Tôi bảo Thành bế tôi lên ngồi lại trên cành mận, rồi dang rộng hai chân ra. Tôi kéo Thành sát vào sát nữa, rồi cầm cặc Thành để ngay miệng lồn, bảo Thành nhấn vào. Cặc Thành chật chội, khít khao. Hình như Thành quá cảm xúc với cái đụ đầu đời. Thành rung động vì được giao hoan với tôi. Thành lúng túng có, hạnh phúc có, ngập tràn những cảm xúc lạ lùng xưa nay chưa từng có. Cặc Thành vào đến đâu, lồn tôi ấm tới đó. Và tôi nuốt tnlng hết bảo vật dài và cứng của Thành. Bên tai tôi, Thành nói thật nhỏ:
- Hóa ơi? Thành yêu em quá. Thành sướng lắm Hóa ới! Cho Thành được như vầy sáng đêm nay nhen? Ối, sao nó vô hết trỏng được hả Hóa? Hóa có đau không? ấm quá Hóa ơi!
Tôi có đau không? Làm sao trả lời khi tôi đã đụ với chủ tôi gần cả năm trời nay? Đáng lẽ dưới suối đó dư đi dòng nước trong xanh đầy đá cuội đó, người ôm tôi đầu tiên phải là tấm thân tươi mát của Thành, chứ sao lại là một gốc cổ thụ già?
Cái giường dã chiến ở gốc mù u là nơi hẹn hò của hai đứa tôi mới xứng lứa vừa đôi chứ sao lại là một già một trẻ? Thành ôm ghì tôi thật sát mà không nắc. Đầu Thành cúi xuống trên mặttôi, ướtđẫm chiếc hôn dài. Thành có nắc tôi cũng không cho. Tôi không muốn Thành "buông súng" sớm. Tôi muốn trận đụ này phải thật dài, dài hơn của trận đụ của Lộc và Xiểm ban chiều ở trại mía.
Ôi hạnh phúc tràn ngập. Khoái lạc dâng lên đến khỏi đọt cây Tôi bỗng yêu Thành một cách khó giải thích. Tôi quên hết bạn bè, quên luôn những trận đụ thư hùng với chủ tôi. Tất cả bây giờ trong tôi chỉ còn Thành, vì Thành, cho Thành. Có lẽ Thành đáp ứng những ước mơ của một thôn nữ như tôi. Tôi mơ gì?
Không cầu kỳ đâu! Mơ một người tình tuổi trẻ. Mơ những đối thoại hồn nhiên tình tự. Mơ tuơi mát, sung mãn ở một thân hình vạm vỡ đầy sức sống. Mơ hàm răng trắng còn nguyêndưới đôi môi mới, ngại ngùng? Đấy thôi nhưlúc nãy, khi Thành quỳ xuống hôn lồn tôi Thành vụng dại, hấp tấp, khờ khạo. Nó không có hai bàn tay banh nhẹ khe lồn. Nó không có liếm dọc âm đạo. Không cả đánh lưỡi lăn tăn vào hột le cho tôi giật bưng bưng lên như chủ của tôi vẫn làm. Nhưng tôi đã sướng cùng cực. Tôi chất ngất. Tôi mê man. Vì có yêu đương trong đó. ừ, đúng thế. Tôi đã yêu Thành mất rồi. Định mệnh? Không biết? Mà việc gì tôi phải nghĩ đến định mệnh khi những ao ước đang là sự thực, đang òa vỡ trên thân hình nhỏ bé của tôi?
Thành tận ânh hôn tôi. Thành nuốt nước miếng của tôi ừng ực. Tôi cũng thế. Tôi no nê môi Thành, lưỡi Thành. Lưỡi tôi tìmhết những kẻ răng của Thành mà thăm viếng, mà đặt đá xây nhà cho cuộc tình nồng giữa đêm trăng. Tôi mong đêm thật dài, đừng có trời sáng nữa. Gà đửng gáy nữa, báo thức cho cảnh vật một ngày có nắng. Rẫy nương, rừng rú, suối nước hãy chìm ngủ cho say để tôi hưởng dài cuộc giao hoan. Cặc Thành đã to mà còn cong. Hình như nó giật tìlng nhịp trong lồn tôi. Sướng lâm râm, ly ty kéo dài theo cái hôn bất tử. Tôi mê quá. Không gì có thể đổi được giây phút này.
Hèn chi mà lúc chiều, khi xong cuộc rồi, Xiểmvẫn để cặc bồ nó trong lồn, nằm trên, ấp mãi hơn nửa tiếng đồng hồ. Có phải đó là khoái lạc xác thịt không? Hoàn toàn không? Vì nếu thế, xác thịt đã thống khoái cùng cực, đã bắn ra, đã rời rã, thì phải chấm dứt, chứ sao vẫn quyện nhau như sain ngoài biển, như chim trên rừng. Tôi với Thành đang hôn nhau không dứt đây! Tôi nghe nhlrng giọt sương rơi từ nhánh mãng cầu xuống đám lá môn! Lác đác khắp vườn những giọt khác cũng rơi. Nhưng sương rơi ngoài trời thôi nhen Thành. Em chưa muốn "sương"
của Thành cũng vụt bắn ra trong em. Xin Thành cho em hết tình yêu. Em khát khao có chừng ấy. Đất em đứng đã hết nứt, hết hạn hán rồi, Thành có biết không? Em đang tươi mát đâm chồi. Có Thành, tuổi hoa niên này của Hóa ngời sáng.
Trăng hơi chếch sang hướng Tây, nơi những tàng lá đen thui của cây nhãn. Tay Thành bóp nhẹ vú tôi. Rồi Thành ghì sát mông tôi vào, nhưthể Thành muốn hai hòn ngọc dương cũng vào luôn trong lồn tôi. Thành hơi nắc. Thượng đế ơi! Có phải con mới biết đụ đâu Con đã từng nhập cuộc bão bùng, loạn lạc ở gốc mù u. Con đã đụ nhưbão lửa. Con đã nắc dập cả cu ông già. Mà sao những động tác nhẹ hờ của Thành bây giờ lại làm con tê tái đến thế? Thành nắc êm đềm, rỉ rả. Tôi phải điều khiển cho Thành rút dài con cu ra rồi đâm sâu vào âm đạo. Tôi hưởng hết cái to cái dài của cu Thành. Thành rên vừa phải. Tôi rên vừa phải. Nhưng sự yên tịnh của khu vườn làm nổi bật những tiếng kêu gào vừa phải đó thành sấm sét Thành đã biết nắc. Đã biết vào cuộc. Thành cũng quyết chí ăn thua trận đầu với tôi. Tôi yêu Thành vì Thành đã chiều tôi mà không nắc cả hơn tiếng đồng hồ.
Bây giờ, những cú nắc làm tôi sảng khoái đê mê. Đôi chân tôi tréo, bó chặt lấy thân Thành. Tôi đưa lưỡi lướt nhẹ tai Thành. Tôi dặn Thành:
- Chừng nào muốn ra, cho em biết để em ra với Thành nhen.
- Ra là sao? Thành hỏi. . .
- Là tuyệt cùng sung sướng. Lúc đó tinh trùng của Thành sẽ bắn vào lồn em. Em cũng sẽ ra với Thành. Em sẽ giữ hết những giọt "tinh sương" đó của Thành trong người eml Em muốn, em muốn có con với Thành. Biết không?
Thành tăng nhịp nắc. Cành mận rung động duủ dội. Những cú nắc yêu thương đầy ắp. Thành cũng dai sức. Tôi đã muốn ào ra, nhưng tôi đợi. Và phút thần tiên đã tới. Thành tỉ tê:
- Hóa ơi! Anh muốn ra nè. Ra với anh đi. ối, sướng quá ?
Tôi ôm Thành chặt hơn. Nước lồn tôi phun ra. Toàn bộ tử cung tôi nhru lại, bấn vọt ra những tia sung sướng. Thành vẫn nắc man dại. Tinh khí lần đầu tiên của cặc Thành đã tung nát thành lồn của tôi. Thành ra dai lắm. Tôi nghe rõ tờng tia một. Tôi hứng, hứng cho hết đến khi Thành ngừng nắc. Cành lá mận thôi rung rinh. Và đầu Thành lại gục trên mặt tôi tìm môi. Cả hai chỉ lõa thể bán thân. Chiếc áo tôi mặc hình như quá mỏng so với cái lạnh của trởi đêm về sáng. Cũng như Xiểm, tôi ghì chặt cặc Thành trong lồn tôi mà ấp, mà hôn. Đam mê cùng cực Thành chiều tôi hết. Tôi muốn gì được nấy. Tôi sợ những giọt khí của Thành sẽ rơi vương vải trên đất lạnh tẩm sương. Tôi giữ cặc Thành nằm đó làm nút chận. Thành vẫn hôn tôi nồng nàn, và thì thầm bên tai tôi:
- Anh yêu em quá Hóa ơi! Cho anh yêu em mãi như thế này mỗi đêm nhen? Có được khôn?
