm một phần ốp la, hai cái xúc xích, bánh mì bơ và  tách cà phê sữa. Buổi ăn thân mật diễn ra và hai người cứ luôn tươi cười  nói chuyện. Họ kể cho nhau nghe những chuyện vui trong cuộc sống và  những sở thích, công việc hằng ngày của họ. Càng trò chuyện, Kỳ nhận  giác Quyên không những đẹp mà nàng còn là một cô gái lịch thiệp, khéo ăn  nói và duyên dáng. Kỳ hiếu kỳ rất muốn biết nguyên nhân sao nàng lại  trở thành cô gái làng chơi nhưng chàng lại không dám hỏi vì sợ mích lòng  và phá nhiễu bữa ăn sáng tuyệt vời này. Quyên dường như cũng cảm nhận  được điều đó nên nàng cũng cố lờ qua và tránh nói đến những chuyện không  mấy gì êm tai ấy. Đang ăn nửa chừng thì có tiếng gõ cửa. Tiếp đó, Khang  và Hoa bước vào. Họ nhìn phờ phạc nhưng sự thõa mãn đã lộ đầy trên mặt  họ. Thằng Khang mặt mày hơi tái, có lẽ vì chơi quá xá là vậy, Kỳ nghĩ,  nó cởi trần và chỉ mặt chiếc quần xà lỏn, cử chỉ thì bải hoải xuội lơ.  Còn Hoa thì đỡ hơn, mặt nàng cũng tái nhưng là gái chuyên nghiệp nên  những lần như vậy đã quen rồi, nàng ăn mặc gọn gẽ và hành động từ tốn.  Đoán là hai đứa này đã mây mưa suốt đêm nên mới ra nông nỗi này. Mẹ kiếp  thiệt!! đi chơi đĩ chứ có phải là đi bán mạng sanh con đâu mà sao thằng  này ‘cày' dữ vậy. Kỳ nghĩ thầm, sớm muộn gì mày cũng teo cu hết đời  thôi con ơi. Tuy nghĩ vậy, Kỳ vẫn tươi cười xã giao:
- Hello, sao hai người dậy trễ vậy? Sao, gọi đồ ăn chưa?
Hoa nhanh chóng trả lời thay cho Khang:
- Gọi rồi nhưng họ nói phải đợi một lát nữa họ mới bưng lên!!!
Kỳ khẽ nhíu mày nói:
- Chà, vậy chắc là lâu lắm, thôi để tôi xuống dưới bưng lên cho nó lẹ.
Tính  kêu thằng Khang đi theo, nhưng nhìn mặt mày phờ phạc của nó mà Kỳ thấy  thương hại. Thôi cho mày ngồi nghỉ đó con ạ. Kỳ tính đi một mình thì Hoa  vội lên tiếng:
- Ơ!! Vậy để em đi theo phụ anh nhé!!!
- Ừ vậy  cũng được, Kỳ vừa gật đầu và tự nghĩ biết đâu mình hỏi được tin tức của  Quyên từ miệng Hoa. Thế là cả hai xuống phòng dưới gọi đồ ăn. Trên đường  đi, Kỳ cố tình nói xã giao vài ba lời cho ấm áp câu chuyện.
- À,  công nhận thằng Khang vậy mà bết bác thiệt. Đàn ông con trai gì mà sáng  dậy mà ỉu a ỉu lại như con chó chết không bằng. Chắc hôm qua nó làm ăn  dữ lắm hả Hoa?
Hoa đỏ ửng mặt nhưng nàng cũng cười nói:
- Đúng là chuyến này làm  ăn không lời anh ơi. Cả đêm hôm, em không nhắm mắt nổi với anh ấy. Hễ  nhắm mắt chút xíu là ảnh lại ‘đòi' hoài à khiến em phải bực mình cả đêm  luôn.
Kỳ cười thầm, vậy là thứ thuốc đó linh nghiệm quá. Thật ra, hôm  qua, sau khi uống nửa chai thuốc đó thì Kỳ bị dị ứng nên đã ói ra. Bằng  không e sáng nay chàng cũng không hơn gì thằng Khang đâu mà có khi còn  nằm bại xụi nữa là khác. Cười nói chuyện một hồi thì Kỳ bắt đầu gạ  chuyện:
- Uûa mà sao Kỳ thấy em và Quyên có tài và sắc nữa sao không đi kiếm việc làm ở mấy công ty mà làm?
Hoa thở dài:
-  Tụi em cũng muốn lắm đấy chứ anh ơi. Có ai lại muốn đi làm nghề này  đâu. Nhưng mà trời lại chẳng chìu lòng người anh ạ. Em và Quyên đứa nào  cũng có khó khăn của nó!
- Ư vậy em kể ra coi, biết đâu anh giúp được  phần nào thì anh giúp cho! Ba mẹ anh có mấy cái shop, nếu em muốn kiếm  việc thì anh có thể giúp em được mà
Hoa lắc đầu:
- Em cảm ơn anh nhưng anh không giúp nỗi tụi em đâu.
- Khó khăn cỡ nào, em nói ra coi biết đâu anh ráng giúp được cái nào hay cái đó.
Hoa trầm tư thật lâu, và cuối cùng nàng kể:
-  Số em và con Quyên thật xấu anh ạ. Phần em, vào năm em mười tám, em có  quen biết một thằng bạn trai. Sau một thời gian, em đã đám cưới với tên  đó. Ban đầu, thì hắn đối xử em rất tốt và tụi em đã dọn ra ở riêng mặc  lời phản đối của cha mẹ. Nhưng được một thời gian sau, vì cứ phải túng  thiếu nên chồng em bắt đầu chán nản và đâm ra tiêu cực. Mặc dù em đã  khuyên hắn hãy nên tích cực làm việc thì một thời gian sau sẽ khá giả  hơn. Nhưng hắn đã không nghe thì thôi, hắn đã bắt đầu sanh ra nghiện  nghập và cờ bạc. Để rồi hắn thiếu nợ cùng mình và bệnh hoạn liên miên.  Em tính bỏ đi rồi, nhưng mỗi lần như vậy hắn lại dọa là sẽ tự tử nếu em  ra đi, làm em không nỡ lòng. Thế là em lại sống với hắn thêm nửa năm nửa  thì bệnh nghiện của hắn càng ngày càng nặng và dẫn đến kết cục chết  thảm vì quá liều. Em tưởng đâu vậy là mọi chuyện đã qua, nhưng không,  những tên chủ nợ lại đòi đến nhà, và dọa là nếu em không trả hết nợ thì  bọn họ sẽ đi bêu xấu đăng báo tùm lum. Sợ làm dơ mặt mũi gia đình và  đang đến nước cuối cùng không đâu xoay sở nỗi thì em gặp lại một người  bạn cũ. Bao năm gặp lại, tụi em trò chuyện và em kể cho hắn nghe qua  hoàn cảnh khó khăn của em. Nghe xong, hắn ta cũng có phần thương hại cho  em và khuyên em nếu muốn có tiền thì nên làm cái nghề làm điếm này. Hết  đường xoay xở em phải nghe theo lời hắn. Thấm thoát vậy đã được một  năm, tuy bây giờ, em đã lên chức làm kế toán và tiếp tân cho động, nhưng  số nợ đâu vẫn còn đấy, không vơi đi nỗi anh ạ. Hôm qua, cũng nhờ hai  anh nêu giá cao nên hy vọng tháng này phần nợ sẽ nhẹ bớt gánh đi phần  nào, anh ạ.
Nghe xong câu chuyện mà Kỳ thở dài. Kỳ không dè trên đời lại có người khổ tới cỡ đó. Rồi chàng hỏi:
- Vậy, Hoa có biết sao Quyên lại làm nghề này không?
-  Ừ thì số phận con Quyên cũng không hơn gì em bao nhiêu. Thật ra, nó vốn  xuất thân trong sạch. Cả gia đình nó vượt biên sang đây năm 85. Do  không quen với hoàn cảnh sống mới và chịu không quen nỗi sự khổ cực lúc  ban đầu, cha con Quyên, đã lấy cờ bạc làm tiêu khiển. Ban đầu thì là  giải trí, sau đó trong một lần, ông ta trúng một ván to, và cơn ghiền  bài bạc cũng bắt đầu từ đó. Ông ta càng chơi càng bị thua, tiền bạc cứ  lần lần vơi đi. Con Quyên từ năm 15 tuổi đã phải bỏ học ra ngoài làm  lụng để phụ giúp cho gia đình. Nhưng nợ nần càng lúc càng nặng trĩu trên  vai gia đình nó, rồi cho đến một hôm, khi sòng bạc phái người đến ra  lệnh sẽ tịch thu tài sản trong vòng một tháng nếu số nợ không được thanh  toán. Cha con Quyên bấy giờ ăn năn hối hận thì đã muộn, cả nhà nó đi  vay hết đầu này tới đầu nọ vẫn không thanh toán hết nợ nần, thế là cùng  đường, nó phải đi làm nghề này. Nhưng trời không biết thương hại nó hay  là chế rễu nó mà ngay ngày đầu tiên đi phục phụ khách thì khách của nó  lại là một tay đàn anh khá nổi tiếng trong giới giang hồ. Gã này mê tít  con Quyên và thay nó trả nợ cho gia đình nhưng bắt nó phải làm bạn gái  của hắn. Vậy là được hai năm, từ sau ngày ông cha ăn năn hối hận làm lại  công ăn việc làm, thì số nợ đã vơi bớt và cách đây hai tháng đã trả hết  nợ nần cho hắn. Nhưng tên ấy lại không chịu buông tha cho con Quyên, và  dọa nó là nếu nó rời khỏi hắn là cả nhà con Quyên sẽ gặp họa. Thế là  con Quyên vẫn nằm dưới quyền quản trị của hắn.
Kỳ bàng hoàng trước những tao ngộ của Quyên có được. Chàng hỏi:
- Vậy cảnh sát không làm gì nổi bọn này à?
Hoa lắc đầu:
-  Vô ích thôi anh ơi!! Bọn này mạnh và lộng hành lắm. Dưới màng đêm, bọn  này là chúa tể của đám dân giang hồ. Cảnh sát tuy có vài lần chụp ổ bọn  nó nhưng lần nào cũng bị hụt hoặc chỉ bắt được mấy thằng tiểu chốt không  à! Đã vậy, có vài lần, cảnh sát còn bị bắn chết hoặc bị thương trầm  trọng nữa. Oâi, thế đấy, đời là vậy. Nhưng mà anh biết không, sỡ dĩ hôm  qua, con Quyên chịu phục vụ là vì nó muốn kiếm tiền cho em đó. Thật ra  thằng du đãng ấy lo cho nó rất chu đáo. Nó thấy anh chịu trả giá cao nên  tính phụ em trả nợ. Tội nghiệp nó quá anh nhỉ.
Nói đến đó, thì họ đã bước xuống phòng ăn. Đồ ăn đã chuẩn bị sẵn sàng  chỉ thiếu người bưng lên. Thế là Kỳ và Hoa phải xách lên thôi. Trên  đường về phòng, cả hai đều lặng yên. Mỗi người đều mang theo suy nghĩ  riêng tư của họ. Phần Kỳ, chàng thật thương xót cho hoàn cảnh Quyên.  Chàng thầm cầu mong có thể chia sẻ phần nào nỗi cay đắng mà Quyên đã  trải. Về phòng, chàng cố dấu đi những ý nghĩ vừa qua để ăn xong bữa ăn  sáng tốt đẹp ấy. Aên xong, Khang và Hoa lại về phòng. Kỳ thầm nghĩ, tụi  này coi bộ mà chơi dữ quá đây. Thấy trời buổi sáng đẹp quá, Kỳ bèn rủ  Quyên:
- Quyên, trời đẹp quá, mình đi dạo biển ha?
Quyên lưỡng lự  một lát rồi cũng gật đầu.Dọc theo bờ cát trắng là một màu xanh vời vợi  của biển. Từng ngợn sóng cứ nhấp nhô lên xuống như những thăng trầm của  đời người. Một người nam và một người nữ đang bước trên làn thảm trắng  ấy. Họ là Kỳ và Quyên. Sóng vai bước bên nhau, họ lặng yên để hưởng thụ  cảnh đẹp yên lành đó. Họ, tim đập tim như hiểu rõ nỗi lòng của nhau và  như thầm hẹn ước được chung đôi. Kỳ nắm lấy tay Quyên, nhìn lấy nàng.  Tay Quyên khẽ giật ra nhưng rồi lại dừng và tay nàng trở về chỗ cũ, hơi  thở nàng nhịp gấp như quá phần hồi hộp. Nhìn lấy Quyên, Kỳ thấy Quyên  thiệt đẹp. Mái tóc thề tung bay trong gió, và vẻ mặt nửa rung nửa lo  thêm phần sướng vui, Quyên bấy giờ như là một cô gái mới biết yêu lần  đầu. Nhìn Quyên, Kỳ nói:
- Quyên, Kỳ...Kỳ không biết nói sao là  hơn...Kỳ rất muốn nói nhiều lời..... ...Kỳ...Kỳ....ừ...Kỳ rất muốn Quyên  làm bạn gái của Kỳ.
Rụt tay lại, vẻ mặt Quyên tái đi, nàng từng bước, từng bước lùi lại,  vẻ mặt Quyên thay đổi nhanh chóng. Rồi, mắt nàng rưng rưng lại, giọng  nàng ưng ức nói:
- Kỳ....xin lỗi Kỳ...mình không xứng là bạn gái Kỳ đâu....mình...mình chỉ là ..là gái...bán...
Nói  đến đó thôi thì như Quyên không còn nói được nữa, nàng quay người chạy  đi, nhưng Kỳ thấy được những giọt nước đã rơi trên cát vàng. Những giọt  nước ấy không phải là nước mưa, hay nước biển, mà nó phát xuất ra từ con  tim của người thiếu nữ chàng yêu. Chàng vội chạy theo, rượt đến với  nàng, Kỳ ôm lấy Quyên. Hơi ấm pha lẫn với những giọt nước mắt rớt trên  vai Kỳ làm Kỳ hết thẹn thùng nỗi nửa rồi. Chàng không muốn làm đau lòng  người thiếu nữ này dù bất kỳ phút giây nào. Chàng trìu mến nói:
-  Quyên, Quyên....Kỳ yêu Quyên.....Kỳ không muốn mất Quyên đâu....Dù rằng  mình mới quen nhau không lâu, dù rằng Quyên là loại người nào cũng vậy,  Quyên đã cho Kỳ một niềm tin, niềm tin ở bên Quyên, chăm sóc cho Quyên.  Khi Kỳ biết được hoàn cảnh bất đắc dĩ của Quyên, lòng Kỳ chua xót, đau  lắm. Kỳ không phải thương hại Quyên mà là Kỳ thông cảm Quyên và Kỳ biết  Quyên là người con gái tốt. Quyên, Quyên...cho anh cơ hội nhé, Quyên?