Tại sao không được, khi em đã ngồi đây đụ Thành đến gần gà gáy canh một. Còn cái gì của em mà Thành chưa làm chủ. Tất cả gói trọn ở môi em đây, lồn em đây, vú em đây. Và tóc, và mắt, và nước miếng. Nó vào Thành hết rồi còn chi. Em có còn giữ gì nữa đâu mà Thành hỏi. Đáng ra em phải hỏi Thành câu đó mới đúng chứ. Tôi gật đầu, nâng mặt Thành lên và nhìn đắm đuối yêu thương. Tôi nhìn Thành thật rõ. Tôi sẽ giữ Thành cho riêng tôi. Tôi sẽ không để lưỡi hái bất nhân của chiến tranh đưa Thành vào thuốc súng, mã tấu, B40, hay tải đạn vào đánh thành phố. Những chiếc đầu lâu nằm rải rác suốt đường mòn ở Tnlờng Sơn có còn được ai nhắc tới. Những chiếc nón sắt, giày trận có còn được lịch sử nào ghi nhớ. Nó chỉ làm lớn thêm tiếng khóc của sương phụ, làm nứt thêm mảnh đất tình yêu ở hậu phương. Nhất định Thành là của tôi từ đêm nay.
Rồi hai đứa tôi đưa nhau vào buồng, đắp chăn, ôm nhau ngủ nồng nàn, chẳng còn biết gì nữa, mặc dù trời đã lên cao. Bóng nắng đã chen vào các lỗ phênh, rơi trên mền chiếu tôi, da thịt tôi. Hal đứa tôi trần truồng ấp nhau như vợ chồng. Thân hình to con của Thành gói tôi lọt gọn vào trong. Tôi thỏa thuê yên giấc. An bình như con ốc sên nằm trong chiếc vỏ. Tôi biết mười mươi rằng sáng nay trước khi vào rẫy, như mọi ngày, chủ tôi đã mở cửa buồng tôi định đánh thức tôi dậy. Nhưng, có lẽ, cái cảnh chúng tôi ôm nhau nằm ngủ đầy tình tự này đã làm ông quay lui. Ông biết trưa nay cái giường dã chiến sẽ thiếu vắng một người ià tôi. Thành cựa mình, gát chân qua người tôi, quấn sát:
- Ấm quá Hóa ơi? Anh ngủ ngon không chê được. Anh muốn ôm chặt em hoài vầy thôi.Anh làm chồng em nhen?
Tôi nghe mà cảm thấy hạnh phúc. Tôi gật đầu ở lồng ngực Thành. Tôi bảo Thành gọi tôi là em, là mình, và cứ xem nhưđêm qua hai đứa đã động phòng hoa chúc, đã khấn hứa vợ chồng. Tôi ngẩng lên lấy ngón tay nghịch trên môi dưới của Thành:
- Em là vợ của mlnh rồi biết không?
Thành mỉm cười, quấn chặt tôi thêm, lấy tay bóp cái mông tôi thật mạnh. Mà tôi không thấy đau. Cái đau thậtêm đềm. Thành to con quá. Da thịt săn cứng, bóp đâu cũng chắng được. Vật cứng của Thành lại loi ngoi, nhúc nhích ở hạ bộ của tôi. Tôi xích vào, thật gần cho nó cà nhè nhẹ ở mu lồn tôi. Thành đưa một tay sờ nhẹ vú bên trái của tôi và thủ thỉ:
- Không bao giờ anh quên được cành mận đêm qua Hóa ơi! Gần một năm mộng mơ, thương Hóa trong im lặng. Có gì Hóa làm mà anh không biết, không thấy Anh đau một mình với nỗi ghen tương vô lý. Bao nhiêu lần anh định tỏ tình, hay làm một cái gì đó cho Hóa thấy anh thương em, rồi mà anh vẫn chết lặng, câm nín. Cái đêm dưới hầm, anh ôm em vờ ngủ. Dương vật anh cứng như đá bên hông em, như lá thư tỏ tình mà Hóa không biết. Bàn tay anh để trên ngực Hóa. Chân anh gác hờ lên mu Hóa. Anh cứ rình rập, toan mở cửa vào động hoa vàng, mà rồi, vẫn đứng đó, trước cổng nhìn vào.
Không nhớ là đêm thứ mấy rồi? Chỉ có một đêm anh chẳng thể nào quên được, là đêm mà tay em hai ngón rờ nhẹ cu của cha anh. Rồi năm ngón tay em thọc thẳng vào quần của cha anh mà nắm trọn. Bàn tay của cha anh đưa qua phần xương thịt của em. Ông cũng xông thẳng vào, vạch cỏ, tìm suối mà đùa nghịch. Tiếng động ngón tay của cha với nước của em, tiếng em rên khe khẽ, tiếng bàn tay em với cổ chày trong quần cha anh, làm anh tê điếng. Mà anh vẫn phải "ngáy". Phải làm như ngườl không biết. Khi hai người tuyệt đỉnh sung sướng, anh cũng đã ướt hết phần tnlớc của chiếc quần đùi.
Có ai vừa hoan lạc vừa đau khổ không? Có ? Anh đây Lúc anh ở trên này vạch lá nhìn xuống dưới suối thấy cha anh tắm, thấy em gợi tình bằng cách cởi từ từ từng áo, từng quần. Em trắng ngần, nguyên vẹn, tròn trĩnh bên bờ suối. Tay em mân mê cặp vú, lồn em lông đen rậm. Cha anh dưới kia nhìn lên. Anh hoảng hốt, rung động như ai sắp vào cướp của trên tay anh. Anh muốn nhảy ngay xuống ôm em chạy vào rừng. Tay chân anh líu quíu. Hình như anh có ứa nước mắt. Anh đứng chết lặng thế, bó tay, để báu vật chìm sâu trong đáy nước. Lẽ ra anh không nên nhìn nữa khi hai chân em bước trên những viên đá cuội rồi dẫm lên nước, rồi đến gần cha. Lẽ ra anh phải để cho khuất mắt những gì xảy ra sau đó. Đau lắm Hóa ơi! Anh ôm ngực khi nhìn em lặn xuống nước, cầm cu cha anh, và... ngậm trọn nó vào mồm. Cũng chưa xót xa bàng khi em cho khúc gân dài đó vào sâu trong da thịt em. Anh thấy em bấu chặt cổ cha anh, em nhắm nghiền mắt mà thưởng thức.
Rồi cha anh ôm em lên như một con gấu ôm một con thỏ con, đặt lên bờ cỏ. Nhiều nữa. Anh cố quên bao nhiêu thì nó hiện về bấy nhiêu. "Người ngỡ đã đi xa. Nhưng người bỗng lại về. Tình ngỡ đã xa xăm. Nhưng nnh vẫn quanh đây. " Vẫn quanh đây, bủa vây siết chặt, ám ảnh, đày đọa, giết mòn. Anh ở đáy vực ở một vị trí xa xôi quá không với tới, hay anh không dám làm một cử chỉ gì, dù rất nhỏ, cho em biết rằng anh vẫn thờ phượng em. Vì, không phải chỉ một năm nay thôi. Mà lâu lắm, không biết tự bao giờ, anh đã yêu em. Một nỗi niềm không rõ rệt. Nó giống như tình yêu mà không phải.
Em vẫn đó hằng ngày mà sao quá xa xôi đối với anh. Đêm qua qùyết định liều lĩnh đến với anh. Một là chinh phục được em. Hai là anh giã từ vĩnh viễn. Không biết anh sẽ đi đâu, nhưng anh phải đi cho khuất mắt. Anh đâu có phải là tượng đá để mà đứng đó mãi cho gió mưa xoáy mòn. Anh biết yêu, biết khóc biết thở, Hóa có hiểu không?
Tôi chẳng trả lời gì hết, vì khi nói, Thành đã dùng hai cánh tay lực sĩ siết nát người tôi nhưmột roi đòn, như một cái mắng lẫy. Tôi hạnh phúc cam chịu. Thành cứ siết chặt vòng tay thêm đi, cho em tan rữa trong hư vô càng tốt. Bộ em không yêu Thành sao. Không yêu mà để cho Thành ôm em, sờ ngực em, và gác chân lên miền suối cỏ. Nhưng Thành phải hiểu vị trí của em. Em cũng khổ tâm như Thành đã cảm thấy. Em yên lặng cho Thành ôm em mà "ngủ ", Thành cũng phải biết đó là thông điệp em đã gửi đi với hal chữ: bằng lòng. Phần còn lại phải là của Thành, đâu phải em. Em đã dọn cỏ một khoảng đường chờ đón tình quân. Sao anh không vào cho hai chúng ta thỏa cơn thèm muốn, mà để em một mình phải vui gượng dưới gốc mù u, bên bờ suối? Nếu Thành ngại ngùng vì ở dưới kia thấp quá, thì với em cũng thế, trên này cao quá. Nếu thấp quá mà có bạo gan làm một cử chỉ tỏ tình mà không được đáp ứng thì cũng dễ tha thứ. Còn em, trên cao, bị từ chốí, có lẽ em sẽ chìm mất, vắng mặt luôn trên cõi đời phiền muộn này, Thành có nghe không?
Nhưng Thành có mất mát gì đâu. Người chủ dãy đất cuối cùng của em vẫn là Thành. Thành lật ngửa tôi ra, nhìn đăm đăm vào mắt tôi nhưđi tìm sự chân thành. Một khoảnh khắc dài. Tôi cũng thế, nhìn Thành, như chụp hình hết cái sức sống bát ngát tỏa ra từ Thành. Thành cúi sát xuống nhưng chỉ đặt một chiếc hôn thật nhẹ lên môi tôi:
- Em là của anh?
- Dạ.
- Là thiên thu hay chỉ một đêm qua và hôm nay?
- Em đã nói rồi. Đã chứng minh rồi. Anh chưa tin sao?
Thành dúi dúi mặt vào cổ tôi, vào tóc tôi, rồi kéo mền xuống một tí, nhìn tận mặt đôi vú trắng ngần tròn trịa của tôi. Thành dùng đôi môi nghịch ngợm trên hai núm đỏ hồng, để mà áp nhẹ lên vú bên mặt, hai ngón tay xe xe nhẹ vú bên trái. Tôi nhấm mất, cứ để Thành tha hồ bóp, nấn. Rồi Thành ngậm vú tôi mà bú như Đứa trẻ. Tôi sướng lâng lâng. Một tay Thành vuết vuốt chùm lông nách của tôi một cách say sưa, và rồi tưột dần xuống:
- Hóa dạy cho anh làm sao để em sướng nhé !
- Dạ.
Thành dùng mũi hôn chòm lông lồn của tôi. Hạ bộ của tôi bắt đầu nóng ran. Tôibắt đầu "giảng bài":
- Đúng ra khị yêu nhau rồi, anh làm gì em cũng sướng. Như ở cành mận đêm qua, em muốn chết đi trong ngây ngất, mặc dù anh chỉ là con bướm non mới ngày đầu bay đi hút nhụy. Nhưbây giờ đây, anh chỉ dùng mũi hôn nhẹ chòm lông lồn của em, mà toàn hạ bộ em đã nóng ran. Đó, Thành ơi? Cứ hôn đi bao lâu cũng được. Đưa tay lên sờ vú em đi. Em dang rộng hai bắp đùi ra đó. Anh có thấy gì chưa?
Nhìn thật kỹ đi anh! Dưới kia, Thành vịn hai bắp đùi tôi và trả lời:
- Có Hóa ơi! Anh thấy rõ hết. Dễ thương quá em ơi.
- Anh chưa thấy rõ hết đâu. Đây nè.
Tôi lấy bàn tay banh nhẹ hai mép lồn ra cho Thành xem tường tận. Thành hít hà, Thành mừng như xem một kỳ quan:
- Hóa ơi, đẹp lắm, em ơi! Có cái hột le nằm trên đỉnh Hai mép lồn đỏ au. Cái lỗ nhỏ xíu, sâu hun hút. Có phải chỗ đó anh đã vào trong em đêm qua?
- Đó đó chồng ơi! Nó nhỏ lắm mà bao lớn cũng vừa. Anh ngậm hột le của em đi. Đó, mút nhẹ cho em. Lấy đầu lưỡi đánh nhẹ lăn tăn ở đỉnh hột cho em. Đó, thật lâu nhen Thành. Mình ơi? Anh có thấy người em giật tưng tưng không? ối, đó, nhớ cứ thế những lần sau làm cho em. Anh cho một ngón tay vào lỗ lồn của em được không? Đó, đưa vào đi, không đau đâu. Đó, anh nhúc nhích ngón tay thật mạnh cho em. Đó, chồng ơi! Chết em. Bú mạnh hột le của em đi mình ơi. Em nắc cái lồn cho mình thấy nè ! Ứm, hạnh phúc quá đi Thành ơi? Cho thêm một ngón nữa đi chồng. Đó, cứ cứ động hal ngón cho dữ dội đí. Úi, úi Ai vậy? Ai làm tôi sướng quá vậy? Sướng hơn đụ nữa mình ơi! Hai cảm giác lận. Mình ngồi ngược lên
đây đưa cặc cho em bú, trong khi mình vẫn bú lồn em. Ôi, cặc mình to quá mình ơi! Nhưvậy mà vô hết trong lồn tôi hỡi trời? Em bú mình nè! Cứ tiếp tục như vậy cho em nhen mình.
Cặc Thành to quá. Tôi ngậm tràn miệng, và bú thật ngon lành. Bao nhiêu cảm giác sung sướng cùng một lúc đến với tôi. Tôi ngậm hòn dái Thành mà ăn, mà nuốt. Thành tận tình bú lồn tôi, hai ngón tay Thành thụt cửa mình tôi giống nhưmột con cặc đang đụ. Tôi bảo Thành há miệng lớn ra. Tôi đái mấy tia vào miệng chàng. Thành nuết hết rồi lại tiếp tục bú hột le của tôi. Rồi Thành xin đụ tôi.
Tôi cầm con cặc Thành để ngay miệng lồn. Thành nhấn mạnh xuống. Trong mộtkhoảnh khắc tôi không còn thấy gì hết. Tôi há miệng, cong người lên hú một tiếng. Thành đã vào hết. Chàng chống hai khuỷu tay, ôm tóc tôi. Lưới chàng vào môi tôi. Vành môi chàng thơm nức mùi nước lồn ngây ngây. Thành nắc khoan thai, thỉnh thoảng Thành đưa hết cu rạ rồi lại thọc sâu vào. Những lần như thế, tôi phải ngừng nút lưỡi để hét lên một tiếng. Thân hình hộ pháp của Thành ôm tôi gọn lỏn trong lòng nhưôm một đứa bé con. Chàng đụ thật lâu. Tôi không cho Thành nắc nhanh, không đưởc dồn dập. Cứ nhịp nhàng êm đềm như nước chảy trên dòng suối. Tôi đưa hai chân lên gác trên mông Thành. Tôi klểm soát nhịp thở Thành, chỉ cho Thành sướng chừng mực. Phải kéo dài cuộc ân ái cho tới giữa ngày.
Tôi ôm Thành để nấc lên, hưởng tận cùng cuộc giao hoan. Rồi tôi lên ngồi trên Thành. Phải thành thật, kiểu lái phi thuyền này, với tôi, là kiểu tôi mê nhất. Vì tôi có thể đlều khiển cho cu đi hướng nào cũng được để thỏa mãn. Thành chẳng cần biết gì. Chàng chỉ ôm cứng đầu tôi để hôn môi. Và, hình như lúc mặt trời đứng bóng, tôi rủ Thành cùng ra, cùng chất ngất với tôi. Thành lật tôi xuống, trườn người lên đụ khủng khiếp. Chàng vổ mạnh vào mu lồn tôi những cái nắc trời long đất lỡ. Tôi rên, tôi gào. Tay tôi cấu vai, cấu lưng Thành. Tôi trào nước mắt vì cực kỳ khoái lạc. Cặc Thành giật liên hồi, bắn ra không biết bao nhiêu là khí vào lồn tôi.
Tôi để Thành nằm nhưthếthật lâu trên người tôi. Thành lại thiếp ngủ. Tiếng thở của chàng lớn hơn, đều đều bên tai tôi. Đỡ Thành nằm xuống gối, tôi lấy chãn đắp cho Thành, xong tôi đi nấu cơm, làm các món ăn thật ngon đợi Thành dậy cùng ăn.
Bây giờ chủ tôi kiêm luôn việc dẫn đôi bò mỗi lần ông ra rẫy làm việc. Ông im lặng, lủi thủi với rẫy nương, mãi đến chiều dẫn bò về chuồng. Tôi và Thành phụ nhau làm giá, đổ bánh tráng mang ra chợ bán. Vốn một mà lời năm, sáu. Nên chắng bao lâu chúng tôi dư được một số tiền khá lớn.
Hai chúng tôi sống với nhau như vợ chồng. Chủ tôi càng im lặng thui thủi bao nhiêu, tôi càng xót xa cho thân phận "cổ thự' của ông bấy nhiêu. Vì thế, một tuần vài ngày, vào buổi tnla tôi lén Thành chạy ra rẫy, nơi gốc mù u cho ông gần tôi vài cái. Nhưng sao tôi lãng mạn và khỏe đến thế. Giao hoan với chủ tôi, tôi ra ít nhất vài lần. Tối đến tôi lại đụ Thành, ra thêm vài lần nữa. Đụ như thếmà hình nhưtôi vẫn chưa thỏa mãn hết cơn dâm. Tôi mơ được dịp đụ Lộc bồ của Xiểm. Xin thú thật, tôi có thể đụ hoài được hoài. Lúc nào ngưng, cửa mình tôi ngứa ngáy khó chịu. Tôi cứ muốn bên tôi, trên tôi phải luôn luôncó đàn ông. Có lẽ đây là căn bệnh của tôi chăng?
Nhưng đâu phải chỉ có một mình tôi là như thế. Bọn con Sào, Đào, Xiểm, có đứa còn trầm kha hơn tôi nữa. Tôi và Xiểm còn có được hai người trai trẻ để làm tình nhân. Còn Sào và Đào thì chỉ đụ với ông già.