Càng  nói, nước mắt Quyên càng tuôn ra. Nhưng khác với những giọt nước mắt  nào khác trên thế giới, nó là giọt nước mắt tình yêu, nước mắt vui  sướng, nước mắt của bao cặp tình nhân đã nhỏ xuống khi họ tìm được tình  yêu chân thật. Quyên hạnh phúc quá, có được một người con trai tài giỏi  như Kỳ theo đuổi mình thì Quyên có không thiếu. Nhưng nếu có chàng trai,  không ngại mình là gái điếm, là thân nhơ nhuốt, mà biết thông cảm mình,  kính trọng mình thì chỉ có Kỳ là người con trai duy nhất đó thôi.
Trời đã chuyển gió, và mây đen đã kéo lại, rồi nhanh chóng một cơn  mưa phùn trải trên biển vắng. Cặp tình nhân vẫn ôm nhau trong mưa. Họ  coi thường mọi vật xung quanh. Tim họ được thắt chặt bởi một sợi tơ hồng  và đang chung một nhịp đập. Kỳ buông Quyên ra, chàng quỳ xuống, hai tay  nắm lấy tay Quyên và từng chữ từng chữ một, chàng nói thật thảnh khẩn:
- Quyên..Bằng.lòng..anh nhé?
Tay Quyên lại một lần rung rẫy, mắt nàng lại tuôn lệ trào...Nàng quì xuống ôm lấy Kỳ và nói trong nức nở:
- Quyên..bằng..lòng...
Chỉ  có thế thôi nàng không còn đủ sức nói thêm nữa. Trời cuối cùng cũng đã  nhẹ mưa, mây cũng tan dần và nắng lại soi rọi trên mặt biển. Ở chân trời  xa xăm, một cặp chim đang tung tăng bay về nơi xa. Chúng đi tìm tổ ấm  của chúng.....
Trở về căn phòng, cả Quyên và Kỳ đều ướt nhũng. Kỳ  vội bật to lò sưởi lên và lấy khăn lau cho Quyên. Bầu không khí ấm áp  đã loan tỏa trong phòng trọ. Dưới ánh lửa hồng, Quyên như một nàng sao  trên trời, vẻ đẹp nàng thanh cao và lộng lẫy quá. Dùng khăn lau lên mái  tóc óng ướt đen mượt của nàng, rồi xuống tới tay. Hai tay Quyên mềm mại  như không xương và trắng nõn. Rồi, hai cánh tay ấy đưa lên, cởi dần  chiếc áo ướt của Kỳ xuống. Cánh tay mềm mại của nàng xuyên qua áo Kỳ sờ  vuốt cặp ngực đồ sộ của chàng, cởi xong áo, nàng hôn lên ngực chàng. Hơi  nóng xuất phát từ ngực Kỳ làm Quyên thấy ấm cúng. Nàng đứng dậy, cởi  chiếc áo thun trắng của nàng xuống, để lộ một thân hình bốc lửa và cặp  ngực đồ sộ nửa mở nửa dấu trong chiếc áo lót. Quỳ xuống, nàng sờ lấy cu  của Kỳ lúc ấy đã sống lại, nàng cầm lấy nó vuốt ve không ngừng. Khi nó  đã chỉa đúng 60 phút đồng hồ, Quyên kề miệng gần cu mà hà hơi vào nó  không ngừng. Hơi nóng và từng cái đụng môi của nàng vào cu Kỳ làm chàng  thiệt phê. Cứ cà qua lại một hồi, thì đầu cu Kỳ đã hơi ẩm ướt nước tinh,  lúc ấy, Quyên nhả ra một bãi nước miếng lên cu chàng và bắt đầu liếm và  nút lấy nó. Cái lưỡi như con rắn nhỏ tinh khôn cứ cuốn và liếm lấy con  chim đại bàng đang dương oai diệu võ. Nàng nút lấy cặc chàng và bú lấy  nó. Quyên dùng miệng hút một hơi không khí rồi phì phò thở ra làm cặc Kỳ  như đang ở trong mang âm hộ và sướng lắm.
Kỳ bấy giờ không phải làm gì cả. Chàng nằm chiêm ngưỡng thân thể trần truồng mát rượi của mỹ nhân mà lòng ham muốn vô cùng. Hơi nóng trong miệng Quyên càmg lúc càng tăng, khiến cho Kỳ bức rức lắm. Chàng đặt hai tay lên đầu Quyên và nhấn mạnh đầu nàng xuống để cho miệng nàng áp sâu với cu mình. Bị tức thở, Quyên bực mình, nàng nút và thở ra càng lúc càng nhanh và tay nàng không ngừng sục cặc cho Kỳ làm chàng sướng quá xá. Kỳ thấy có cái gì trong mình muốn tuôn ra. Chàng nắc mạnh vào miệng nàng như một lỗ âm hộ và bắn nó ra xối xả. Quyên liếm sạch hết những tinh khí ấy và vuốt liếm lấy cặc chàng một hồi. Kỳ nâng người nàng lên, chàng hôn lên hai má ửng hồng của nàng, lưỡi chàng ve vẫy như muốn liếm sạch phấn son trên hai đôi má căng mịn ấy. Cơ thể hai người áp sát nhau làm lòng người rạo rực. Men tình đã say nồng nên hai người đã quên đi sự hiện diện của mọi thứ chung quanh mà chỉ biết đến thân thể của người bạn tình mình mà thôi. Kỳ hôn lên đôi môi đỏ mộng của Quyên. Quyên nhắm mắt lại, nàng dãn người ra để cho Kỳ tự do hành động. Nàng như một thần nữ sống đang lim dim mộng đẹp trông thật huyền ảo. Kỳ luồn sâu chiếc lưỡi vào trong môi Quyên và cuốn lấy lưỡi nàng. Đôi tay Quyên chợt giựt giựt vài cái nhưng lại giãn ra. Môi kề môi, lưỡi sát lưỡi, họ hôn nhau những nụ hôn ướt át và nước giãi họ quyện lại một, thơm tho lạ lùng. Hơi ấm trong miệng san sẻ cho nhau tạo ra một cảm giác say mê và quyến luyến làm họ quấn quít mãi với nhau. Tay Kỳ lúc đó đã cởi dần chiếc áo ngực của Quyên xuống và lấy tay xoa đều hai cặp tuyết lê của nàng. Cặp ngực cân đối, vừa tay nhưng thật dễ thương làm sao. Kỳ rời bỏ đôi môi mộng mị của Quyên và hôn xuống cặp vú nực mùi thơm ngát. Quyên có một thân hình toàn vẹn, dưới cặp ngực cân đối là chiếc bụng phẳng lỳ không gợn mỡ, cặp vú không to và không nhỏ ấy thật dễ hôn hoặc nựng nịu trìu mến. Núm vú nàng đen xẫm và và mũm mĩm. Kỳ ngậm nút núm vú mê mẩn. Á.ah, ah ahahaaa, Quyên rên vì sự nhột nhạt nhưng không kém phần kích thích. Kỳ hôn xuống bụng phẳng lỳ và xuống tới cặp đùi thon thả của nàng. Kỳ thấy rõ Quyên đã rợn da gà. Từng mợn da gà ấy nổi lên trên da thịt trắng mịn của nàng thật nổi bật.
Mặt Quyên hồng và đỏ như đã uống những ly rượu say nồng. Nàng chống hết nổi. Nàng nhấc đầu Kỳ xuống vùng hạ bộ chàng và nhờ chàng bú lấy nó. Ở cự ly gần, Kỳ có dịp thấy rõ từng gân, mạch máu đỏ hồng ở âm hộ nàng. Chàng bắt đầu liếm từ vùng ngoài âm mang của nàng. Cái lưỡi điêu luyện không kém gì chó bẹc giê làm Quyên thiệt phê. Nước dâm toát ra thiệt nhiều. Những miếng nước ấy thấm mềm các thớ thịt trong lồn nàng, và tỏa mùi thơm đàn bà quyến rũ. Quyên hẩy hẩy người nàng vài cái, nàng nằm xấp lại và chổng mông lên áp vô miệng Kỳ. Cả cơ thể Quyên như rung lên theo nhịp phết của Kỳ. Kỳ banh rộng lồn nàng ra và thở phà phào đó. Uùi dà...Quyên xuýt xoa.... Người nàng hừng hực những cơn dục tình mà không biết thả tiết ở nào. Trong lồn nàng, tất cả thật sống động. Có một hột hồng hồng nhỏ xíu nằm ở rất sâu trong lồn Quyên. Kỳ liếm lấy hột le ấy làm Quyên như dựng đứng lên, Oâi cha mẹ ơi, á á..sướng quá anh ơi..... Càng cà lưỡi ở vùng mồng đốc ấy thì Quyên càng rùng rẫy cơ thể, nàng nửa khóc nửa rên trộn lẫn với tiếng sướng. Oái ối sướng quá....Hết rên cha tới mẹ, càng liếm nàng càng sướng càng khóc. Khi Kỳ rút chiếc lưỡi ra, thì Quyên mới hết rên, nàng thở hồng hộc vì mệt và phê quá. Quyên rã người ra. Lồn nàng ướt đẫm nước dâm và khí đục ngầu. Lồn Quyên giờ đây giống như một đóa hồng mai bị dập vùi sau cơn mưa giông bão. Bấy giờ, Kỳ mới bắt đầu đụ vô lồn Quyên. Chàng kề cu vô lồn Quyên và từ từ áp vào. Lồn Quyên tuy đã bị đụ nhưng vẫn còn nhỏ nên phải tốn một thời gian thì lồn nàng mới nhận hết con cu dài và to ấy. Bắt đầu, Kỳ đụ chậm chạp nhưng sau đó nhanh dần làm Quyên có lại cơn sướng. Bị đụ kiểu chó, nên cặc Kỳ giao tiếp thật sát với lồn Quyên và lồn nàng bị con cặc Kỳ nắc tới tấp. Tuy trong tư thế bị động nhưng Quyên cũng ráng lắc lư phần mông đít để nghiền ép cặc Kỳ. Cơn sướng bị một vật nóng hổi áp sát vào lồn làm Quyên thiệt sướng không thể tả nỗi. Quyên rít người và phì phò như một con ngïựa cái đang thỏa mãn cơn sướng dục. Nàng rung chuyển thân mình, người nàng nóng và mặt nàng đê mê. Kỳ xoa vuốt lấy tấm lưng ong của nàng, xoa lấy làn da mịn như nhung lụa ấy.Rồi Kỳ đứng thẳng người dậy và nâng mông nàng lên. Kỳ nắc vào lồn nàng tớiâ. Bị đổi kiểu do bị chổng trái ngược nên Quyên thật khó chịu và không quen.
Nhưng tư thế mới lại làm cho Quyên có kích thích mới, nó không dồn dập như lúc đầu nhưng cơn sướng đến chậm và lây lất trong lồn nàng. Quyên đung đưa và xoay vòng cặp mông lủng lỉnh thật mát mắt và khiêu khích Kỳ. Kỳ ngừng nắc Quyên đột ngột khó chịu, cảm giác bị mất đi vật lấp đầy ở hạ bộ làm nàng thấy thiếu thốn quá. Nàng ráng nâng người lên cao hơn để áp sát con cu Kỳ. Nhưng càng cong người lại thì Kỳ khéo léo cách xa nàng một chút. Và khi Quyên đã nâng người lên thiệt cao, Kỳ chợt vòng tay ôm lấy hai vế Quyên và đụ mạnh xuống. Aäp ọoc ọoc...Cu Kỳ thọt phọc một cái vô sâu đụng tới tử cung Quyên. Ai da.....á á á ưưưu....Hây da da......Sướng sướng quá đi. Quyên thét lên bằng tất cả sức lực nàng có. Nàng giẫy đẫy thân hình ẻo lã của nàng, nghiến chặt lấy hàm răng nàng, đôi tay nàng bấu chặt xuống giường. Nàng vặn mình và rít lên những tiếng nựng nịu thương yêu.Aùưưư...Địt mạnh nữa đi anh aahah... Cặp đùi nàng khép chặc rồi lại giãn ra. Kỳ bấy giờ mới ra hết sức nắc mạnh vô lồn Quyên. Phọt phọt, ọc ọc ....Tiếng kêu, tiếng nắc, tiếng thở dồn dập làm căn phòng trang nhã trở lại vẻ phòng the ái ân hoan lạc. Thân Quyên đờ lại như một khúc gỗ. Hơi thở nàng dồn dập và đứt đoạn, má nàng đỏ bừng lại, vẻ mặt nhăn nhó vì phaiû chịu đựng những cú đụ xoáy sâu đến tận tử cung nàng. Rồi, nàng thở hắt ra, một bãi nước đục bắn ra từ lồn nàng. Kỳ đặt nàng nằm xoải lại và tiếp tục nắc như chày giã gạo. Quyên thì toàn thân rung rẫy, và lồn nàng co xiết rồi giãn. Biết Quyên ra rồi và đã thỏa mãn, chàng nhấc tấm thân nhẹ nhàng và ẻo lã như cành liễu tơ lên, ôm sát lấy vào cặp ngực đồ sộ của chàng mà bước xuống giường mà đi vòng quanh căn phòng. Từng bước đi của Kỳ, là con cặc lại tung hoành trong lồn Quyên. Quyên sướng lụi người ra, nàng mệt và còn bải hoải vì mới ra nên chỉ đành ôm chặt lấy Kỳ. Mùi hương xuân sắc từ da thịt thiếu nữ làm cho Kỳ đê mê. Chàng để Quyên dựa vào tường và nắc liên miên. Môi chàng thấy ngứa ngáy nên áp sát vào màng tai của Quyên mà hôn liếm tới tấp. Quyên có xâu lỗ tai, trên hai tai nàng là cặp xâu tai bằng vàng mỏng. Kỳ có thấy hàng chữ trên cặp xỏ tai ấy. Chàng ráng đọc thì thấy xâu bên trái khắc: "Yêu nhau đến chết" còn xâu bên phải khắc: "Tình mãi khắc ghi". Kỳ thấy ngộ nhưng cơn sướng đã dâng đến với chàng nên chàng cũng quên hẳn những gì mình nghĩ và tiếp tục hành lạc. Quyên được dựa vào lưng tường mát lạnh và được kích ở nơi tai, chỗ nàng ưa được hôn, và phần lồn vẫn luôn được kích thích đã làm nàng thấy sướng trở lại. Thấy Quyên đã dần dần hoà cuộc, Kỳ nhấc nàng khỏi tường và hạ nàng xuống sàn thảm. Kỳ để nàng nằm chuối người, để phần lồn nhướng cao lên, bẹt háng nàng ra, chàng bắt đầu đập mạnh xuống phần lồn. Aâm mang của Quyên giờ đây đã thấm nhiều âm khí nên cặc Kỳ ra vô đã dễ dàng hơn. Tư thế này làm Quyên thật dễ chịu vì nó đem cho nàng cơn sướng dịu êm và từ từ kích thích. Kỳ bấy giờ hạ người xuống hơn bao giờ hết. Chàng chống hai tay xuống nền và bắt đầu thục mạnh của quý vào lồn Quyên. Aây da.aaa...Quyên nấc lên những tiếng ai oán và dâm tà trong cơn sướng hoan lạc.