Tưởng vậy là yên. Không ngờ chiến tranh lại đến vét hết thanh niên trong làng tôi. Trong số đó có Lộc của Xiểm, có Thành của tôi. Cái giường của tôi bây giờ trở nên lạnh lẽo. Không có những trận đụ thâu đêm, những buổi sáng ái ân tới giữa ngày. Tôi cần có đàn ông đến thế. Đã không có thêm lại phải mất mát, thiếu vắng. Thành đi rồi, tôi ở lại một mình với gối chăn đơn độc. Và thay vì phải chạy ra gốc mù u để hưởng "cổ thụ " thì chủ tôi đã thay Thành, hằng đêm vào đụ với tôi ở nhà. Bổn cũ soạn lại. Nhưng có còn hơn không. Tôi bắt ông vào những buổi trăng sáng, phải đụ tôi ở gốc mận, để tôi đỡ nhớ người yêu. Tôi phải nhắm mắt lại, cố dùng hết sức tưởng tượng để nghĩ là Thành của tôi đang đứng đó Dĩ nhiên, những lần gần gủi với chủ tôi, thì tôi khô khan, tẻ lạnh. Cơm nguội mà ! Và dần dà, tôi không còn nuết được nữa. Tôi chán chường, từ chối hết những lần chủ tôi mò vào phòng tôi.
Cho đến một ngày, tôi thu xếp áo quần, đem theo một ít tiền lên Sài Gòn tìm việc. Tôi muốn xa hắn cái rùng già cằn cỗi này. Tôi cũng không quên mangtheo địa chỉ và số quân của Thành để sau này viết thư thăm viếng.
May mắn, tôi được vào giúp việc cho một nhà giàu: Ông thầu khoán Vi. Ông Vi làm thầu khoán Nhưng bà vợ buôn hột xoàn, chạy áp phe và buôn bán quân dịch. Nhà bà Vi, trên tầng thứ hai là một sòng cờ bạc ăn thua bạc triệu và là nơi gặp gỡ, giao du của các bà tai to mặt lớn.
Bà Vi có một cậu con trai và hai cô con gái. Cậu con trai tên Dũng, một cô con gái lớn tên Phấn còn cô kia tên Hồng. Công việc chính của tôi là ngồi chia bài cho các bà đánh. Vì thế, tôi được nhiều dịp nghe và chứng kiền nhiều vụ ngoại tình táo tợn, có một không hai, trong một xã hội mà người ta gọi là thượng lưu.
Nhận giúp việc ở nhà này được một tháng thì ông Vi cho tôi đi học để lấy bằng lái xe. Tôi vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau đó được biết ông làm như thế để khỏi phải mướn tài xếđàn ông. Vì bà vợ của ông đã "xơi" luôn trên năm người tài xế rồi. Mỗi lần bà có việc đi đâu là tôi làm tài xế. Nhờ vậy tôi lại có dịp khám phá ra không biết bao nhiêu chuyện động trời khác.
Tôi tưởng ông Vi cấm vợ lăng nhăng với đàn ông, thì chắc ông cũng phải là người đàng hoàng. Nhưng chính ông lại là một con quỷ râu xanh.
Ông thường lén lút cho tôi tiền. Nhất là những buổi sáng tôi đang đứng lau bộ bàn ghế cẩn xà cừ ở phòng khách, khi ông đi làm bước qua cạnh tôi, lấy tay nựng mặt tôi một cái, là thế nào cũng cho tôi một hai ngàn. Đôi lần ông đem về cho tôi xấp vải hay chai nước hoa đắt tiền. Nhưng chưa bao giờ ông có lời sàm sở tán tỉnh.
Đã gần bốn tháng không gần đàn ông. Những cử chỉ xa gần đó của ông Vi đã làm cho tôi suy nghĩ. Tôi mong ông tấn công bạo dạn hơn. Cho đến một đêm, tôi đang ngủ ở nhà ngang. Lúc đó có lẽ quá khuya. Vì bà Vi tan sòng trên lầu tôi mới được đi ngủ.
Tôi đang ngon giấc thì cảm thấy có ai nắm nhẹ bàn chân tôi. Tôi tỉnh dậy Nhưng cứ nằm yên. Trong nhà hình như mọi người đã ngủ. Bàn tay đó xoa nhè nhẹ ống chân tôi và lên cao dần. Tôi cố giữ hơi thở đều đặn để người đó cứ tưởng là tôi đang yên giấc. Trong cái ánh sáng lờ mờ tôi chỉ thấy một bòng đen đang lom khom. Một nửa thân người của gã đã vào trong mùng của tôi. Tôi im lặng. Nếu muốn, tôi có thể dùng sức kẹp cứng cái đầu của gã mà la lớn lên cho cả nhà thức dậy. Nhưng nhưtôi đã nói, tôi muốn có ai làm một cửchỉ táo tợn, hung bạo càng tốt, trong lúc này. Tôi thèm khát đàn ông. Tôi mê dục vọng.
Nhất là từ ngày ở quê lên đây giúp việc. Ông chủ cho tôi tiền, quà nhiều như thế chắc hẳn phải có ý gì. Mới vào giúp việc mà bây giờ tôi đã có dư một số tiền khá lớn. Bàn tay đó đưa lên ngang háng của tôi, dừng lại một lúc rồi qua xoa nhẹ mu lồn tôi. Vẫn giả vờ thở đều để nghe ngóng, tôi nghe lâng lâng một cảm giác êm đềm khó tả. Nó hơi giống nhưcảm giác lúc nằm dưới hầm tránh đạn pháo kích đêm nọ, hay những lần Thành nằm gác chân qua mu tôi. Gã đàn ông cúi xuống thấp hơn hôn nhẹ mu lồn tôi một cái. Xong gã áp sát cái mặt lên đó một lúc thật lâu.
Bàn tay gã kéo cái ống quần tôi lên cao. Nhưng hơi khó khăn, vì chân tôi đè nặng lên. Tôi biết nên hơi nhốm chân để ống quần được vén lên dễ dàng tới háng.
Hơi thở tôi không còn đều đặn nữa khi bàn tay luồn vào bên trong quần, sờ vào chòm lông lồn của tôi. Tôi đã từng ái ân nhiều lần mà sao bây giờ tôi có cảm giác như là giây phút đầu tiên của đời người con gái. Tôi hơi rùng mình. Các lỗ chân lông tôi nhất loạt nổi lên những gai ốc. Bàn tay hơi đè lên mu tôi và nhẹ bóp. Có lẽ nước lồn tôi đã ứa ra vì tôi nghe thấy ươn ướt ở khe lồn. Cái bóng đen dở vạt áo tôi lên và cúi xuống hôn rất nhẹ lên rốn tôi, bụng tôi. Tôi cứ giả vờ ngủ ngon. Gã dùng tay kia cởi các nút áo của tôi và cặp vú tôi lộ ra. Gã lên hôn thật nhẹ đầu vú tôi Lúc đó tôi hơi mở mắt ra để nhìn, vì gần lắm.
Và Trời ơi! Không phải ông Vi mà là Dũng, con trai của ông. Dũng dùng môi và lưỡi nút thật êm ả đầu vú tôi Nhưng bàn tay dưới kia vẫn bóp nhè nhẹ mu tôi. Tôi vờ hơi cựa mình. Dũng ngừng mọi động tác Tôi sợ Dũng bỏ ngang, nên khuyến khích Dũng bằng cách dang hai bắp vế ra rộng thêm một chút. Dũng vẫn chưa tiếp tục. Tôi vờ đưa bàn tay bóp nhẹ một vú của tôi cho Dũng thấy. Tôi rên khe khẽ cho Dũng nghe. Và y như rằng, dưới kia một ngón tay Dũng cũng thám hiểm vào huyệt đạo. Tôi đê mê thực sự nên tiếng rên có vẻ lớn hơn. Dũng thêm bạo
dạng cúi xuống lần nữa và ngoạm vú tôi mà nút mạnh.
Chịu hết nổi, tôi kéo Dũng lên và vờ hỏi:
- Ai đây?
Dũng áp sát mặt lên tôi nói thật nhỏ:
-Dũng đây!
Tôi nhớ có một buổi sáng đang phơi quần áo ở sân thượng. Khi tôi chợt quay lại thì thấy Dũng mặc một chiếc quần xì líp xanh da trời, cởi trần, cử tạ. Dũng nằm ngửa đưa cái tạ lên, mà con cu nứng làm cái xì líp chổng lên. Hình như Dũng liếc nhìn về hướng tôi để thăm dò. Tôi vờ kẹp cái áo trên dây thép hé mất nhìn, thèm sững cái thân người vạm vỡ của Dũng, và dĩ nhiên là cái quần xí líp đang căng cứng. Và sáng nào có tôiphơi áo quần trên sân thượng là y như rằng có Dũng lên "cử tạ. " Dũng khêu gợi tôi, mời mọc tôi. Nhưng hình như cái tuổi mười tám
đã làm Dũng rụt rè, không dám mở lời. Đêm nay có lẽ cu cậu chịu hết nổi mới liều mạng mò tới đây. Tôi ôm cứng Dũng như đã từng ôm Thành:
- Dũng làm gì đây? Tôi hỏi.
Dũng nói thật nhỏ:
- Dũng thèm Hóa quá Hóa ơi? Hóa đừng la tội nghiệp Dũng nhen. Mấy đêm rồi, Dũng muốn mò sang chị mà không dám.
Tôi kéo hẳn Dũng lên nằm trên người tôi. Tôi trầ lời Dũng bằng cách tìm môi Dũng hôn ngây ngất. Dũng vụng về bỡ ngỡ. Dũng hùng hục mà chẳng đâu vào đâu. Tôi vẫn mê cái "nai vàng ngơ ngác" đó Giống hệt đêm trăng ở gốc mận. Bao nhiêu kỷ niệm với Thành hiện về. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Tôi ôm Dũng mà nghĩ đến Thành. Tôi lãng mạn quá chưa. Tôi đan hai bàn tay vào tóc Dũng, hôn môi Dũng ngất ngây. Giống hệt như Thành, Dũng cũng thèm bóp vú tôi. Tôi đưa hai tay xuống "tham quan" con cu Dũng. Nó nóng ran, cứng ngắc. Tôi tuột hẳn cái quần Dũng ra, để Dũng nằm như thế trên người tôi. Cặc Dũng áp mạnh trên bụng dưới của tôi. Tôi bảo Dũng nhưđã bảo Thành:
- Dũng cởi quần cho Hóa đi.
Và cũng vội vàng lụp chụp nhưThành, Dũng tuột hết quần ra khỏi chân tôi, xong áp mặt lên hôn mu lồn tôi một lúc thật lâu, rồi lại lên bú vú tôi. Tôi kêu thật nhỏ chỉ đủ để cho tôi nghe: "Thành ơi, yêu em đi. Tôi vẫn yêu Thành rạt rào, thắm thiết. Nếu không có chiến tranh, tôi tình nguyện làm vợ Thành suốt đời Rồi tôi lại lo lắng van vơ: "Không biết rồi năm tới, Dũng này có vào với chiến tranh hay không? Và tôi có bắt đầu lại một sự thèm muốn khát khao?"
Tôi ngồi dậy, cởi hết áo ra, nằm trần truồng cho Dũng tha hồ hôn. Dũng vẫn mê man bú đôi vú tôi. Tôi cầm cặc Dũng bóp nắn, sướng lâng lâng. Miệng tôi vẫn không ngớtkêu thật nhỏ tên Thành. Vẫn nằm ngửa, tôi kéo ngược hai bắp chân Dũng choàng qua mặt tôi và tôi ngậm bú ngon lành cặc Dũng. Dũng ngừng hẳn mọi động tác, nằm áp mặt trên mu lồn tôi mà thưởng thức. Ngon quá, đã quá cho cơn dâm của tôi sau bốn tháng trời không có đàn ông.
Tôi nhắm mắt "nhai" ngấu nghiến. Tôi đang ăn trái cây tươi chứ không phải chơi cổ thụ. Mùi cu, mùi dái của Dũng thơm quá. Con nhà giàu có khác. Tôi nghe Dũng rên nho nhỏ. Tôi ăn ngon lành một bữa "rau non. " Nhưng dưới kia Dũng bất động, chẳng trả lại cho tôi một ư "ân nghĩa. " Tôi bú Dũng một lúc lâu kéo Dũng lên nằm trên người tôi như lúc nãy và hỏi:
- Dũng thích không?
- Sướng chết người đi chị Hóa ơi! Sao chị Hóa không bú tiếp?
- Từ hồi nào tới giờ Dũng chưa gần đàn bà hả?
- Chưa, đây là lần đầu. Bú em nữa đi.
Tôi thích chí lạ lùng. Vì đây là lần thứ hai tôi phá trinh con trai. Đây là khía cạnh lạ lùng của chữ Dâm tôi đang có. Đã đành giao hoan bằng xác thịt thì sướng, nhưng được cái lạ, cái khác thường thì tôi vẫn thích hơn. Như lần đụ chủ của Sào nơi bờ suối. Cổ thụ nào mà chẳng giống nhau. Vậy mà tôi sướng cực điểm khi được ông chủ của Sào đụ hơn nửa tiếng. Tôi ôm "bó rau non" Dũng, quấn chặt Dũng mà hôn môi. Tôi yêu cái khờ khạo vụng dại của Dũng. Tôi bảo:
- Dũng xuống bú chị đi!
Dũng quay xuống. Tôi dang rộng hai háng ra. Nó le lưỡi quétquét hai mép lồn tôi. Chỉ vậy thôi mà tôi cũng thích. Tôi nâng đầu Dũng lên, đặt miệng Dũng ngay hột le tôi và bảo:
- Dũng nút cái hột le đó cho chị.
Dũng ngậm vào và nút nhưđã nút đầu vú của tôi. Tôi hơi nhột nhưng cũng cứ nắc nắc lên để tìm khoái lạc và nghĩ, rồi đây chắc lại cũng phải mở khóa huấn luyện cho cậu con trai này như tôi đã dạy cho Thành hôm nào. Dũng vẫn cứ nút, được một lúc tôi lại kéo Dũng lên. Dũng thở dữ dội, hôn môi tôi. Tôi đưa tay cầm cặc Dũng, để ngay miệng lồn, bắt Dũng nắc nhẹ xuống.
Và thưa cả làng, lại một lần nữa tôi bị lầm. Một cái lầm lớn. Tôi vô cùng kinh ngạc không khác gì lúc nghe Sào khoe đã biết đụ nãm 17 tuổi. Dũng mở những mũi dùi tấn công vô cùng tuyệt trần trên thân người tôi. Nếu là nhà riêng của tôi, chắc ngói trên mái nhà phải rơi hết xuống vì những tiếng la hét kêu gào dữ dội. Ngay phút đầu, Dũng vắt hai chân tôi lên vai. Dũng quỳ chứ không nằm. Hai ngón tay cái của Dũng ép hai mép lồn tôi vào thật sát với cặc Dũng. Hai ngón trỏ xe mạnh hột le tôi. Dũng nấc đều đặn chừng mực. Vì hai chân tôi bị vắt lên, nên cặc Dũng đâm thấu đáy lồn tôi. Tôi chưa bao giờ sướng như thế trước kia Tôi chỉ còn biết nhắm mất, há miệng mà tận hưởng.
Tôi dùng hai tay xoa nắn bộ vú và tưởng như cả thân người tôi đang bay bỗng lên không trung xanh ngát. Tôi quên hết gốc mận, gốc mù u ở nơị khỉ ho cò gáy. Tôi quên giòng suối nên thơ của những buối truả nghĩ việc ở ruộng rẫy quê mùa. Nhờ hai ngón cái của Dũng ép sát mà tôi nghe đã ngứa ở miệng lồn từng chập. Hai ngón tay trỏ Dũng xe hột le tôi theo từng động tác nắc phầm phập. Tiếng nước lồn óc ách vang rõ mồn một trong đêm thanh vắng.
Hình ảnh Thành cũng mờ nhạt, xa vắng, mặc dầu tôi có thì thào kêu tên chàng.Trước mắt tôi là cái bóng đen to lớn của Dũng đang áp đảo tâm hồn tôi.
Tôi cố nhớ lắm mà gương mặt Thành cũng chìm khuất Dũng hay quá, tuyệt trần quá. Trong khoảnh khắc tôi cảm thấy yêu Dũng kỳ lạ. Thì ra trong quả tim tôi có quá nhiều ngăn chứa. Tôi cứ tưởng Thành sẽ là hình ảnh sau cùng và vĩnh viễn. Vậy mà không. Tính lãng mạn của tôi lại mở cửa đón Dũng chỉ vì Dũng đang tận tình cho tôi những hoan lạc ngất trời.
Dũng hay đến độ, tôi đang nằm nhắm mắt giưa đêm tối, vậy mà mây bàng bạc bay phiêu bồng trong không gian hiện ra. Những rùng thu đầy lá vàng im lặng trong sương mờ vắng lặng. Những cơn gió hắt hiu thổi lùa trên những bông iúa trắng xóa. Tôi đang bay êm đềm trên nổi khoái lạc cực độ. Tôi đang nằm trần tuồng giữa một đô thị sầm uất. Tôi đã có được diễm phúc thật sự nhưthếnày chăng? Tôi đang được một cậu con trai mới lớn dốc lực làm tình ở đây chăng? Tôi không tin được!
Dũng kê một cái gối dưới đít tôi rồi cúi xuống bú. Lại những đợt tấn công vũ bão vào lồn tôi. Cái lưỡi của Dũng là gươm dao, là bàn chải. Có phải văn minh ở đô thị đã làm Dũng trở nên nhà nghề đến thế không? Lưỡi Dũng liếm nhiều hai bên bẹn, bắp vế. Chỉ thỉnh thoảng mới lướt qua khe lồn. Hình như chỉ thăm sơ rồi lại "ra đi. " Trong khi tôi tưởng và mong cho nó vào hần trong tôi. Tôi tức ứa gan. Mà có phải Dũng đưa lưỡi "tham quan" hai bên bẹn và bắp vế làm tôi không khoái sao? Tôi muốn chết ngất. Tôi đòi cho được. Tôi ghì mạnh đầu tóc Dũng đưa chính xác về ngay miệng lồn. Mà rồi Dũng cũng bâng quơ, như không buồn đoái hoài tới cõi đang mời gọi.
Dũng đánh nhè nhẹ hai mép lồn. Chỉ thỉnh thoảng mới đâm sâu lưỡi vào trong âm đạo, rồi lại rút ra hững hờ. Dũng đang nhỏ từng giọt nước suối trên môi một kẻ chết khát. Tôi chẳng dám nói gì vì sợ có người nghe. Nếu có thể tôi sẽ chửi la tục tỉu,sẽ ra lệnh bắt Dũng phải ngậm mà nút mạnh hột le tôi cho tôi đã thèm. Hoặc Dũng phải làm cái gì mạnh bạo hơn chứ không thể lơ lững con cá vàng như thế.