Chịu hết nỗi nửa, Quyên ngồi dậy và đẩy người Kỳ xuống nền nhà và bắt đầu theo thế ‘cởi ngựa' trên người Kỳ. Kỳ trân người lại và hơi thở chàng bắt đầu thở gấp. Quyên đung đưa thân hình mảnh mai và dịu dàng của nàng trước mắt Kỳ làm chàng phê quá. Con cặc ấm êm lại bọc trong một bao thịt ấm và dễ dịu ấy làm cho cặc chàng cương cứng tột đỉnh. Quyên nhấc người nàng lên xuống theo một nhịp điệu huyền bí. Nàng đu đưa lúc nhanh lúc chậm, và cũng có lúc áp sát vào con cu của Kỳ. Tư thế này làm nàng trọn vẹn điều chỉnh cơn vui. Trông Quyên thật sống động và huyền ảo như những nàng mỹ nữ Ai Cập tươi mát. Cặp vú nham nhám nhưng cân đối và lủng lẳng trước mắt Kỳ làm chàng thật thèm khát. Chàng hôn lên cặp lê ấy và ngậm lấy núm vú đen thẫm cũa Quyên. Quyên rú lên vì sướng, nàng bắt đầu nhấp nhô thiệt mạnh bọc lấy cu Kỳ, tay nàng đẩy người Kỳ xuống và tự kích thích lấy cặp ngực mình. Từng ngón tay xinh xinh màu xanh da trời trên những móng tay nàng biêu lộ vẻ dịu dàng của phái nữ. Kỳ nhịn hết nổi, chàng bắt đầu nắc tới tấp vô lồn Quyên. Quyên cũng đã gần ra, nàng bắt đầu lên xuống nhanh hết cỡ và quặn quẹo cơ thể và phần hạ bộ để nó cà sát với cu Kỳ. Hai cơ thể nhịp mạnh theo ngọn lửa dục tình đang cháy tới thời điểm cao nhất. Kỳ gồng mình lại, cu chàng giật giật vài cái và một làn tinh dịch nóng hổi bắn cháy vô lồn Quyên. Quyên cũng đã lây lất với cảm giác hoan sướng, nàng lên xuống càng lúc càng nhanh và rồi Quyên trân người lại. Lồn Phương Quyên co thắt bóp lấy cặc nóng hổi của Kỳ. Á aaa...Quyên hét lên. Từng âm mạch và cơ bắp nàng giãn ra rồi xiết lại và cơn bức rức trong người nàng đã được tiết ra. Một làn khí nước từ lồn nàng trộn lẫn với tinh dịch của Kỳ tràn ra từ lồn nàng rớt xuống sàn nhà. Quyên nhìn Kỳ cười dịu dàng và trìu mến làm sao ấy. Nhìn hình ảnh của một người mỹ nữ, với mái tóc dài đen mượt, đôi mắt dịu hiền, trên cặp môi mộng đỏ. Phát từ da thịt nàng, một mùi thơm thoang thoảng của phấn son và mùi da thịt thơm ngát của nàng thấm sâu vào óc Kỳ. Người thiếu nữ mỹ miều ấy, cặp má đã bớt ửng sau cơn sướng. Nàng dựa lên người chàng, áp sát cả thân mình mịn mà mểm như lụa tơ đào lên người chàng và thiếp dần. Kỳ thỏa mãn. Chàng ôm lấy người yêu mình và thiếp đi.
Khi Kỳ và Quyên tỉnh dậy thì trời đã xế chiều. Mặc lại  quần áo và thu xếp đồ đạt xong, Kỳ, Quyên, Hoa va Khang rời khỏi khách  sạn. Khi tiễn Quyên và Hoa xuống xe, Kỳ quyến luyến nhìn lấy Quyên như  không muốn xa người tình yêu dấu. Khi thấy bóng nàng khuất sau cánh cửa,  lòng Kỳ bức rức như mất đi một thứ gì đó rất quan trọng. Trên con đường  về, hình bóng Quyên cứ hiện trong đầu óc Kỳ. Trên đài radio, bản nhạc  ‘Tình Đơn Phương' được dạo lên làm lòng Kỳ thêm phần rạo rực men tình.
‘Mới  hôm qua đi về nhà nàng, cùng đi chung bên em sánh vai cười vui. Em là  thiên thần trong mắt anh, là mơ ước khi con tim còn cô đơn. Mỗi khi em  tươi cười thẹn thùng, làm môi em xinh như đóa hoa phù dung. Trông nhìn  em lòng anh ngất ngây, làm chậm bước chân cho đường thêm xa.Đã yêu em  như tự thuở nào, nhìn em đang thơ ngây mắt nai hồn nhiên. Trong lòng em  giờ đang nhớ ai, nàng ơi có biết chăng mối tình đơn phương? Muốn thấy em  luôn nở nụ cười, làm trăng sao trong đêm tối tăm hồn anh. Cho dù anh  thầm mang nỗi đau, nguyện sẽ yêu em mãi chân tình đơn phương (điệp khúc)  Đôi khi muốn nói yêu em lòng đắm say mà anh đành nói không nên lời. E  đôi môi ấy sẽ không còn thắm tươi sợ khi đường xa mất ai......Nếu mai  này lối xưa về, bước chân này lẻ loi. Để âm thầm, chỉ một mình, mãi ấp ủ  giấc mở về em.
* *
Hôm sau khi tan học, Kỳ lại phóng xe lên Richmond để thăm Quyên.  Quyên hôm nay mặc quần jean và áo thun bó sát lấy thân hình kiều diễm  của Quyên. Quyên thật trẻ trung và yêu đời. Nhìn nàng, Kỳ có được một  cảm giác ấm cúng và thoải mái. Sau khi trò chuyện một lát, Kỳ rủ Quyên  đi dạo phố và đi cinema. Quyên gật đầu đồng ý. Cũng đúng lẻ thôi, Kỳ  nghĩ, đàn bà con gái nào mà không thích đi shopping sắm sửa. Chiếc xe  Fords đã được sửa chửa phóng khói rời khỏi căn nhà số 12.Ở vùng South  Land Shopping Centers, một khu shopping khá đông đúc. Quần áo ở đây từ  thượng vàng đến hạ cám đều được treo bán. Hơn thế nửa, khu South Land  còn là một nơi giải trí cho giới trẻ. Những rạp chiếu bóng, game stores  đều rải rác khắp nơi trong khu chợ. Kỳ và Quyên vừa mới bước ra từ tiệm  David Jones, nơi chuyên bán các loại quần áo khá xa xỉ. Quyên nhõng  nhẽo:
- Giờ tụi mình ghé qua Myer để em mua thêm một ít mỹ phẩm nữa  nhé!Kỳ gật đầu mà lòng thì đâu để ý tới những gì Quyên nói đâu. Kỳ vốn  là chúa ghét shopping. Đó cũng là lý lẻ thường tình thôi, hắn chưa hề  biết đến tới thằng đàn ông nào mà thích đi shopping đâu, trừ hai trường  hợp, một là bị ép buột, hai là gay. Kỳ lại rơi vào trường hợp đầu tiên,  chàng thật muốn gần gũi người đẹp, săn sóc cho nàng, và ngắm nhìn nàng.  Oâi, thì đành vậy, lội xe hơn mười mấy cây số, cuốc bộ hằng mấy tiếng  đồng hồ cũng để đánh đổi nụ cười của mỹ nhân thôi. Sau khi mua mấy cây  kem làm mịn da, và một số đồ dùng mỹ phẩm, nhìn lại đồng hồ thì đã 7 giờ  chiều rồi. Hai người họ bèn bỏ dự định đi coi xi nê mà chỉ kiếm chỗ ăn  và ngồi nghỉ.Đang tươi cười dùng bữa ăn chiều với Quyên, Kỳ chợt sững  người ra khi thấy Hân đang từ trong đám đông bước tới phía chàng. Quyên  cũng nhận ra được cái nhìn quái dị của Kỳ và cô gái đang bước đến nên  nàng lặng thinh.
- Cô gái này là ai?
Giọng Hân lạnh lùng và sắt bén như từng lưỡi gươm đâm vào tim Kỳ. Chàng đứng dậy, choàng vai lấy Hân và nói niềm nở:
- Hân, chúng mình tìm một chỗ khác để nói chuyện nhé! Chỗ này đông người quá!
- Không!!! Hân hét lên, Tôi muốn biết người con gái trước mặt anh là ai?
Thấy như Hân đã rõ mọi chuyện đã xảy ra, Kỳ đành thú thật:
- Đây là Quyên, và là...., bạn gái và cũng sẽ là hôn thê của anh!!
Bốp!!! Hân tát mạnh. Năm dấu tay đỏ hồng đã ẩn hiện trên má của Kỳ.  Kỳ vẫn đứng yên. Chàng nhịn vì chàng biết mình có lỗi rất nhiều với Hân.
-  Đồ khốn nạn!!Quyên rủa vào mặt Kỳ, rồi đột nhiên, mắt nàng ngân ngân  những giọt lệ và nàng vùng bỏ đi. Kỳ đứng sừng sững giữa đám đông đang  chau mắt nhìn chàng đầy vẻ khinh khi. Rồi Kỳ nhận thấy, có một người  miệng lộ vẻ cười đắc chí và xoay người bỏ đi. Bóng dáng người ấy rất  quen thuộc nhưng đã không nhớ đã thấy ở đâu.Một bàn tay đặt lên vai Kỳ,  nhìn lại, chàng thấy Quyên cũng ngân ngấn nước mắt nhìn chàng. Khác với  ánh mắt đầy oán hận, bi thảm của Hân, ánh mắt Quyên tràn đầy vẻ sung  sướng, và bồi hồi. Kỳ lặng lẻ xách lại mấy túi xách và dẫn Quyên về nhà.  Trên đường về, cả hai không nói gì nhưng họ như linh cảm được tương lai  gần đây của họ sẽ gặp đầy trắc trở. Sau khi bóng Quyên khuất dần sau  cửa nhà, Kỳ thẫn thờ nhìn về chân trời hoàng hôn mà lòng đầy vấn vương.  Kỳ thấy có lỗi rất nhiều với Hân vì đã lừa gạt tình cảm của nàng. Kỳ  thầm mong là phải chi mình quen biết Quyên sớm hơn Hân thì hay biết bao.  Cả Hân và Quyên đều đẹp, nhưng lòng Kỳ đã trao trọn về Quyên. Với Hân,  chàng chỉ thích nàng vì nàng đẹp và vốn đã quen biết từ hồi còn nhỏ,  nhưng với Quyên, Kỳ trao cả tấm lòng chàng với người con gái này, dù  rằng chàng chỉ quen biết với nàng mấy ngày trước thôi. Chàng yêu Quyên  không những vì sắc đẹp của nàng mà còn vì cảm thông hoàn cảnh khốn khổ  của nàng, và hòa hợp với tính san sẻ, hy sinh của nàng với gia đình bạn  bè. Từ thương hại và cảm thông, Kỳ dần dần yêu Quyên. Ôi, tình yêu là gì  mà làm Kỳ phân vân khó xử. Chàng phóng xe như gió về nhà và ước mong có  một giấc ngủ thoải mái.Khi tới trước cổng nhà, Kỳ đã thấy có một người  đang đợi mình. Nhìn Kỹ thì hoá ra là thằng bạn già của mình, Khang. Kỳ  dừng xe, bước xuống xả giao:
- Khang! Đến kiếm tao hả? Có chuyện gì sáng mai nói được không, tao mệt quá rồi!
Khác hẳn với mọi khi, Khang lạnh giọng nói từng chữ thiệt rõ ràng:
- Tôi có chuyện nói với anh.
Thấy giọng điệu thay đổi, Kỳ hơi bỡ ngỡ và cũng đoán có chuyện gì không tốt, Kỳ bèn nói:
- Ừ!! Thì chúng ta kiếm quán nước nào đó mà nói!!
Trong một quán nước nhỏ gần nhà Kỳ, sau khi order nước uống xong, Kỳ bắt đầu:
- Ừ thì mày kiếm tao có chuyện gì?
Khang nói ngay vào vấn đề:
- Tôi muốn biết là tại sao anh bỏ con Hân?
- Tao....Tao đã thương con Quyên nên....
- Vậy là mày có quyền bỏ rơi con Hân sao? Khang hét lên, Mày có biết mày đã làm nó đau khổ lắm không??
-  Tao không có đường chọn mày ạ, tao đã suy nghĩ rất lâu, giữa con Quyên  và con Hân, người nào có thể làm tao thoải mái và vui sướng thì người đó  là con Quyên.
- Địt mẹ mày!Mày thà yêu một con đĩ mà cũng không yêu một người con gái như con Hân sao!!!
-  Tao cấm mày sỉ nhục lấy con Quyên, Kỳ hét, nó là bạn gái và cũng sẽ là  vợ tao, mày mà sỉ nhục nó không khác gì là bôi vết nhọ trên mặt tao  đâu!!
- Nếu đã vậy tôi cũng không còn gì nói nửa, Khang đứng dậy và bỏ đi.
Nhìn  theo bóng Khang, Kỳ chợt thấy rất có ấn tượng. Thôi rồi, đúng là cái  bóng mình nhìn thấy tại Southland. Chẳng lẽ trùng hợp thằng này lại ở  Southland hay là....Nghĩ đến đó thôi thì Kỳ chợt như người bừng tỉnh  trong cơn mộng. Chàng hét lên:
- Khang!! Mày đứng lại cho tao!!
Khang chậm bước và nhìn lại Kỳ.
- Mày có phải đã báo cho con Hân những chuyện ta đã làm nên nó tới kiếm tao tại SouthLand phải không?
- Phải!!!
Khang đáp gọn lỏn, vẻ mặt xảo trá của hắn đã lộ rõ làm Kỳ nổi nóng.
- Tại sao mày làm vậy? Tao có gì không phải với mày không??