Nhưng hình như đó là nghệ thuật cao cường của Dũng. Và đấy, Dũng táp vào, ngậm hột le tôi nút mạnh mấy cái. Xong lại nhả ra, đi xa xa.
Và cuối cùng, cũng hai ngón tay trỏ của Dũng, chận sát hai bên hột le của tôi cho hột le nhô lên cao. Lưỡi Dũng đánh tới tấp những đường chiêu tuyệt kỹ. Lâu lắm, trên 15 phút. Tôi tê dại. Rùng mình. Dù nén lắm, tiếng rên tôi vẫn thoát ra. Hết còn biết gì tôi kéo gấp Dũng lên, cầm cặc Dũng đâin thẳng vào Dũng vã xuống hùng hục, liên tục, dồn dập. Mạnh. ào ạt. Tôi mềm như bún, chỉ còn biết ôm quấn cổ Dũng, tóc Dũng mà rên khẽ. Dũng biết tôi ra rồi mà vẫn không ngưng trận.Cặc Dũng đâm xéo qua xéo lại. Môl Dũng bám chặt môi tôi. Tay Dũng bóp mạnh vú tôi. Tôi khẽ nói:
- Dũng ơi! Cám ơn anh. Em sướng tê người Dũng ơi! Em yêu anh quá ! ốit Đêm nào cũng đến đây đự em nhen Dũng! ối, ối! hay quá, Đừng bỏ em nhen! Đụ nữa đi! Mạnh nữa đi cho bể lồn em ra. Em sắp ra nữa nè.
Dũng tăng nhịp. Cặc Dũng thọc sâu, rút ra, dồn dập như sóng vỗ. Dũng rời môi tôi, hôn lấy hôn để trán tôi, tóc tôi, tai tôi và gào nhẹ:
- Hóa ơi! Em ra nè. Em cho hết nè, hứng đi.
Tôi nghe rõ những tia khí Dũng bắn vào. Những cái giật người tưng tưng của Dũng trên bụng tôi. Tôi ra nhiều, thật nhiều và bao nhiêu yêu thương tôi dồn
hết cho Dũng.
Tôi không cho Dũng xuống, bẩt Dũng nằm trên tôi một lúc thật lâu. Tôi cố tận hưởng hết dư vị của trận đụ bất ngở. Rồi Dũng chia tay, hẹn mỗi đêm lại mò vào giường tôi để cả hai cho nhau. Nhưng tôi vẫn lo, là không biếtcó khi nào ông Vi, bốcủa Dũng, lại cũng nổi hứng, nửa đêm "mò " vào đây như đêm nay không?
Điều tôi lo đã xảy ra cách đêm đầu tiên khi Dũ ng gần tô i khoả ng mộ t tháng. Không phải đêm nào Dũng cũng mò vào. Vài ba đêm một lần. Đó cũng là nghệ thuật tuyệt chiêu của Dũng. Chúng tôi chẳng bao giờ hẹn nhau. Cứ giữa giấc ngủ ngon lành của tôi thì Dũng chợt mò vào Những đêm nằm không, tôi trăn trở, mơ mộng khó ngủ. Dũng bắt tôi phải nghĩ đến Dũng, phải thèm chảy nước miếng thì Dũng mới vào. Và ăn giữa cơn đói thì dĩ nhiên phải là ngon. Cũng vào những đêm nàm không như thế, tôi mong sao cho ông Vi trổ mòi.
Ông Vi cao cường hơn. Ông tiếp tục cho tôi tiền bạc, quà cáp để chỉ vuốt tóc tôi, nựng yêu mặt tôi một thoáng và im lặng. Đôi lần tôi bạo dạn, canh ông đi tắm gần xong, là bước vào phòng làm giường, dọn dẹp các thứ trong phòng ông. Tôi nghĩ những cơ hột tết đẹp nhưthếsẽ dễ có gì xảy ra, mà cũng không. Tôi có lả lơi. Tôi có đưa mắt thầm mời mọc. Ông Vi làm ngơ. Tôi tưởng như thế nhưng không phải thế. Ông đang kéo con mồi vào thật gần bờ, cho con cá ngất ngư rồi mới giật.
Đó là đêm tôi đang ngủ. Một bàn tay sở nhẹ lên vú tôi, không dám bóp. Chỉ mơn trớn nhẹ nhàng. Gã cúi xuống hôn rất nhẹ trên má tôi. Tôi hỏi khẽ:
- Sao không lên nằm với em mà Dũng khách sáo quá vậy?
Hỏi xong tôi chợt giật mình, vì gương mặt đang hôn tôi có râu. Tôi nghe nhột ở đôi má. Hoàn hồn, tôi biết ngay là ông Vi. Không biết ông có nghe tôi nói đến tên Dũng không, mà chẩng thấy ông phản ứng gì hết. Cứ tiếp tục hôn tôi.
- Anh đây, Vi đây chớ không phải Dũng.
Tôi giật mình thật sự. Nhưng phút ấy chỉ thoáng qua rất nhanh vì liền sau đó, Vi tìm môi tôl, đưa lưỡi qua tôi. Dĩ nhlên là tôi lập tức đáp lễ. Và khác với Dũng, ông Vi hôn môi thần sầu quỷ khốc. Ông xin tôi sú nước miếng qua để ông nuốt ừng ực. Khi ông Vi hôn lỗ tai tôi thì tôi khám phá ra ở tai có một huyệt, làm đê mê không khác ở đầu vú. Vi chỉ quanh quẩn ở cổ, ở gáy, ở tai tôi không thôl mà tôi thở gần
khô môi. Không mộtnơi nào trên mặt tôi mà Vi không hôn, không liếm. Tôi ngất ngư , mềm nhũn khi nằm hưởng những món ăn lạ.
Vi trần truồng lúc nào không biết. Vi để con cặc cứng ngắc nhưthếquần quanh mặt tôi. Tôi há miệng chờ, sẵn sàng để ngấu nghiến nó. Nhưng Vi chỉ vờn, chọc cho nước miếng tôi trào ra. Cặc vi xuống dần, Vi dùng hai tay đưa đôi vú tôi kẹp chặt con cu. Vi chơi trên đó. Có lúc đầu cu đụng vào cằm tôi. Càng lúc những cảm xúc lạ lùng trào đến. Tôi vửa sướng vừa đợi chờ. Vi lật sấp tôi lại, dùng cu rà lên kéo xuống dọc lưng. Đê mê, mơn man khó tả. Tôi đang nằm sấp, Vi hôn và liếm mông đít tôi thật lâu trước khi rà lưỡi xuống bấp vế, đùi, trái chân, và cuối cùng là những ngón chân.
Cũng thế, những ngón chân cũng là những trung tâm khoái cảm. Vi đưa lưỡi vào những kẻ chân mà liếm nhẹ. Chân tôi bị giật như điện chạm. Tôi rên thống thiết, chịu hết nổi với trò chơi tuyệt diệu của Vi Vi to con hơn Dũng, thêm hàm râu "giết người" đã cọ xát, làm ngứa ngáy khó chịu mọi nơi trên da thịt tôi Và tôi tê tái nước lồn tôi trào ra khi Vi lật ngứa tôi ra, dùng hàm ria quét nhẹ hột le tôi. Bây giờ thì tên Thành tôi cũng quên, cả hình ảnh Dũng nữa, cũng chìm sâu đáy nước. Trong bóng tối, với đôi mắt nhắm nghiền, tôi "thấy" những cọng râu
đen cứng trên môi Vi đang miệt mài dũa nhẹ hột le tôi.
Nếu có ai đưa vào một viên kim cương lớn bảo tôi chọn nó hay hàm râu này của Vi, tôi sẽ lập tức chẳng ngại ngùng chọn Vi, ủa quên, hàm râu Vi. Còn gì khổ hơn, khi sướng tột cùng mà không sao la lên được. Tôi nhăn nhó, quằn quại, tôi dộng hai gót chân lên lưng Vi kêu bình bịch. Tôi xé toạt cái bao gối lúc nào không biết. Vi vẫn bình thản "làm việc. " Có lúc hàm râu quét dồn dập. Có lúc nó lơi lả nhẹ nhàng. Có lúc bất động một đôi giây. Tôi muốn la trời một tiếng thật to cho vỡ căn phòng này ra. Hình nhưVi cốtình thi thốđể tôi tự chọn chàng hay Dũng. Rồi râu Vi, chớ không phải lưỡi, cào, quét thướt tha hai mép lồn tôi. Trời ơi! Nếu được phép đập phá tôi sẽ làm vỡ tung hết những chén đă xưa trong tử gương kia, nhling lọ sứ đắt tiền nằm trên những sập gụ kia. Tôi nghiến răng để tiếng la đừng bất ngờ thoát ra khỏi miệng. Sướng hơn đụ, hơn bú, hơn bất cứ thứ khoái lạc xác thịt nào trên cõi đời ô trọc này.