-  Tại sao??? Tại sao hả???? Phải, mày đối xử với tao rất tốt. Nhưng mày  có biết không, chính vì mày quá tốt nên mày đã làm tao tự hỏi, tại sao  trên đời này lại có người tốt số cũng như hoàn thiện như mày. Mày sinh  ra vốn đã thuộc vào gia đình trưởng giả, còn tao???? Hahahahah....Tao  ganh tị, ganh tị với những gì mày đã có. Tao thầm ước có ngày nhìn thấy  ngày tàn của mày. Ngày đó cũng sẽ gần thôi mày ạ. Tao sẽ cho mày thấy,  không ai vĩnh viễn được hên đâu!!! Tao sẽ có được những cái mà mày có,  thậm chí còn nhiều hơn mày nửa. HahahahahahahaNụ cười của kẻ đắc thắng  làm cho Kỳ chua chát đáy lòng. Kỳ không ngờ kẻ mà chàng coi là anh em  sống chết có nhau lại là một kẻ tiểu nhân luôn kiếm cách hại mình. Mỉm  cười, một nụ cười khô héo, Kỳ nói chậm, nhưng từng chữ như khắc cột ghi  tâm:
- Vậy, từ nay mày sẽ không còn là anh em của tao nữa!
- Phải!
Khang gật đầu, rồi như một bóng ma, gã biến đi trong màng đêm dày đặc của Melbourne. Kỳ ngồi đó, chàng thở dài, và tự nhủ:
- Cuộc chơi chỉ mới bắt đầu mà thôi!!!!
Tiếng khóc nức nở của một thiếu nữ ấm ức phát ra từ sau cánh cửa  phòng ngủ. Người thiếu nữ ấy là Hân. Hân khóc cho cuộc tình vừa mất giữa  nàng và Kỳ. Nàng yêu Kỳ lắm. Nhớ từ ngày còn bé, hai đứa nghịch với  nhau thật vui vẻ. Hân nhớ có một lần, họ giả làm cô dâu chú rể. Kỳ có  hỏi Hân là:
- Sau này chú rể của em sẽ là người ra sao?
Hân ngây thơ đáp:
- Em muốn chú rể của em sẽ là người có thể lấy những ngôi sao trên trời xuống để em bắt nắm lấy!!!
Đêm  hôm đó, lúc Hân còn đang ngủ, thì nghe có tiếng lục cục ở ngoài. Rồi  Hân thấy có một bóng đen tiến tới bên Hân, nhìn kỹ, cô bé thấy bóng đen  ấy là Kỳ. Kỳ khẽ nói với Hân:
- Anh đã bắt lấy những vì sao trên trời xuống rồi nè, em theo anh ra ngoài coi nhé!!!
Khi  hai đứa ra sân sau, Hân vẫn thấy một màn đêm dày đặc chứ nào có sao  trăng gì đâu. Ngạc nhiên, đang tính hỏi Kỳ thì thấy từ sau lưng cô bé có  những đốm xanh vàng nhỏ đang bay lơ lửng vòng quanh nàng. Hóa ra đó là  những con đom đóm. Rồi Hân nghe Kỳ nói:
- Em hãy coi đó!! Những vì sao này thiệt đẹp phải không em? Em hãy nhắm mắt lại đi, đưa tay ra cho anh!!
Rồi Kỳ cầm lấy tay Hân bắt lấy một con đom đóm và nói:
- Đây nè, em thấy chưa, vì sao trên trời đã trong tay em rồi kìa!!!
Hân lúc đó thật vui sướng, cô bé không ngờ những nguyện ước trong cơn  mơ của cô bé đã trở thành sự thật. Một sự thật tuyệt vời. Những con đốm  xinh xinh, mịn như bông và sáng chói lấp lánh như những vì sao trên  trời, không, nó vốn là vì sao trên trời ấy, Hân nghĩ. Cô bé thiệt cảm  động, cô ôm lấy Kỳ và sung sướng nói:
- Em cảm ơn anh! Em sẽ không  quên những vì sao này đâu!!!Rồi Kỳ lấy ra những ngọn pháo bông và đốt  nó. Bùng, bùng, những tiếng nổ thật vui tươi và những tia ánh sáng rạng  ngời bốc chói rực rỡ. Dưới ánh trăng rằm, hai đứa nhỏ chơi đùa với nhau  thật vui vẻ.Thấm thoát đã gần 7 năm, Hân giờ đây đã trở thành một cô  thiếu nữ xuân sắc và Kỳ cũng đã trở thành một chàng thanh niên lịch lãm,  đẹp trai và vạm vỡ. Những tưởng, sau đêm ái ân với nhau, Hân sẽ trở  thành vợ của Kỳ thì mộng ước quyên ương sẽ mỹ mãn. Nhưng không, Kỳ đã  lìa xa Hân mà bỏ theo một cô gái khác. Càng nghĩ, Hân càng xót xa. Những  giọt lệ nồng rơi xuống từ người hồng nhan như oán trách lấy ông trời đã  cay nghiệt với nàng.Sợi dây thừng đã thắt buột và treo trên cột nhà.  Thiếu mất Kỳ, Hân đâu còn muốn sống nửa. Nàng nhìn qua then cửa sổ và  ngắm nhìn lấy những cảnh vật lần cuối cùng và nàng sẽ lìa khỏi thế giới  này.
- Cộc Cộc Cộc!!!
Ai đó! Hân hỏi!!! Hôm nay tôi không muốn ai làm phiền hết!!Đi đi!
Một giọng đàn ông phát ra:
- Mình đây Hân!! Khang đây!! Chúng mình tâm sự một chút nhe Hân??? Biết đâu Hân sẽ dễ chịu hơn ha!!!
Cộc!! Cộc!!! Cộc!!!
Mặc kệ tiếng gõ cửa, Hân kề cổ lên cọng giây thừng rồi bất thần xô đẩy chiếc ghế. Hơi thở nàng dần dần mất đi. Nàng bắt đầu mất đi nhận giác. Đang lúc thấp thoi, nàng nghe tiếng xô cửa ‘Aàm'. Cánh cửa mở tung ra và Khang nhanh như gió nhấc nàng xuống. Hân dần dần có lại sức sống. Nhưng rồi, nàng lại khóc òa:
- Tại sao?? Tại sao anh lại cứu tôi??? Hãy để cho tôi chết cho rồi!!!
-  Không!! Không thể như vậy được, Hân không thể chết được!! Hân, hãy sống  vì tôi.. Tôi...Tôi...Yêu Hân..... Khang nói trong hơi thở... rồi gã hôn  lấy Hân. Hân vùng vằng toan bỏ ra.... nhưng bị Khang ôm chặc quá. Khang  đè lên người Hân, đôi tay xoa lấy cặp vú của Hân và kích thích nó. Lòng  Hân không muốn như vậy, nhưng cơ thể nàng lại dâng lên niềm đòi hỏi xác  thịt. Sự đòi hỏi thiếu thốn ấy càng lúc càng lấn lát lý trí của Hân và  Hân đã thả lỏng cơ thể mình. Quần áo nàng đã dần đần cởi hết và âm hộ  nàng đã chấp nhận một con cặc mới. Hân quên hết đi mọi chuyện, người đàn  ông này bây giờ không còn là Khang, hắn là Kỳ phải rồi, hắn là Kỳ. Sự  tưởng tượng đã làm cho Hân rời xa hiện thật, nàng ôm lấy thân xác của  Khang mà cứ tưởng đó là Kỳ. Có lẽ số phận của mình là vậy, Hân nghĩ...
Về  tới nhà, Kỳ đã thấy bố chàng, ông Kim đang ngồi trên ghế xa lông như  đang đợi chàng. Bà Kim, mẹ chàng đang nấu một ấm trà nóng hổi bưng lên  cho bố chàng dùng. Thấy Kỳ, ông Kim vẩy tay bảo chàng ngồi xuống ghế như  có chuyện muốn nói. Nhấp nháp nước trà thơm nóng, ông Kim chậm rải gợi  chuyện:
- Lâu quá, bố con mình không ngồi chuyện với nhau, Kỳ hả. Sao rồi, dạo này con học hành ra sao? Có bạn gái chưa?
- Dạ...dạ..thưa bố...học hành thì con cũng ok....và con cũng đã quen biết được một người bạn gái. Cô ta tên là Quyên, bố ạ.
- Uûa, bố tưởng, con đã có bạn gái là Hân rồi phải không??
Dạ..dạ..Kỳ ấp úng....Con đã chia tay với Hân rồi.
Sao!!! Oâng Kim hét lên, Mày thà đi theo một con đĩ mà không chịu ở chung với đứa con hiền thục như con Hân sao???
....Sao...sao bố...??
- Sao tao biết hả? Nếu không phải thằng Khang gọi điện thoại báo cho tao thì mày còn dấu tao tới bao lâu nửa hả Kỳ???
Lại là thằng Khang...Kỳ rủa thầm...Đúng là quân chó má....
- Dạ, thưa bố... Con tính đợi vài hôm nữa sẽ dẫn cô ta đến nhà gặp bố mẹ rồi sẽ xin hỏi cưới cô ta!!
Bốp!!!
Oâng Kim tát mạnh. Trên má Kỳ lại ửng hồng những dấu tay đỏ rọc.
-  Tao cấm mày dẫn con đĩ đó lại đây. Và mày cũng đừng nhắc đến con điếm  đó trước mặt tao nữa, còn không thì từ nay mày không còn là con của tao  nữa.
- Đính Đoong!!
Tiếng chuông gõ cửa lúc đó vang lên và bà Kim  ra mở cửa. Một cô gái xuất hiện truớc cửa nhà làm Kỳ đầy ngạc nhiên. Cô  gái ấy là Quyên. Kỳ thốt lên:
- Quyên!!! Tại sao em lại ở đây...
Quyên lễ phép chào bà Kim và đáp:
- Anh Khang gọi điện thoại cho em là anh đang có chuyện rắc rối ở nhà và bảo em nên đến đây chăm sóc cho anh!!!
- Em về trước đi, lát nửa anh gọi cho em!!
Kỳ hối thúc Quyên ra về trước sự bỡ ngỡ của Quyên.
- Cô đứng đó,  Oâng Kim hét lên, tôi không biết cô làm cách nào quen biết lấy con trai  tôi. Nhưng tôi muốn cô rời khỏi con trai tôi. Cô nghe không?? Cô muốn  bao nhiêu tiền? Cô nói giá đi, tôi đưa cô chi phiếu. Nhưng cô phải thề  với tôi là từ nay trở đi sẽ không còn dính líu chi với con tôi nửa.  Hừ..giá chơi con đĩ là $200 một dù chứ gì, được tôi đưa cô gấp trăm lần  là $20000 , chắc là đủ trả cái giá cô ở với con trai tôi thay vì ở chung  với cả trăm thằng đàn ông khác rồi chứ gì.....Trước sự sỉ nhục nề của  ông Kim, Quyên giận rung cả người lên. Nàng chưa từng chịu nhục nhả tới  như vậy. Phàm ai làm nghề gì thì rất kị người khác nói móc tới nghề ấy,  huống chi nghề làm đĩ thì đã có vô số từ ngữ để chửi cái nghề làm điếm  này thì bảo sao Quyên không tủi, không giận cho được. Những giọt lệ chua  xót khô héo lòng người cứ rơi lả tả trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.  Oâng Kim vừa mới viết xong tấm chi phiếu $20000 và thảy vào mặt của  Quyên. Tấm chi phiếu mỏng manh ấy bay tà tà qua lại trước mặt Quyên và  rớt xuống chân nàng. Phương Quyên ráng nuốt lấy những giọt lệ, nàng cúi  người xuống lượm lấy tấm chi phiếu. Nàng ấm ức như muốn khóc, nhưng ráng  nén lại, nàng cố nói:
- Con cảm ơn bác!!....Làm nghề này cháu vốn  nhắm là phải chịu nhục...Nhưng cháu không thể ngờ lại có hoàn cảnh  này...cho nên, Quyên ráng mỉm cười, một nụ cười đầy tủi nhục, ..cho nên  cháu..cháu không biết xử ra sao....Quyên quay sang Kỳ và nói:
- Anh  Kỳ, thôi em đi nhé!!!...Em...Em cảm ơn anh đã cho em những giây phút vui  vẻ....Nhưng chúng ta đã xong rồi.....Em đã có tiền của bác trai, em  nghĩ chúng mình từ nay sẽ không gặp nhau nữa...
Chỉ nói nhiêu đó thôi, Quyên quay mặt chạy đi. Kỳ thấy được, đã có  những giọt nước như nước mưa lả tả chảy dài trên con đường đất. Chàng  cúi xuống, liếm lấy những giọt nước còn đọng trên chiếc lá khô. Mùi vị  thiệt chua xót và cay đắng quá. Kỳ quay người lại, và quì trước ông bà  Kim và nói:
- Thưa bố mẹ, con không thể mất đi em Quyên. Mong bố mẹ tha thứ cho con!
Rồi  chàng quay mình chạy theo bóng Quyên. Khi rượt theo Quyên tới cuối  đường, thì Kỳ đã mất bóng dáng nàng. Trời đã lẫm tẫm mưa và từng cụm mây  đen đặc cuộn lại với nhau để chuẩn bị cho một cơn giông bão.
- Quyên!! Quyên!!! Em ở đâu vậy???
Kỳ cứ vậy mà hét mãi không thôi. Chàng chạy đi tìm tứ phía hy vọng  tìm thấy Quyên. Khi tới ngã ba một con hẻm, Kỳ chợt nghe thấy tiến khóc  nức nở, tiếng rít, và tiếng rên ai oán phát ra ở sau một bức tượng Mẹ  Marry. Bước đến, chàng thấy Quyên đang cuộn mình lại một chỗ, bưng mặt  xuống mà khóc. Kỳ đến bên nàng, và ôm Quyên vào lòng. Nhưng, Quyên xô  chàng ra làm chàng té xuống một vũng sình. Nàng nói như hét lên:
- Anh tránh xa tôi ra!!! Tôi đã nhận được tiền rồi, từ nay, anh đi đường anh, tôi đi đường tôi..Hãy cút đi!!!
Không!!!
Kỳ gượng dậy, nhào tới ôm chặc lấy Quyên.
-  Quyên đừng giả dối trước mặt Kỳ nửa, nếu Quyên đã không yêu Kỳ thì  những giọt nước mắt ấy không tuôn ra đâu. Quyên có thể lừa dối mọi người  kể cả Kỳ nhưng nước mắt của Quyên đã nói hết tất cả. Quyên yêu Kỳ, Kỳ  cũng yêu Quyên. Quyên đớn đau, thì trái tim Kỳ rã rời. Quyên buồn, tủi  thì Kỳ có vui sướng gì? Quyên, hãy bỏ mặc mọi chuyện đi, hãy đi theo con  tim mình nha!!
Quyên lại òa khóc to hơn hết. Hơi ấm của Kỳ truyền sang Quyên làm  nàng ấm cúng lại. Hai tay nàng choàng qua người Kỳ và ôm lấy chàng:
-  Tại sao??? Tại sao chứ....Hai ta yêu nhau thì có tội gì??? Nếu....nếu  em có đường chọn...thì em sẽ bỏ hết tất cả....em chỉ cần anh thôi....tại  sao mọi người lại khinh em....tại sao???
- Em yêu, em không có tội  đâu...Nếu em có thì tội anh sẽ gánh hết...Đừng xa anh nửa Quyên...Chúng  ta hãy bắt đầu một cuộc đời mới!!!!Mặc gió mưa đang gào thét, cặp tình  nhân vẫn ôm nhau không rời mãi. Kỳ cuối cùng đã khóc, chàng khóc vì mừng  rằng sau bao nhiêu cay đắng, thử thách họ đã ở bên nhau. Tình yêu của  họ đã được thắt nối bằng những giọt lệ cho đối phương. Họ nhìn về tương  lai, một tương lai hy vọng sẽ tốt đẹp hơn những gì họ đã trải qua. Tương  lai của họ sẽ là những thời gian họ gần gũi bên nhau.Sau lưng họ, bức  tượng Mẹ Marry mỉm cười nhân ái như cầu phúc cho một mối duyên tình  nồng.....
Thùy Hoa chợt thấc giấc khi nghe có tiếng gõ cửa. Nàng  nhìn lại đồng hồ thì đã bốn giờ chiều hơn. Chà, mình ngủ say quá vậy.  Hoa nghĩ và doãi tay chân vài động tác và ra mở cửa. Người khách là một  gã trung niên cũng khá bảnh trai. Hoa hỏi:
- Anh kiếm ai vậy?
Giọng chững chạc và ấm ai, gã nói:
- Tôi đến ‘mua hương phấn son' cô ạ....
Biết là khách đến mua vui, Hoa bắt đầu gạ giá:
- Dạ, vậy phấn son nhà em đáng giá $200 dùng đủ trong vòng một đêm ạ, vậy....
- Ok, không sao đâu!!!
- Vậy mời anh vô nhà đợi nhé!!!!
Hoa mở cửa cho gã vào. Nàng xã giao vài lời:
- Anh tên là gì nhỉ?
- Tôi tên là Quốc.
- À, chào anh Quốc, anh ngồi đợi chút xíu nha để em kêu chị em của em đến liền!!!
Hoa nhấc điện thoại và gọi tới số con Hồng. Điện thoại không có người mở. Tức mình, Hoa gọi số con Hằng.
- A lô, a lô, ai vậy?
- Tao Hoa nè mày, có khách đến, mày tới đây phục vụ nhanh lên!!!
-  Hôm nay tao mắc bận đi với thằng kép tao rồi. Thôi vậy đi ha!!Nói tới  đó là đường dây bên kia bị cắt. Hoa gọi thêm cho con Lan, Nga, và Xuân  nhưng đứa thì nói là mắc bận đi khám sức khỏe, đứa thì nói hết sức phục  vụ còn đứa nữa thì lại nói không thấy nứng nên nó không chịu làm. Hoa  bực mình hết sức. Mẹ kiếp, vậy coi như hôm nay đéo có đồng tiền thâu  ngân nào. Hoa bèn ra ngoài tiễn khách về:
- Ồ, sorry anh Quốc nha, hôm nay chị em của em bận rộn hết rồi, thôi thì hôm khác anh đến nhé, em bớt 15% cho!!!
Quốc  trầm tư giây lát rồi gã chồm tới ôm chặc lấy Hoa và hôn túi bụi lên  khuôn mặt thanh tú của nàng. Hoa vùng vẫy và cố đẩy Quốc ra:
- Ah!! Em chỉ là thâu ngân không phục vụ khách hàng đâu!!
Nhưng Quốc nào có nghe thấy, gã rĩ rõ vào tai Hoa:
- Không sao, hôm nay em phá lệ phục phụ anh đi, anh trả em $350 nhé!!!
Nghe  thấy tiền mà Hoa phát ham. Nàng nghĩ tới số nợ chồng chất đang đợi mình  cuối tháng mà phát run. Thôi đành chịu vậy, ráng làm để được tiền thôi.  Nàng không còn chống cự nữa mà buông lõng tay chân để mặc kệ Quốc muốn  làm gì thì làm.
Nàng miễn cưỡng ráng nhắc cho Quốc nhớ:
- Ok, vậy là $350 đó  nha!!!Thùy Hoa luồn hai cánh tay mềm không xương của nàng vòng lấy hai  hông của Quốc và áp sát thân mình của nàng vào người Quốc. Quốc vẫn hôn  hít Hoa say sưa. Chàng nút lấy nước miếng ngọt ngào của Hoa. Mũi Quốc  hửi được mùi thơm dịu dịu phát ra từ những kẽ hở của da thịt nàng. Ngắm  lấy Hoa, Quốc thấy cô nàng thiệt đẹp. Tóc xõa ngang vai, bọc lấy khuôn  mặt thanh tú, mỹ lệ của Hoa và trên khuôn mặt ấy, Quốc chiêm ngưỡng  được, cặp lông mày liễu mi, đôi mắt đen láy và linh động, trên chiếc mũi  dọc dừa và đôi môi đỏ mộng của nàng. Lần tay cởi từng lớp áo trên người  Hoa xuống, Quốc càng cởi thì mùi hương thơm từ da thịt Hoa càng tỏa ra  làm cho chàng mê mẩn. Khi thấy được cặp vú căng tròn và núm vú đỏ ửng  làm Quốc phát thèm. Chàng cắn nhẹ lên núm vú ấy và nút lấy cặp vú y như  đứa con đang bú sữa mẹ. Được hôn, da thịt Hoa rờn rợn cả lên. Cảm giác  nhột nhạt làm nàng thích thú. Hiếm khi nàng được người đàn ông hôn nàng  kính trọng và kích thích như vậy. Nàng ưỡn người ra để vú nàng cà sát  với miệng Quốc hơn. Vừa bú, Quốc vừa le le chiếc lưỡi liếm lấy núm vú  Hoa làm nàng phải nghiến chặt răng để khỏi phải rên thành tiếng vì  sướng. Tiếp đến, Quốc rà lưỡi xuống phần bụng săn chắc nhưng không gợn  mỡ.
Chiếc lưỡi đanh thép của Quốc thọc nhẹ một cái ngay lỗ rốn Hoa. Aáy  chà, Hoa rên lên. Quốc nhổ một bợn nước miếng ngay rốn của Hoa và bắt  đầu đung đung chiếc lưỡi ở vùng bụng thon thả ấy. Hoa trân mình và bụng  nàng rung rẩy và uyển chuyển qua lại như những vũ nữ Ai cập đang múa  nhảy một nhịp điệu huyền bí. Từng mạch máu trong mình Hoa như đang được  rung lên. Người nàng nóng ửng lại và phần lồn nàng đã bắt đầu ẩm ướt.  Quốc đung đung lưỡi của mình, lắm lúc chàng còn nút mạnh hút lại nước  miếng của chàng và nhả ra một bợn nước miếng khác. Mặt khác, tay Quốc  mờn mợn bỏ trong quần lót Thùy Hoa và cứ cọ xát liên tục trong đó. Miệng  Hoa rung bần bật...Nàng như muốn thét lên vì sướng nhưng khi âm thanh  đang tới miệng cửa thì Quốc dừng lại làm nàng mất thú, rồi Quốc lại làm  nàng nứng trở lại. Cảm giác dở sống dở chết này làm Hoa điêu đứng và mê  mệt với Quốc. Hút đã, nút đã, Quốc hạ mình xuống hai cặp chân thon thả  của Hoa và hôn chùn chụt. Nâng bàn chân nhỏ nhắn của Hoa, chàng nút từng  ngón một, bắt đầu từ ngón cái tới ngón út làm Hoa sướng tê tái. Nàng  bấu lấy Quốc mà nói như năn nỉ:
- Thôi anh!!! Em phê lắm rồi, anh đút  vô đi nhé!!!Quốc bấy đó mới buông chân Hoa xuống và tiến sát vùng hạ bộ  của Hoa. Hạ bộ Hoa đã được cạo sạch lông nên trông nó thật nhỏ. Thấp  thoáng bên trong những miếng thịt sần sùi che đậy bộ phận sinh dục, Quốc  thấy được một vùng thịt đỏ ửng như đắp bằng những cánh hồng tươi. Chàng  hôn vào tâm giữa của lồn Hoa. Một ít nước dâm úa ra, những chất nước  trong sạch và từ kẽ lồn ấy lại phát ra một mùi hương thơm u thoảng như  mùi của lotion. Quốc liếm lấy vị ngọt của chất nước dâm mà chắc  lưỡi...Chà..Thơm thiệt....Lời khen làm mát lòng Hoa......Nàng nằm xấp  lại và cong đùi theo tư thế con chó để âm hộ của nàng hướng lên. Quốc  thấy vậy bèn kề mũi mình ngay lồn Hoa mà phì phò trong đó. Thấy ngộ ngộ,  Thùy Hoa bèn xoải ra và thưởng thức tiết mục lạ. Hơi thở nóng hổi cứ  tràn vào âm đạo Hoa làm nàng sướng quá...Umda...ây..ây.....Đôi má Hoa  hồng ửng lại và hai núm vú đã cương lên. Mũi Quốc hẩy hẩy trong lồn Hoa  và chàng cứ hít hà mùi màn bà xuất tiết. Cặc chàng đã cương lại. Mặc kê,  đầu mũi chàng vẫn hây hây phần hột đậu nhỏ xíu. Người Hoa rung lẫy bẫy  như người mới chích xì ke xong. Nàng lẫn thẫn như đang ở trên cung trăng  và dục lạc cứ không ngừng thúc đẩy trong đầu óc nàng. Chịu hết nỗi,  nàng xoay người lại cầm lấy cu của Quốc, vuốt theo chiều dọc dài gần 20  cm, làm da qui đầu của Quốc tróc ra..Oái..Quốc rên lên vì chàng thấy  đau. Nhưng rồi, Hoa bắt đầu đung đưa chiếc lưỡi liếm lấy cái đầu ‘rắn'  làm Quốc dịu lại. Quốc nhắm mắt lại và thầm hưởng lấy vị giác đau đau  nhưng lại thoải mái ấy. Chiếc lưỡi Hoa dịu dàng cà lấy cu Quốc và nàng  phì nước dãi vào ngay kẽ hở của đầu cu Quốc. Rồi nàng cố ngậm hết cu  Quốc vô miệng nàng. Cổ họng nàng khá sâu nhưng vẫn không nuốt hết được  cặc Quốc. Mùi vị tanh và nước nhờn từ cặc Quốc phát ra thật chẳng dễ  ngửi nhưng Hoa lúc ấy đã mê mùi Quốc rồi nên nàng không còn tị hiềm gì  nữa.
Nàng vừa sục cặc Quốc vừa bú liếm lấy nó. Cặc Quốc giờ sừng sửng như một khúc sắt nóng hổi. Trong lúc ấy, Quốc đút tay vào miệng lấy chút ít nước miếng và thọc ngón tay giữa vào lỗ đít Hoa. Lỗ đít vừa nhỏ nhưng đen sâu thâm thẩm. Quốc đút thọt một ngón tay vào, và lỗ đít ấy dãn rộng ra một chút nữa. Quốc lại liếm kheo khẽ rãy từ lồn lên đít của Hoa. Thùy Hoa rùng mình vài lượt và một luồn nước trắng phọt ra làm ướt lồn và đít nàng. Aây.. ư ưu ưu... Hoa rên lên.....Nàng trân người ra vì kích thích và rồi nàng nhún người lui tới để ngón tay Quốc thọc nhanh hơn trong đít Hoa.....tay nàng thì sục mạnh trong cặc Quốc..... Bàn tay mềm mại buộc chặt lấy cặc Quốc và nhấc vuốt nó thiệt nhanh làm Quốc chống hết nổi....hự hự.... Cặc chàng đã ứa sữa..... Tinh khí bắn mạnh và nhiều quá...Tia đầu nó bắn lên tới tóc Hoa, và bắn vào mặt nàng và hai cặp vú lẳng lơ của Hoa. Hoa cũng điên tiết vì sắp ra, nàng ưỡn người lên, đít mông thì nhấp nhô mạnh vào ngón tay giữa của Quốc và đôi bàn tay nàng sờ vuốt và kích thích hai cặp vứ mình. Nàng xoa đều tinh dịch còn đọng lại ở hai cặp nhũ hoa, hai ngón tay kẹp lấy hai đầu núm vú đen thẫm. Hoa như một con thú dữ đang vùng vẫy trong hoang lạc. Á...á...ưưu.....Đã quá...Đã quá...Nàng rống lên những tiếng rú thánh thót hơn trăm nghàn tiếng chim họa mi kêu và Hoa sừng sững người lại......Phụt....Tia khí trắng bắn mạnh ra từ lồn nàng làm đẫm ướt cả mặt Quốc. Hoa ngồi chổm lên cả mặt Quốc, kề ngay cửa lồn vào miệng chàng, và tiết ra những tinh trắng còn xót lại trong lồn nàng....Hãy nuốt đi, hãy nuốt hết khí của em...Á á á...Đã..Đã quá rồi......Khi đã nhả hết khí sướng, Hoa quay người ngồi hướng về phía Quốc ôm lấy chàng và hôn nồng nàng lấy Quốc. Lưỡi nàng quyện lấy lưỡi Quốc và nút lấy những nước miếng của chàng và liếm lại một phần khí tinh còn sót trong miệng Quốc....ừng ực... Nước dãi của hai người truyền sang cho nhau, Quốc sướng tới tận bảy từng mây xanh vì được người đẹp hôn hít hết mình. Vì ngọt và thơm tho từ miệng ngọc nữ làm chàng phê quá. Chuyến đi chơi này thiệt sướng không tả nổi. Hôm mãi một lát, thì Hoa bắt đầu thiếp đi còn Quốc thì rút điếu thuốc ra hút vài hơi để hồi phục sức khỏe.
Quốc nhìn Hoa thì thấy nàng đẹp lắm. Dưới mái tóc đen mượt là một  khuôn mặt thanh tú, hai cặp mày liễu đào, và đôi môi hồng thắm bộc lộ vẻ  đẹp thùy mị và quyến rũ lạ thường. Thùy Hoa như một đóa hoa ngọc lan  thơm ngát nổi bật trong trăm ngàn đóa hoa xuân đang hé mở. Quốc vuốt sờ  lấy tấm lưng ong của Hoa. Làn da nàng thiệt mát rượi và mềm mại không  sao tả nổi. Con cu Quốc sống lại như đòi quyền tự do.Thuỳ Hoa chợt cảm  thấy nhột nhột ở vùng hạ bộ, nàng mở mắt ra và thấy Quốc đang âu yếm  nhìn mình. Nàng mỉm cười hỏi:
- Sao anh bạn, tiếp tục được chưa???
Quốc nhìn nàng trìu mến:
- Ừ!! Em Hoa tôi giỏi quá!! Nhìn Hoa, Quốc thấy em thiệt đẹp và dễ thương làm sao ấy....