Hai bắp vế tôi kẹp chặt cái đầu của Vi. Hai tay tôi quơ quào trong đêm tối. Gặp gì có thể xé được là tôi xé Sướng một cách lạ lùng. Bằng lời nói, bằng chữ nghĩa, tôi không sao diễn tả được nỗi khoái lạc cùng cực này. Rồi lưỡi Vi vào trận. Trọn cái lưỡi vào nằm sâu trong âm đạo của tôi. Mỗi thứmột chút có lúc làm tôi nín thở gần nửa phút. Vi cao cường quá Vi kinh nghiệm quá. Bất cứ con mồi nào vào bẫy Vi rồi, coi như không có ngày ra. Mà phải tình nguyện ở lại. Rồi ông leo lên tôi trong khi tôi đã ra hai lần. Trọn con cặc ông đâm nhẹ vào lồn tôi mà làm như tôi không còn biết nữa. Tôi như cái xác không hồn. Bao nhiêu xúc cảm đều bị tê liệt trước đó nên bây giờ tôi chỉ nằm cho Vi đụ liên miên, đụ dai dẳng. Lâu lắm, mồ hôi Vi vã ra trên mặt, trên lưng. Khí Vi cũng ào tung tóe vào lồn tôi như thác đổ. Vi cúi xuống liếm hết cả của chàng và của tôi.
Vi làm tôi mê quá. Cứ mỗi lần hoan lạc cùng cực như thế này, tôi lại khấn hứa với cõi lòng là chỉ tôn thờ người đang cho mình nỗi thống khoái đê mê. Trong khi Vi đang ôm tôi, tôi nghe có bàn tay ai đang sờ nhẹ bàn chân tôi. Lập tức tôi biết ngay đó là tay Dũng. Tôi nói bâng quơ:
- Bữa nay kẹt, không được.
Vi bất giác hỏi tôi:
- Em nói cái gì vậy?
Và tôi nghe bước chân Dũng xa dần. Tôi trả lời Vi một câu lãng xẹt:
- Dạ, không, em nói... tối mai kẹt, không được.
Vi quá mệt sau trận xung kích kịch liệt nên cứ ôm tôi thiếp ngủ chắng buồn hỏi tới.
Sáng ra, tôilên phơi đồ trên sân thượng. Gặp Dũng mặt buồn rầu, hay ghen thì đúng hơn. Dũng hỏi:
- Hôm qua Hóa kẹt với ai? Với ba Dũng hả?
Tôi cúi đầu không dám trả lời. Làm như tôi có tội ngoại tình, nên cúi xuống che nỗi xấu hổ một phần.
Phần khác là để khỏi phải nhìn thấy nét đau thương trên gương mặt Dũng. Nhưng khi tôi ngước lên, thì một lần mra, tôi lại lầm. Có lẽ tâm hồn mộc mạc quê mùa của tôi không cho tôi ước đoán những gì xa xôi hơn là mình nghĩ. Dũng nhoẻn miệng cười tươi rói khác với thái độ lúc nãy. Dũng hỏi tiếp:
- Hóa thấy ba Dũng sao? Đáng nể không?
Tôi lại cúi xuống gật đầu nhẹ. Tôi cúi xuống vì nghĩ không thể song sượng trả lời một sự thật mà hình như Dũng cũng đã biết. Dũng tiếp:
- Ông già hết xẩy thật! Dũng yêu ai rồi cũng bị ông hớt tay trên. Khi nghe Dũng hỏi cô nào cũng thành thật thú nhận ông già là tay cự phách. Vậy mà...
Dũng nín không nói nữa, mất nhìn xa xa. Tôi hỏi:
- Vậy mà sao? Dũng nói cho Hóa nghe với?
- Vậy mà. Dũng nói. Mà... đã có một người không phục ba.
- Là ai. Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Là má Dũng? Hai ông bà đã không ngủ chung, không ân ái đã ngót mười năm rồi. Họ ở với nhau như hai người bạn, cho có chất để dựa vào nhau làm giàu. Ba má Dũng giàu lắm, Hóa có biết không?
Tôi có biết loáng thoáng là ông Vi là nhà thầu chuyên xây cất những dịch vụ lớn của chính phủ. Còn bà Vi, tôi đã giới thiệu trên kia, là một tay áp phe hạng bự. Tôi ở nhà quê buồn khổ với chiến tranh bao nhiêu thì ở đây người ta "mập" ra nhờ chiến tranh bấy nhiêu. Dũng bước đến cầm tay tôi:
- Dầu gì, ông vẫn là ba của Dũng. Dũng biết chắc là đêm qua Hóa đã chìm đắm mê mẫn trong tay ông. Dũng không thể nào đọ sưc được với ông, một con mãnh hổ. Nhừng nếu trong tim Hóa còn một ngăn nhỏ nào đó, xin cho Dũng đứng đó mà yêu, mà thương Hóa. Hóa biết không, đêm qua Dũng đã nghe hết trong bóng tối tiếng vải bị xé, tiếng Hóa ém sát giọng rên, tiếng va chạm của hạ bộ ba Dũng và Hóa...
Và Dũng đau điếng trên một tiếng đồng hồ. Lúc im hết mọi tiếng động, Dũng đoán ba Dũng đã thiếp ngủ nên iiều lỉnh cầm chân Hóa, cốt chỉ để Hóa biết có Dũng ở đó. Dũng định chẳng bao giờ gặp Hóa nữa. Không đối thoại với Hóa nữa. Nhưng sáng nay khi nhìn thấy Hóa bưng thau đồ lên đây phơi, hai chân Dũng bước theo...
Tôi đứng im lặng cúi đầu. Kỳ quái thật! Tôi là ai mà lúc nào cũng có hai ba con người thức dậy khác nhau. Mới đêm qua tôi là một Từ Hy Thái Hậu. Đêm ở gốc mận tôi là người anh đắm đuối của Thành. Và bây giờ tôi như một gái đồng trinh đang xúc cảm rạt rào tnlớc lời nói và cử chỉ yêu thương của Dũng. Tôi kẹp chiếc áo đang phơi dỡ trên giây thép, tiến sát tới Dũng, ôm cổ Dũng, níu xuống hôn vùi, miên man. Tưởng đâu chỉ xác thịt có năm bảy thứ khoái lạc khác nhau, ai dè tình yêu cũng mênh mang chằng chịt, không có nhánh nào giống nhánh nào. Dũng quấn chặt tôi như Thành đã làm. Những ngón tay Dũng bóp mạnh lưng, vai tôi, và chiếc hôn kéo dài khá lâu Dũng hỏi:
- Hóa còn thương Dũng không?
Tôi tham lam gật đầu. Làm như tôl sợ nói không là sẽ mất Dũng. Tôi đã bảo tôi cần đàn ông, bao nhiêu cũng được. Tôi chẳng hiểu nổi tim tôi. Sao tôi yêu ai cũng nồng nàng say đắm. Và khi yêu kẻ thứ hai không có nghĩa là tôi đã phụ kẻ thứ nhất. Chỉ có những phút ngất ngây hoan lạc xác thịt với người này thì tôi chợt quên hình ảnh của người kia. Xong rồi đâu vẫn vào đấy. Như sáng nay khi mang thau đồ lên sân thượng lầu tư này, thấy những tàng cây nhãn, cây xoài phủ lòa xòa quanh diện tích lót đầy đóa hoa màu ngọc bích, những chậu hoa giấy tím thẫm, những cây lan đong đưa trong gió sớm, làm tôi chợt nghỉ đến Thành với một cõi quê mùa chân chất. Tình của tôi với Thành thì giản dị. Thèm thì
kiếm nhau, cho nhau như bất cứ sinh vật nào trên quả đất Nó không rào tnlớc đón sau bằng tiền bạc bằng quà cáp như Vi đã làm.
Tôi vẫn níu chặt tóc Dũng để dán sát môi nhau. Sân thượng im lặng. Chỉ có tiếng những chim sẻ. Gió mát phơn phớt. Cả đêm qua khi đụ với Vi và sáng nay hôn Dũng tôi quên bẵng mình là người giúp việc.
Dũng bế tôi lên một cách nhẹ nhàng và đưa tôi lại một góc đằng kia, nơi có chiếc giường xếp để kế những chậu cây tùng, cây bồ đề rợp bóng mát. Dũng cho biết giường này là chỗ tắm nắng của ông Vi trước kia. Nhưng bây giờ thì chắng bao giờ ông còn lên đây nữa, vì ông còn bận làm giàu. Dũng đặt tôi nằm ngửa ra rồi nằm bên cạnh. Chân Dũng gác qua người tôi và ticp tục hôn tôi. Những chòm lá tùng, lá bồ đề rung rinh trên kia cho tôi một ảo giác như nằm giữa rừng vắng.
Tôi nhìn Dũng trẻ trung, sung sức. Những bắp thịt cuồn cuộn ở bắp tay Dũng, ngực Dũng bao phủ hết tôi.
Dũng cởi mấy khuy nút áo tôi để chồm lên ngắm thật lâu bộ ngực đang căng cứng. Dũng dúi mặt lên đó bằng môi, bằng mũi hôn say sưa. Rồi lại lên hôn môi tôi:
- Hóa ơi! Dũng yêu Hóa quá! Làm sao giữ Hóa làm của riêng.