-  Hứ!!! Không biết xấu hổ gọi tui bằng em ha!!! Được, để tui coi lát nữa  ai làm em ai làm chị nhé!!!!Chỉ nói nhiêu đó, Hoa ngồi dậy, và kề con cu  ngay cửa lồn mình mà từ từ áp xuống... Aáy chà, cả Hoa và Quốc đều nhăn  nhó và rên lên. Nhưng những tiếng rên ấy là do cơn kích thích của sướng  mà ra. Nhờ đã ra một lần, nên cặc Quốc thâm nhập vô lồn nàng dễ dàng.  Tư thế làm tình này do Hoa chủ động, nàng lúc nhấp nhô lúc sàng qua sàng  lại làm Quốc chới với. Con cặc cứng nóng nằm trong một bọc nước ấm và  cứ bị co ép luôn hồi làm nó như muốn bùng nổ ra. Hoa sàng lọc thiệt điêu  luyện. Nàng học được chiêu này từ những phim Tàu chỉ dạy cách làm đàn  ông thỏa mãn.
Để học cho thuần thuật cách này, nàng đã tốn hơn ba tháng thao dượt. Trước hết, nàng phải ngồi lên những trái trứng gà dễ vỡ và lắc lư qua lại mục đích làm cho nàng có sức nhúng nhẩy để đàn ông học sữa rất mau. Sau, nàng còn phải ngồi lên một ly rượu đầy. Khi ly rược được ép vào lồn nàng, Thùy Hoa tập dượt lắc lư phần bụng và lồn nhưng phải làm sao để ly rượu không đổ ra. Luyện xong động tác ấy, Hoa có thể làm cho người đàn ông sống dở chết dở. Hãy tưởng tượng con cặc của người đàn ông cũng chẳng khác gì ly rượu, chỉ khác là một đựng tinh dịch, còn một khác chỉ đựng rượu. Người đàn bà nếu có thể khéo léo làm cho người đàn ông lúc hứng tình quá độ mà ép sát và xiết lấy dương vật của nam giới và khiến cho nó không trào tinh được thì chắc chắn người đàn bà ấy sẽ chinh phục được trái tim của nam giới và đè đầu họ. Giờ đây, Quốc đang làm tình với Hoa, một người đàn bà đã tập dượt thế làm tình này hơn mấy trăm lần thì bảo sao chàng không bị gục. Nhìn Hoa đang đung đưa không khác gì một thần nữ đang uyển chuyển trong điệu múa huyền bí, phô trương thân thể ngọc lộ, làm Quốc chịu hết nổi. Vừa lúc Quốc sắp ra, thì Hoa lại xoáy người lại, con cặc bị quấn bóp chặt, chặt đến nỗi tinh khí như đang trào ra thì lại hạ xuống. Hoa nhìn Quốc một tia mắt trách móc.Nàng nói:
-  Đừng anh!! Em sắp ra rồi!!! Hãy làm em thỏa mãn nhé!!Chỉ nói nhiêu đó  là Hoa lại tiếp tục thuật cưỡi ngựa. Đôi má nàng ửng hồng và hơi thở  nàng bắt đầu dồn dập. Thật ra Hoa đã lã mệt vì phải vật vã trong tư thế  này. Nàng vừa phải cầm cự với cơn sướng khoái vừa phải lo vận động và  kiềm tinh của Quốc. Nếu không phải là người thành thạo, thì e một cô  thiếu nữ nào khác chỉ sau dăm ba cái nhún nhẫy đã mệt rã rời. Đằng này,  Hoa lại rung ngựa hơn 5 phút liên tục thì quả là cao tay lắm rồi. Mồ hôi  nàng bịn rịn chảy ra thấm ướt cặp nhũ hoa xinh đẹp ấy, Rồi Hoa chợt ngã  người ra đàng sau, càng lúc càng xuống dần, âm hộ càng xiết chặt lấy  cặc Quốc, chân nàng rung rẫy vào người nàng nhún càng nhanh dần rồi nàng  khịu người ra phía sau, hai tay chống lấy hai chân Quốc và ập mạnh  xuống một cái cuối cùng. Con cặc Quốc đã thọc mạnh tới tận tử cung  nàng...Á..á..Hoa rú lên và nàng lại ra thêm lần nữa..Thuỳ Hoa dẫy đẫy  lạch bạch vài cáivà lồn nàng lại chảy ra những dòng nước trắng  đục...Nhưng Quốc lại chưa ra, chàng đè nàng nằm xấp lại kiểu cho và nắc  tới tấp vào lồn nàng. Aây..ưưưư....Giọng Hoa đã khàn đi vì đã rên la quá  nhiều... Nhưng nàng quá thỏa mãn. Cảm giác ấm nóng và kích thích làm  nàng say đến tận óc. Nàng xoay người lại và tay chân bấu chặc lấy Quốc.  Quốc đè nàng xuống địt thiệt nhanh vào lồn nàng. Tốc độ thiệt nhanh và  mạnh làm nàng sướng tê tái. Nàng vừa ôm Quốc mà vừa rên la be be như con  cừu non thiệt dễ thương. Phọt....Aùá..ưu.......Rồi trong lúc nắc tới  tấp vào lồn Hoa, Quốc đã phóng ‘ra' luôn như ngựa đã kiệt cùng....Làn  tinh khí nóng hổi cứ tràn ngập trong lồn Hoa làm nàng sướng đến lịm  người đi. Cả hai thở hồng hộc sau cơn làm tình. Họ đã thỏa mãn, thiệt  thỏa mãn..
Trong đêm mù dày đặc, Phương Quyên lạnh cóng người vì từng cơn gió  lạnh cứ thổi qua người nàng. Quyên đang đứng trước nhà Kỳ. Nàng đợi Kỳ,  đợi người yêu mình xin phép ba mẹ chàng để làm lễ cưới với mình. Nàng  biết chuyện rất khó thành nhưng Kỳ lại cứ kiên quyết đòi thử. Thôi đành  chiều vậy, đến nước nào thì hay nước đó thôi, Quyên nghĩ. Chỉ nghĩ đến  đó, thì Quyên đã thấy Kỳ bước đến nàng. Trên tay chàng là một túi xách.  Biết là có chuyện không hay, nhưng Quyên vẫn ráng trầm lặng để nghe Kỳ  giải thích:
- Quyên!! Chúng mình đi nha!!! Chúng mình đi xây dựng căn nhà mới của chúng ta nhé!!!
- Vậy...vậy là hai bác không chấp nhận em phải không anh???
Kỳ không nói, nhưng hiển nhiên lời Quyên là đúng sự thật. Trầm ngâm một lúc, Kỳ nói với giọng u buồn:
- Ừ!! Nhưng thôi, bây giờ không phải là lúc để buồn rầu, chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm....Đi nhé em.
* *
Bang 5T (tiền, tình, tội, tù, và trả thù) một bang hội khá tổ chức  quy mô và sau lưng là các tay chỉ huy anh chị khá nổi tiếng. Sát Hổ, tức  là bạn trai củ của Quyên, là một tay đầu tàu dưới trướng bang hội này.  Thành tích giang hồ của gã cũng khá nhiều, chém lộn, xì ke, thanh toán  giang hồ, không có gì là gã chừa hết. Hồ sơ của gã chất đầy trong sở  cảnh sát và gã trở thành một kẻ sát nhân, một tay mafia dính máu đầy  tay. Trong một căn phòn hoen ố, của một căn nhà tiu đìu, nơi tập trung  của tụ 5T, Kỳ và Quyên đang đối diện với tên tử thần Sát Hổ này. Nhìn  mặt gã, Kỳ thấy dân này đúng là dân giang hồ tứ chiến thiệt rồi. Nhưng  vì tình yêu, Kỳ đành mạnh dạng mỡ đầu cuộc trò chuyện là Kỳ đã yêu Quyên  và mong hắn hãy tha cho nàng. Kỳ nói xong, tay lấy ra chi phiếu hai  chục ngàn:
- Thưa anh, đây là $20000. Tiền này đủ để trả số nợ mà ba  Quyên đã thiếu anh. Mong anh từ nay tha cho con Quyên để chúng em từ nay  được sống bên nhau...
Gã Sát Hổ không nói gì, gã liếc nhìn lấy Quyên thì nàng cúi gầm  xuống. Cả người nàng rung lên vì sợ hải. Nhưng một bàn tay ấm áp nắm lấy  tay nàng, đó là tay Kỳ, chàng như hiểu được nổi lo sợ của nàng nên nắm  lấy tay nàng như để san sẻ mối lo của nàng. Gã Sát Hổ lại nhìn lại Kỳ,  trong tia mắt Kỳ, gã thấy được một tia mắt đầy gan dạ, và cương lỳ không  kém gì ánh mắt của gã lúc tỉnh táo. Rít vài hơi xì gà xong, Sát Hổ lạnh  lùng nói:
- Bang tao đặt là 5T, gồm Tiền,tình, tội, tù và thù...Mày  đã trả tao tiền, và mối tình của mày với con Quyên cũng khá khen, nhưng  mày mà muốn dẫn con Quyên đi thì phải trả xong ba món nợ kia thì mới  xong.
- Vậy...cách trả ra sao?
- Máu!!! Tội nghiệt là do sát sanh  mà ra, bị tù là do chấp nhất, không biết thức thời mà nên, và thù là do  cừu hận mà thành...Chỉ có máu, ba ngón tay máu, cho ba trọng tội của đời  người thì mày mới giải quyết được ân oán ngày hôm nay.
....Được.....Kỳ  đanh thép nói, và lấy con dao trên bàn chém xuống ngay ngón út của  mình. Phập....Một làn máu tươi phọt ra, và ngón tay út rớt xuống bàn. Kỳ  mím môi ráng nhịn đau. Rồi chàng vung đao xuống chặt thêm một nhát vào  ngón tay áp út. Bỗng đột nhiên, một ngón tay thon thả đã đặt trước đầu  dao ngăn chặn cái chém ác liệt ấy...Phập.....Ngón tay thon thả ấy đã đứt  lìa khỏi bàn tay và rớt xuống bàn. Kỳ nhìn lại thì thấy Quyên đang ôm  tay mình đau đớn, nhưng mặt nàng lại nửa cười nửa khóc nói với Kỳ:
- Mỗi người một ngón vậy công bằng nhé!!! Anh vì em đã chịu nhiều khổ cực rồi. Món nợ này để em gánh vác chung anh nhé!!
Kỳ cảm động ôm chặc lấy Quyên vào lòng. Chàng thiệt sướng vui vì sự  hy sinh san sẻ của Quyên. Mỉm cười , chàng nắm chặt lấy con dao và chặt  xuống ngón tay áp út một lần nữa. Nhưng lại có một bàn tay rắn chắc khác  đột nhiên tóm chặt lấy con dai. Con dao ấy cắm sâu vào bàn tay và Kỳ  nhìn lên thì thấy đó là tay của Sát Hổ. Mặt của Sát Hổ vẫn lạnh lùng. Gã  nói:
- Em Quyên, anh chúc mừng em đã kiếm được một người chồng tốt.  Món nợ đã được giải quyết xong. Cô cậu hãy rời khỏi chỗ này. Tôi không  tiễn.
Kỳ gật đầu với ánh mắt biết ơn và dắt Quyên ra khỏi phòng.  Trong phòng, chỉ còn lại Sát Hổ và đàn em của hắn. Đột nhiên, Sát Hổ lấy  con dao và cắt đi ngón tay út của mình trước sự kinh ngạc của đàn em.  Chúng hỏi:
- Tại sao vậy đại ca?
Sát Hổ rít điếu xì gà vài hơi. Cuối cùng, gã nói:
- Luật vẫn là luật. Ngón tay này coi như là quà cưới tao tặng cho họ.........
* *
Trên con đường ra xe, cả Quyên và Kỳ đều chung một nhịp yêu đương.Họ  biết từ đây về sau, dù có ra sao đi nữa thì họ cũng sẽ có nhau, mãi  không rời xa. Trong lòng Quyên lúc bấy giờ vẫn còn một thắc mắc nàng  hỏi:
- Vậy số tiền $20000 đó từ đâu anh có vậy?
Kỳ biết không thể dối Quyên nữa, chàng đành thú thật:
-  Số tiền đó là từ tấm chi phiếu mà ba anh đưa cho em. Khi anh đem trả  lại và nằng nặc đòi lấy em thì cha anh giận quá ném lại tấm chi phiếu và  đuổi anh khỏi nhà. Oâng nói, từ nay, tình cha con cắt đứt.
Quyên nghe tới đó thì lòng chua xót quá. Nàng lại tựa lên vai Kỳ mà nói như muốn khóc:
- Sao anh...lại vì một ..con đĩ như em mà hy sinh nhiều quá vậy?
Kỳ mỉm cười, vòng lấy Quyên và từ tốn nói:
- Anh không hy sinh cho một con đĩ đâu em, anh chỉ hy sinh cho một người con gái, người con gái anh yêu thôi.
Sau  bao nhiêu cay đắng, cuối cùng Kỳ và Quyên đã được sống bên nhau. Kỳ  mướn một căn apartment ở ngoại ô vùng Springvale. Chàng vẫn tiếp tục đi  học và buổi chiều đi làm ở một quán bar gần nhà. Phần Quyên, nàng đã  đăng ký vào TAFE học về nghành nghệ thuật thời trang và lãnh tiền trợ  cấp chính phủ. Cuộc sống của họ khá chật vật và thiếu thốn nhưng cả hai  đều chịu khó, siêng năng và nhìn về tương lai tốt đẹp của họ. Một ngày  kia, khi Kỳ đến làm ở quán bar thì được ông chủ cho hay là sẽ có một cái  wedding party được tổ chức hôm nay và bảo anh hãy chuẩn bị chu đáo. Đêm  ấy, khách khứa đến thiệt đông và náo nhiệt. Và rồi khi xướng ngôn viên  giới thiệu cô dâu chú rể thì Kỳ bật ngửa ra. Hóa ra cô dâu chú rể nào có  ai khác hơn là Khang và Hân. Không biết là tạo hóa trớ trêu hay là do  có sự sắp bày sẵn để Kỳ thấy được đám cưới này. Kỳ lúc đó bàng hoàng cả  ra. Tuy chàng không còn yêu Hân nữa nhưng khi thấy nàng phải đám cưới  với Khang thì chàng rất buồn và giận vì Kỳ biết Khang không phải là một  người chồng lý tưởng cho Hân. Nhưng mọi chuyện đã lỡ rồi, Hân hôm nay đã  đứng trước mặt bao nhiêu quan khách và đồng ý lấy Khang. Kỳ chán nản,  chàng lặng lể rời khỏi quán bar không một lời cáo biệt.
Một hôm, khi chàng đến làm thì bị ông chủ đuổi việc. Hỏi ra  nguyên nhân từ thằng bạn chung chỗ làm thì Kỳ biết rằng là do Khang cố  tình giá họa. Kể từ sau khi lấy được Hân, Khang đã bỏ học và tiếp thu cơ  sở làm ăn của gia đình Hân. Gã đã biến mình thành một ông chủ phú hào  trong vùng. Lời nói của hắn giờ đây rất có quyền lực. Khi đã có quyền  thế trong tay, hắn bắt đầu trả thù Kỳ như hắn đã nói khi xưa. Thấm thoát  lại một tháng trôi qua, và Kỳ đã bị đuổi việc độ chừng tám-chín lần. Dĩ  nhiên là sau lưng, Kỳ đã bị Khang dở trò vu oan giá họa. Nhờ những mối  lợi qua giao dịch, những ông/bà chủ dù có thích Kỳ bao nhiêu cũng đành  sa thải chàng để chiều lòng Khang. Một ngày nọ, cũng như những lần  trước, chưa được quá ba bữa đi làm thì Kỳ lại nhận được lá thư sa thải.  Đang lúc buồn chán bước ra, thì Kỳ thấy Khang đã ngồi trong một tiệm ăn  trước chỗ làm mình như đã đợi Kỳ lâu rồi. Tức mình, Kỳ xông vào cửa tiệm  và hét vào mặt Khang:
- Địt mẹ mày, thằng chó má!!! Mày đã có con Hân, có quyền có thế, mà sao mày còn phải ép tao vào đường cùng nửa hả??Tại sao??
Khang nhâm nhi ly cà phê, vẻ mặt đầy vẻ thích thú và nham hiểm, gã cười to:
- hahahahah, mày cũng có ngày này nữa sao Kỳ??? Tao đã có nói rồi, ngày tao có thế có thời sẽ là ngày tàn của mày.
- Mẹ kiếp mày!!!
Tức  mình, Kỳ nhảy tới đấm một cú trời giáng vô mặt Khang. Bỗng đâu, từ bàn  kế bên có hai tên du đảng nhảy ra cản trở Kỳ. Hóa ra, Khang cũng biết có  ngày này nên gã biết khôn mướn hai tên cận vệ theo hầu. Bị hai tên áp  đảo, và khóa chặt tay chân, Kỳ đã bất lực và nhìn Khang một ánh mắt căm  hờn. Sphạt...Khang đã hất nước cà phê còn sót lại trong ly vào mặt Kỳ.  Gã đanh mặt lại và giọng như thép lạnh:
- Mày muốn đánh tao  hả...Hahahah...Không dễ đâu con...Giờ đây tao cho mày hai đường chọn.  Một là mày quỳ xuống van xin tao. Hai là mày rời khỏi đây, nhưng, đường  đời sau này của mày không dễ qua đâu con....Hahahahah
Hự....hự....  Khang vừa dứt tiếng cười thì hai tên cận vệ của gã bị Kỳ cho hai cú cùi  chõ và đá dật ngược làm hai gã đó gục xuống. Tiếp theo, Khang thấy bên  má phải và má trái bị đau nhói khôn tả. Kỳ đã cho Khang một bài học nhớ  đời. Anh hùng thà đổ máu chứ không khuất phục. Đang trong cơn tức, Kỳ  đấm đá túi bụi vào Khang làm gã mặt mày sưng như cái mõ heo và máu tươi  đầy mặt. Lúc đó, thì sercurity guards đã nhảy vào can thiệp và gồng bọn  họ lên bót cảnh sát. Sau một hồi thẩm vấn, cảnh sát đã truy tố Kỳ về tội  cố ý đả thương người và đợi ngày truy tố ra tòa. Cuối cùng, thì Kỳ cũng  được Quyên và Hoa đến bão lãnh ra ngoài. Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của  Quyên, Kỳ trấn an nàng:
- Không sao đâu em, chuyện này nhỏ thôi!!
Quyên rưng rưng nước mắt và nói:
- Khi em nghe tin anh ở tia cảnh  sát, em thiệt lo quá. Em sợ anh bị chuyện gì thì đời này em sẽ sống ra  sao? Hãy hứa với em đừng là chuyện khờ dại nữa nhe!!
- Ừ anh hứa.
Kỳ ôm Quyên vào lòng và ấp ủ nàng. Hoa lúc bấy giờ mới lên tiếng:
- Aáy cha cha!!! Hai người làm tui nổi da gà rồi nè. Trường sở công cộng mà ôm ấp vầy không biết mắc cỡ hả.
Kỳ và Quyên đỏ mặt buông ra. Rồi Hoa mới nói Kỳ:
- Sao??? Còn đứng chừng hững ở đó làm gì? Bọn mình giờ phải đi kiếm luật sư để kiện tụng cho cậu rồi chứ???
Kỳ gật đầu, và ba người lên xe đi kiếm luật sư bào chữa cho vụ án.
Phòng  luật sư Nguyễn Dũng Quốc, một văn phòng vừa mới khai trương không lâu  nhưng khách đã đầy nghẹt trong phòng tiếp tân. Hỏi ra mới biết, Quốc là  một đại luật sư có tiếng trong nghành và giá cả lại phải chăng nên khách  phải chịu khó ngồi đợi gần cả tiếng đồng hồ cho tới phiên mình. Khi Kỳ,  Quyên và Hoa được tiếp tân báo tới phiên mình và mời vào, Kỳ và Hoa ‘ồ'  lên một tiếng ngạc nhiên khi gặp vị luật sư khả kính ấy.
Vị luật sư dòm lên và thấy Kỳ, cũng ‘ồ' lên một tiếng vui mừng và chạy đến ôm chặc Kỳ và nói:
- Em Kỳ, đã lâu không gặp em, vẫn khoẻ chứ??
Kỳ cảm động như muốn khóc, ôm chặt lấy Quốc và nói:
- Anh Quốc,  gần 5 năm rồi chúng ta mới gặp lại nhau!!Trong đầu óc Kỳ hiện lại hình  ảnh xa xưa. Quốc là người anh họ của Kỳ. Hồi nhỏ, Kỳ còn nhớ là Quốc rất  cưng chiều Kỳ. Lúc đó, Quốc là một tay du đảng có tiếng. Một lần, trong  lúc dẫn Kỳ đi chơi phố thì Quốc bị đàn em tạo phản và kiếm đến chàng  trả thù. Quốc tả xung hữu đột, nhưng vì chúng quá đông, nên chàng bị  chém tơi tả. Vào lúc tử thần đòi mạng, khi một gã đàn em chém xuống nhát  dao chí mạng thì Kỳ vùng choàng lên người Quốc đỡ cho chàng. Phặc, cả  con dao cấm sâu vào người Kỳ và máu vung rãi khắp nơi. Quốc giận run  người lên, hào khí đã làm chàng khỏe lại, rút con dao trên người Kỳ ra,  gã tiếp tục chiến đấu. Tiếng chém lộn, tiếng rú, mùi máu tanh nồng bốc  ra, Quốc đã dằn mặt đàn em, làm chúng nó run sợ và quỳ xuống van xin tha  tội. Xong trận chiến, khi Quốc bồng lại Kỳ thì chàng chỉ còn thoi thấp  thở. Lúc đó, Quốc đã cõng Kỳ chạy bộ hơn mấy cây số đường dài đến bịnh  viện cấp cứu. Sau hơn ba tiếng đồng hồ giải phẫu, tánh mạng Kỳ đã được  cứu. Để trả thù cho việc bị truy kích, Quốc đã chém đứt một tay và một  tai của đứa chủ mưu và đuổi nó khỏi băng đảng. Sau vụ đó, Quốc nhận ra  rằng không ai là mạnh vĩnh viễn và chàng thèm khát cuộc sống hòa bình.  Chàng rời khỏi băng đảng, hòa mình vào cuộc sống hiện tại và theo học  nghành luật. Kỳ sau khi đỡ nhát dao cho Quốc đã nằm bệnh viện hơn cả  tháng trời làm Quốc lo lắng lắm. Đã nhiều lần chàng đến thăm Kỳ, nhưng  bị ba mẹ Kỳ cản trở và nói Quốc chỉ là cặn bã trong xã hội và đã làm con  họ bị thương và cấm chàng đến thăm Kỳ. Buồn tủi, chàng đành để lại một  tấm thiệp cảm ơn và lên Sydney học với quyết tâm trở thành một luật sư  nổi tiếng.
- Kỳ!!!
Tiếng Hoa kêu làm Kỳ trở lại hiện thực. Chàng hỏi:
- Ờ! Chuyện gì vậy Hoa?
- Anh này là.....
- Ồ để em giới thiệu, anh này là Quốc, anh họ của em. Em và anh Quốc rất thân nhau...
Ờ... Hoa chỉ hỏi bấy nhiêu thì bẽn lẽn. Bình thường thì nàng dày dạn  bao nhiêu nhưng khi gặp Quốc thì nàng lại thẹn thùng như bao cô gái đài  các khác. Hóa ra luật sư Nguyễn Dũng Quốc danh tiếng nổi cồn, anh họ của  Kỳ, lại là gã đã đến mua vui liên tục với nàng trong mấy tháng qua.  Quốc như đã nhận ra Hoa nhưng chàng lờ như không quen biết, chàng giả bộ  hỏi:
- Uûa cô này là....
- Dạ, để em giới thiệu! Kỳ nhanh nhảu trả lời, đây là Hoa, bạn em. Còn đây là Quyên, vợ em.
-  Hân hạnh làm quen, Quốc bắt tay Quyên và Hoa. Khi Quốc bắt tay Hoa,  chàng lộ vẻ mỉm cười thần bí làm Hoa đỏ mặt cả lên. Quốc vẫn nắm lấy tay  Hoa mà dường như quên cả buông ra. Hoa thẹn hết sức và tính rút tay lại  nhưng vẫn bị Quốc nắm chặt:
- Anh buông tay tui ra!!
Tiếng kêu làm Quốc như tỉnh lại, chàng buông tay Hoa ra và nói nửa đùa nửa thật để chữa thẹn:
- Ồ, xin lỗi cô. Tại tôi thấy cô duyên dáng quá nên tui quên cả mọi việc cô Hoa ạ.
- À!! Anh Quốc đùa thiệt dai. Bữa nào anh rảnh ghé nhà em để em phục vụ anh hết mình anh nhé!!
Hoa nói mỉa mai để mót lại hành động quá lố của Quốc vừa rồi.
-  Thôi, chúng ta trở lại chuyện công nhé!! Rồi, sau một hồi kể lể, Quốc  đã nhận vụ kiện và hứa sẽ giúp đỡ hoàn cảnh của Kỳ. Tưởng Quốc nói xuông  miệng thôi, ai dè, hôm sau chàng đã gõ cửa nhà Kỳ, và kêu Kỳ dọn nhà  qua một căn nhà Quốc đã mua định dùng cho thuê. Quốc còn sang lại một  quán milk bar gần nhà để Kỳ, Quyên và Hoa dùng để làm ăn. Kỳ từ chối  nhiều lần nhưng Quốc cứ khăng khăng ép Kỳ phải tiếp nhận. Quốc nói,  chàng đã nợ Kỳ quá nhiều nay là dịp để chàng đền đáp ơn nghĩa ấy. Thấy  được sự ân cần của Quốc, Kỳ bèn chấp nhận.Thế là từ đó, Kỳ và Quyên có  được cuộc sống sung túc. Cả hai đều chăm chú vào việc học và hưởng thụ  thời gian sống bên nhau. Hai tháng sau, đám cưới giữa Hoa và Quốc diễn  ra tưng bừng. Hóa ra, trong hai tháng này, Quốc đã mê mùi Hoa quá nên  quyết định cầu hôn nàng. Phần Hoa thì còn cầu gì hơn nữa ở một người  chồng lý tưởng như Quốc, nàng bằng lòng. Vụ kiện giữa Kỳ và Khang cũng  êm đềm kết thúc. Do tài thuyết phục của Quốc, nên quan tòa phán nhẹ tội  cho Kỳ và chỉ phạt tiền bồi thường thuốc men cũng như án treo 2 tháng  cho Kỳ.
Một năm sau, trong một đêm mưa gió bão bùng, có một tiếng gõ cửa nửa  đêm làm Kỳ thức giấc. Bước ra mở cửa, Kỳ thấy Khang máu me khắp mặt và  khắp người đầy vết chém. Dù sao cũng có lòng nhân, nên Kỳ bèn đỡ Khang  vào trong, băng bó cầm lại vết thương và kêu Quyên đi gọi xe ambulance.  Rồi, Kỳ mới hỏi Khang xem chuyện gì đã xảy ra.
- Mày có điếu thuốc không?
Kỳ đưa Khang điếu thuốc và châm lửa cho chàng. Rít vài hơi, Khang có lại sức, gã kể:
-  Từ sau khi tao tiếp nhận sản nghiệp nhà con Hân, tao tự nghĩ đã có hết  mọi thứ trên đời. Tiền, gái, danh vọng, hahaha, tao có đủ  hết.Nhưng....nhưng.... không lâu, cơ sở làm ăn không khá và sản nghiệp  càng ngày càng mất đi..Tao..tao muốn giữ danh diện...nên đã đi buôn bạch  phiến. Ban đầu, tao đã có lại những gì tao mất...tiền bạc lại vào như  nước....nhưng..nhưng rồi tao lại ghiện...ghiện xì ke.... Không rút chân  ra nổi. Tao lại mất hết....trắng tay. Hết đường quay về, tao liều  mình...hớt đi mớ xì ke của tụi tay trên... nên ... tao bị tụi nó đuổi  giết.......Ưư
Vết thương tuy đã được băng bó, nhưng vì vết chém quá  sâu tới tận tủy xương nên máu vừa đông không lâu thì lại tét ra vì chỉ  một cử động nhỏ.
- Mày nằm im, Khang, đừng nói nữa, mày mất máu quá nhiều, hãy ráng lên, xe ambulance sắp đến rồi...
Khang lắc đầu, nói trong hấp hối:
-  Đã muộn rồi Kỳ....Tao...tao không sống lâu nữa đâu....tao..xin lỗi mày  vì những chuyện tao đã làm. Tao biết mày vẫn hận tao, tao...không có gì  bù đắp cho mày.....Tao có lỗi với mày và con Hân. Cuộc đời tao... làm  nên quá nhiều tội, không bù đắp được....
Nói bấy nhiêu đó thì hơi thở Khang càng lúc càng yếu dần, song, gã vẫn ráng nói những lời cuối cùng:
- Hãy....hãy...chăm sóc...cho....con..Hâ....n
Rồi  Khang gục xuống, trong vòng tay của Kỳ. Cuộc đời Khang làm nhiều tội  ác...nhưng rồi...lúc chết...hắn cũng nói được câu xin lỗi với người hắn  thiếu nợ. Hắn chết đi nhưng trên môi để lại một nụ cười. Xa xa, tiếng  còi rên của xe ambulance vọng lại như để chuẩn bị chở xác của một kẻ vắn  số.
Tại nghĩa địa, Kỳ nhìn hình ảnh Khang được dính chặt vào một  bia đá lạnh mà hồi tưởng rất nhiều việc. Một dòng hình ảnh với bao kỷ  niệm vui buồn từ thưở bé xưa rồi đến khi lớn, hai đứa trở mặt thành thù,  và đến lúc chết, Khang đã được gục trong tay thằng bạn thân nhất của  nó. Kỳ chua chát, đau lòng cực độ, nhưng không cách nào giúp được cho  Khang...Thắp một điếu thuốc trước một Khang, Kỳ nói bâng quơ:
- Mày vẫn là bạn tốt của tao, Khang ạ!!!
Đâu đó, một bản nhạc radio từ chiếc xe chàng vọng ra:
‘Tôi  và anh đôi bạn thân rất thân, niềm thân ái thắm thiết khắn khiết bền  lâu, cùng nhau sang chia buồn vui, ta mến nhau như sông biển dài, dìu  nhau qua bao gian lao không ngại khó khăn. Nay biệt ly, tôi tìm anh trên  bước đi, lòng quyến luyến muốn nói nhưng chẳng thành câu. Trầm tư nghe  chuông vọng xa, như báo tin chia tay não nề. Biệt ly đêm nay sân ga  sương mơ trắng buồn . Hành trang trên vai quay gót đi không mang những  gì, lợi danh vinh quang bấy lâu. Mà tôi không sao ngăn nỗi đau muôn lệ  vào tim, gượng cười vẫy chào lần cuối. Rồi ta sẽ đem lạnh giá, đưa người  đi khắp chân trời, đường tìm tương lai còn xa biết đâu bến chờ tôi  nguyện cầu anh phút may, yên lành vượt bao gió sương, trên đường muôn  hướng anh đi về đâu? Tàu đã khuất xa rồi đấy, lưu lại tôi những kỷ niệm  người bạn buồn vui rồi đây đã xa cuối trời, khuya về sân ga vắng tanh,  nỗi buồn tưởng nhớ đến anh, mong ngày nào đó ta gặp nhau.
Khi Kỳ đến bệnh viện để tiếp nhận di vật lúc Khang mang theo trước  khi chết, Kỳ bắt gặp Hân. Nàng bước ra từ khu sinh đẻ vẻ mặt buồn rầu.
- Hân, đợi anh với!!,Kỳ kêu.
Hân  quay người lại, thấy Kỳ, nàng quảnh đầu chân bước thiệt nhanh. Kỳ chới  với, chàng cố chạy thiệt nhanh để bắt kịp Hân. Đến gần, chàng thấy Hân  khóc. Mủi lòng chàng lướt mình lên phía trước và ôm lấy Hân chàng khẽ  hỏi:
- Chuyện gì vậy Hân?
- Anh tránh xa tôi ra. Hân đẩy mạnh Kỳ  ra và nói như khóc. Tại sao, lúc tôi cần anh thì anh lại không đến chứ,  tại sao? Bây giờ, tôi đã mất sạch, mất sạch hết rồi, tôi không còn mặt  mũi gặp anh nữa. Anh hãy xa tôi, hãy để tôi sống yên hết kiếp này.
-  Không!! Kỳ choàng ôm chặt lấy Hân, anh đã một lần phụ tấm lòng em. Anh  không thể để em lạc lõng nữa, hãy về với anh,Hân, anh sẽ chăm sóc cho em  suốt cuộc đời này, em nhé!!
Hân òa lên khóc, nàng khóc thật nhiều  như để vơi đi những cay đắng nàng trải qua. Kỳ vần ôm lấy Hân, mà vuốt  mái tóc thề của nàng mà nói an ủi:
- Hãy khóc, khóc hết đi em, rồi em sẽ quên hết, em nhé. Chúng ta sẽ có cuộc sống mới!!
Một lúc sau, khi đã dịu lại, Hân nức nở nói trong lo âu:
- Vậy còn cô Quyên ra sao? Huống chi...Huống chi em đã có mang của anh Khang...
- Anh bất chấp! Anh không thể xa Quyên...nhưng...anh cũng không thể mất em....Anh...anh sẽ tìm được một giải pháp thỏa đáng.
Bỗng  một bàng tay mềm mại đặt lên vai Kỳ. Kỳ nhìn lại thì đó là Quyên. Nàng  tựa lên vai chàng và quàng qua vai Hân, Quyên kéo sát Hân lại, nàng nói:
- Chúng ta sống chung nhé!!!!
Giọng  Quyên dịu dàng rót vào tai Hân và Kỳ làm hai người thấy nhẹ nhõm. Kỳ ôm  Quyên và Hân vào người, chàng nhìn về chân trời xa xăm và nói:
- Từ đây chúng ta là người một nhà!!!
* *
Căn phòng ngủ mới của Kỳ, Hân và Quyên được sơn trải một màu hồng êm dịu. Vòng quanh căn phòng ấy là những cây đèn nến lung linh trữ tình nối liền với nhau thật thơ mộng. Một mùi thơm nồng nàng ấm cúng phát ra từ chăn gối làm lòng người rạo rực. Trong phòng, có hai gái một trai. Họ không phải ai xa lạ mà là Kỳ và hai hồng nhan tri kỷ của chàng, Hân và Quyên. Trên người họ chỉ còn lại những mảnh quần áo lót để che đi của lạ trên người họ. Kỳ choàng lấy Hân và ôm sát nàng vào người. Kỳ trao Hân những cái nút lưỡi mặn nồng. Môi kề môi, Kỳ nút được vị ngọt thơm từ miệng Hân. Rồi chàng lè chiếc lưỡi vòng quanh đôi môi hồng nhạt ấy. Và phần hạ bộ đã nhoi lên nồm nộm trong chiếc quần lót làm chàng thấy khó chịu. Cởi chiếc quần xuống, chàng tiếp tục hôn môi Hân và cà cà cặc mình ở mu hạ bộ Hân. Mặt Hân đỏ ửng lại, vẻ đê mê cuồng tín đã lộ dần trên khuôn mặt kiều mị ấy. Ngón tay nàng bấu chặt vào hai vai Kỳ làm Kỳ đau nhói. Chàng buông Hân ra, dịu dàng đẩy nàng nằm xuống giường, và hôn nhẹ lên bàn tay Hân. Bàn tay búp măng, mềm mại không xương và những ngón tay sơn màu hồng nhạt làm Kỳ thích thú chiêm ngưỡng. Chàng bỏ từng ngón tay một vào miệng và nút chùn chụt. Quyên lúc đó cũng đã cởi dần chiếc quần lót trên người Hân. Hân quả là một mỹ nữ trên thế gian. Thân hình thon thả đều đặn, khuôn mặt kiều mị, và cặp đùi thon thả, nàng không thua gì những siêu người mẫu trên thế giới. Vẻ đẹp giữa nàng và Quyên có thể nói là ‘mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười'. Quyên đung đưa chiếc lưỡi của nàng vào chiếc lồn đỏ ửng của Hân. Lồn Hân đã bịn rịn nước dâm. Hân sung sướng đến rung người, cơ thể nàng đã bị bộc lộ và bị xâm chiếm một cách dịu dàng và giết nàng trong khoái lạc. Kỳ rà lưỡi lên phần trên của Hân và cuốn nút lấy hai cặp nhũ lê trắng ngần. Hai tay chàng xoa bóp và nghiền xéo vú Hân. Hân ưỡn người lên như đang đợi một điều gì đó, và rồi, từ giữa núm vú của Hân, một lỗ hổng nhỏ đã mở và một dòng sữa trắng thơm nồng phát ra...Ư....Hân rên lên... nàng banh rộng háng nàng ra và ép người xuống để mâm lồn úp sát vào chiếc lưỡi đanh đá của Quyên cứ luôn lựa chỗ hiểm của Hân mà thọc vào. Vì cũng là con gái, nên Quyên hiểu được chỗ nào là chỗ kín và chỗ nào cần được chăm sóc chu đáo, nên nàng đã làm Hân nứng nhanh chóng. Kỳ lúc đó đã nút hết những chất sữa toát ra từ vú Hân, chàng thấy tinh thần phấn chấn hẳn ra. Rồi, chàng hạ người xuống hôn lên chiếc bụng tròn như trái banh của Hân. Một mùi thơm dịu dàng thơm mùi sữa phát ra từ thân thể Hân làm chàng say đắm. Cặc chàng đã nứng và chịu hết nổi, Kỳ quay người và chỉa con cặc mình vào miệng Hân mà nắc tới tấp vào đó. Hân ngậm chặc lấy củ cu bự ấy và nút liên tu bất tận làm Kỳ sướng quá, phần dưới, Quyên đã đút những ngón tay vào lồn Hân mà sục liên tục.
Oọc...Oọc....Aùáa...ưưu..ây ây....Hân rên xiết lên, nàng rùng rẫy, miệng nàng nút thiệt nhiều hơi, để ráng cầm cự với cơn sướng điên cuồng đó...Hự hự....Tiếng Kỳ bấy giờ rên lên vì chàng thấy sắp ra vì sức nút dữ dội trong miệng Hân. Cặc chàng bị căng thẳng và nút không kém gì như đang đụ trong âm hộ, thậm chí còn sướng hơn, vì miệng Hân ẩm ướt hơn. Hân trân người ra và một dòng nước đục bắn ra xối xả từ lồn Hân... Nàng gồng người, miệng rên rỉ những tiếng vô nghĩa, và tay nàng cầm cu Kỳ mà sục nhanh...Aùá...sướng quá...đụ...ưưu......bắn đi Kỳ....ra trong miệng em đi.ưưư....Bỗng Kỳ hét lên một tiếng vang dội phòng, và cặc chàng bắn mạnh một tia dịch nóng hổi vào miệng Hân. Hân nút chùn chụt như đã thèm khát vị nồng cay ấy lâu rồi....Kỳ còn bắn ra thêm nhiều tinh nữa....Tia cuối cùng, chàng bắn thẳng lên mặt Hân làm mặt nàng ướt đẫm...Cả Hân và Kỳ đều được thỏa mãn...Kỳ hôn lên môi Hân như để cảm ơn nó đã làm chàng sướng. Rồi, Kỳ quay người lại về phía Quyên và ôm hôn nàng. Quyên bấy giờ đã rút trong tủ ra một lọ kem dâu. Nàng thoa lên trên cặp vú căng cứng của nàng và ưỡn ra, Kỳ như một con chó đực, chàng lè lưỡi liếm thật sạch và còn hôn hít nhiều lần ở cặp nhũ hoa tròn trĩnh ấy. Lòng Quyên lúc ấy đã rạo rực xuân tình. Đôi má hồng ửng và cặp môi mộng mơ đã khô khan thèm khát ái ân tình dục. Hân lúc đó đã có lại sức, nàng với tay lên bàn cầm lấy một chai sữ dê và kề sát cửa lồn Quyên mà thọc vào...Ưứ...Quyên rú lên vì một cảm giác lạnh lùng khó tả cứ thọc trong lồn mình. Lồn nàng đã chảy nước....Hân liếm sạch. Hân vừa thọc chai sữa vừa đung đưa cái lưỡi ở hột le hồng ửng của Quyên làm ả nàng phát điên tiết. Quyên đổ ập cả lọ kem lên người nàng, và xoa khắp cơ thể. Quyên giờ đây thật nóng bỏng. Cả cơ thể nàng bóng mượt chất kem và mồ hôi rươm rướm phát ra bốc tỏa mùi thơm quyến rũ làm say đắm Kỳ.
Hân thấy vậy, bèn mở nắp chai sữa và dội từ đầu Quyên xuống một dòng  sữa trắng đục. Á...um...mát quá...Quyên vùng vẫy trong dòng sữa lẫn chất  kem. Da thịt nàng trở thành ngọt lợ làm Kỳ và Hân liếm không chán. Thấy  cặc Kỳ đã hùng dũng sống lại, Quyên ngồi lên hai chân Kỳ và bắt đầu  nhún nhẩy. Cả cơ thể nóng hổi áp sát vào người Kỳ, và cảm giác khoái lạc  của con cặc đang nằm trong âm hộ Quyên đã làm Kỳ sướng khôn tả. Hân lúc  ấy lại áp sát vào lưng Quyên, lưỡi hôn vòng quanh cổ Quyên, và ngực  bụng cọ xát vào tấm lưng ong của Quyên. Hơn thế nữa, những chụm lông đen  mượt gai góc cứ đâm vào mông đít Quyên, làm Quyên mất đấu chí cầm cự.  Nàng rùng mình, vũng vẫy như một con ngựa điên hoang dại. Bấu, ghì ôm  chặt lấy Kỳ và nhấp nhỏm liên miên, Phương Quyên cảm nhận từng mạch máu  trong người nàng đã co lại, và cơn sướng đã lan tràn trong đầu óc nàng.  Nàng rú lên một tiếng thanh tao, và rịn lấy người Kỳ mà phát tinh. Lực  hút trong người Quyên càng lúc càng mạnh, và sự ép nghiền trong một bao  phục ẩm ướt, mùi hương nồng nàng quyến rũ phát ra từ hai người con gái  xuân sắc, đã làm Kỳ cầm cự không nỗi nữa, chàng ráng nắc mạnh những cú  thiệt kêu và sâu vào tận tử cung của Quyên, và rùng mình bắn ra thêm một  bãi tinh dịch trong lồn Quyên. Thỏa mãn, Phương Quyên nhìn Kỳ và Hân  đắm đuối, cuối cùng nàng nói:
- Câu chuyện chúng ta đến đây kết thúc nhé!!!
Cả Kỳ và Hân gật đầu. Đâu đó, một tiếng nhạc radio vang lên một khúc tình ca:
‘Memories  of love, maybe beautiful, or full of sorrows, a sweet kiss, or bitter  tears, but it will always be, a profound motion, held with in each and  everyone of us. Memories of love, a pathway we took, has make us  stronger. And now I know, the deep in my heart, there's only you.Tình  yêu, khi ngọt ngào, lúc cay đắng, với những dòng nước mắt, hay với bao  nụ cười, vẫn mãi, là những kỷ niệm khó quên trong cuộc đời. Em đã cho  anh, những ngày tháng, những phút giây hạnh phúc nhất trong đời, và  những kỷ niệm tình yêu, mà anh sẽ mãi không bao giờ quên.
Hết
 
 





 















 
 
 
 Đặt làm trang chủ
Đặt làm trang chủ Giới thiệu
Giới thiệu E-mail: admin@tenmiencuaban.com
E-mail: admin@tenmiencuaban.com Liên hệ Quảng cáo
Liên hệ Quảng cáo Tuyển cộng tác viên
Tuyển cộng tác viên Đường dây nóng 0123.45.67.89
Đường dây nóng 0123.45.67.89
 Top
 Top