Của riêng? Tôi tàn nhẫn mỉm cười khó hiểu. Vì điều đó chắc chắng được. Đã bao lần tôi tự hứa là của riêng cho Thành, cho Dũng, cho Vi mà rồi cũng thành của chung cho cả ba. Và cũng vì nếu là của riêng cho một người thì thế nào tôi cũng mang tội ngoại tình. Bản tính của tôi là nhưthế. Chẳng những xác thịt tôi đòi hỏi liên tục mà tâm hồn cũng không ngớt lãng mạn. Nó như cánh bướm, chỉ một sáng mai mà đã bay hút nhụy không biết bao nhiêu là nụ hoa. Tôi lấy hai tay nâng mặt Dũng nhìn Dũng đầy yêu thương. Cái nhìn đó như thay cho lời nói:
- Dũng cứ yêu chị đi. Chúng ta cứ hẹn nhau làm tình Dũng cứ thỏa thích bao nhiêu cũng được. Chứ đừng biến chị thành sở hữu riêng tư của Dũng. Vì Dũng ơi! Đâu có thể nào Dũng hằng giờ đáp ứng được mọi thỏa mãn của một thân hình lúc nào cũng đòi hỏi. Nếu chỉ một tuần vài đêm, vài lần ân ái... như thế, hình như quá ít. Bây giờ, phút này chị là của riêng Dũng đây thôi.
Dũng chắc chắng hiểu điều tôi muốn nói. Và dường như khi hỏi làm sao để giữ tôi làm của riêng cho chàng, là Dũng chỉ hỏi để mà hỏi, chứ Dũng cũng không cần câu trả lời. Vì chàng đã chẳng nói là dù sao thì ông Vi cũng là ba của Dũng, đó sao. Mặc nhiên Dũng đã chấp nhận cuộc tình tay ba. Dũng cho tay bóp thật nhẹ vú tôi. Dũng trân quý như bảo ngọc. Mắt Dũng lờ đờ. Môi Dũng hồng đỏ. Dưới ánh nắng mai Dũng tươi tắn như một đóa hoa. Ừ, đóa hoa đang chờ bướm tôi đến hút nhụy.
Dũng dúi mặt vào cổ tôi mà hôn, mà nhỏng nhẽo như một đứa trẻ. Cái thú "ăn rau non" của tôi lại hiện về. Dũng như một chồi non vừa nứt khỏi cành, lá chưa xanh, nó mới mẻ, ngây thơ, đang chập chững bước vào tình yêu. Mà tôi là một Từ Hy Thái Hậu. Chân tôi lúc nào cũng dạng ra. Vú tôi lúc nào cũng căng phồng. Chòm lông lồn thì dựng ngược mỗi khi thấy đàn ông. Hột le giật bưng bưng khi ai đặt lên môi tôi mộ nụ hôn nồng cháy. Lửa khát tình chỉ chực chờ phừng lên khỏi da thịt, nó biến vòng chân vòng tay tôi thành những gọng kềm, ổ khóa bóp chặt đàn.. ông khi họ đã nằm lên tôi. Bây giờ Dũng như một con gián nhỏ đang đùa với một con nhện hung tàn. Chú gián tung tăng nhảy được bao lâu với cái mạng lưới nhện của tôi? Tôi để Dũng hồn nhiên, tha hồ với trò chơi nghịch ngợm trên thân thể tôi. Bàn tay. Dũng nhè nhẹ cho vào lưng quần tôi. Dũng xoa xoa. chòm lông lồn trong khi mồm vẫn nút núm vú tôi.
Cái quần xì líp căng cứng nhọn hoắtcủa Dũng cà. vào bắp vế tôi. Quả thật khó hiểu. Đêm qua trong trận đụ ào ạt với Vi, hình ảnh của Dũng trong tôi mờ nhạt. Tất cả chỉ còn có Vi với những cọng râu kẽm dày đặc cọ xát, cà nghiến hai mép lồn và hột le của tôi làm nước lồn tôi ào ra lai láng. Tôi quên mất tên tôi quên cả mình, con nhà quê đang nằm làm tình chí tử với một lão nhà giàu giữa thủ đô. Mà sao bây giờ tôi lại có thể đấm đuối, mê man nhìn Dũng từng động tác từng cử chỉ đang kêu dậy, đang đánh thức nhục cảm của tôi. Bàn tay Dũng chỉ xoa nhẹ lên.. chòm lông lồn, mà tôi đã sung sướng như đang đụ Dũng đêm nào. Cuối cùng tôi hiểu. Tại vì sân thượng này có cây cối, có gió mát lâng lâng, có chim hót gần với thiên nhiên. Đó là sở thích của tôi từ ngày đầu khi ông chủ tôi đụ tôi dưới giòng suối, từ đêm trăng sáng tôi giao hoan với Thành bên gốc mận.
Dũng tuột quần tôi xuống gần đầu gối, rồi dúi mặt sát ở háng tôi môt đỗi thật lâu, Miệng Dũng ngoạm trọn chòm lông lồn đen kịt của tôi vào miệng. Tôi dùng chân cho quần rơi xuống đất. Dũng trườn lên, vẫn để xì líp như thế ấn mạnh lên mu lồn tôi. Dũng quái ác giống hệt ông Vi. Cái tôi đòi hỏi thì Dũng cũng vờn vờn, lơi lã, xa xa, gần gần. Tôi nẩy đít lên thật cao như thể mời Dũng bỏ gấp vào. Hai chân tôl gác chéo qua vế Dũng siết cứng. Tay tôi ngắt véo vai Dũng. Mặc kệ, Dũng cứ trườn lên xuống như thế trên mu lồn tôi làm cho tôi phải thốt lên:
- Dũng yêu Hóa đi!
Dũng bảo tôi cởi xì líp ra cho Dũng. Xong như thế tôi tưởng Dũng phải đâm ngay vào mà đụ cho tôi chết ngất. Không! Dũng tuột xuống dưới xa, quỳ trên mặt gạch, banh háng tôi ra mà liếm, mà bú ác quá Dũng ơi! Lên đụ chị ngay đi có được không? Dũng không biết khi đàn bà đòi là phải xung trận ngay, phải đút vào ngay vì toàn bộ âm hộ đang nóng ran như cát sa mạc. Giây thần kinh nào ở nơi đó cũng đang căng thẳng. Chỉ có dương vật thôi mớl đủ tư cáchlàm hạ hỏa cả miền dầu sôl lửa bỏng. Đấy, tôi lại lầm nữa. Dù không có hàm râu lợi hại như ông Vi nhưng chiếc lưỡi và cặp môi Dũng đã thừa tư cách. Sau nửa tiếng đồng hồ, Dũng đã làm tôi tê tái. Và cơn dâm của tôi điều khiển hai tay tôi kéo mạnh Dũng lên. Rồi cũng tay tôi cầm cặc Dũng đâm thẳng vào Dũng đụ tôi trên 15 phút. Tôi rớt xuống nền gạch lúc nào không biết. Lưng tôi mát lạnh. Dũng hì hục dội tới những cú nắc tuyệt trần. Tôi tha hồ rên xiết. Tôi mê man. Hồn tôi như đã na khỏi xác. Dũng ôm tôi gọn lỏn:
- Hóa ơi! Dũng cho hết, không còn gì giữ nữa nè ! Hứng nhen.
Tôi tới tấp nấc lên. Hứng chớ? Dũng ra đi, ra hết cho chị đi. Trời ơi, tôi khoái lạc tuyệt trần cùng ra với Dũng. Một góc kín đáo ở sân thượng, chỉ có Dũng và tôi quằn quại, làm những miếng gạch bông màu cẩm thạch loang những vệt nước trắng mờ đục. Hai tôi thành một. Đông cứng lại. Chết đờ ra. Mệt mỏi thở. Mắt lim dim mà óc đã ngủ, đã chìm hẳn và một cõi xa. Cõi đó chắng còn ai. Riêng rẻ cho hai tôi...
Sau buổi sáng hoàng đạo đó, góc sân vắng vê này với chiếc giường xếp ni lông nằm dưới mấy chậu tùng và bồ đề đầy bóng im mát đã trở thành cõi riêng của Dũng và tôi. Tôi bình tĩnh hưởng lạc. Không sợ gì cả vì trong nhà này, mỗi ngươi đều có một cõi riêng, đời sống riêng. Chẳng ai thèm để ý, dòm ngó nhau vì như Dũng đã nói: "Họ sống với nhau cho có chất, dựa vào nhau để làm giàu."
- Hóa ơi? Thành yêu em quá. Thành sướng lắm Hóa ới! Cho Thành được như vầy sáng đêm nay nhen? Ối, sao nó vô hết trỏng được hả Hóa? Hóa có đau không? ấm quá Hóa ơi!
Tôi có đau không? Làm sao trả lời khi tôi đã đụ với chủ tôi gần cả năm trời nay? Đáng lẽ dưới suối đó dư đi dòng nước trong xanh đầy đá cuội đó, người ôm tôi đầu tiên phải là tấm thân tươi mát của Thành, chứ sao lại là một gốc cổ thụ già?
Cái giường dã chiến ở gốc mù u là nơi hẹn hò của hai đứa tôi mới xứng lứa vừa đôi chứ sao lại là một già một trẻ? Thành ôm ghì tôi thật sát mà không nắc. Đầu Thành cúi xuống trên mặttôi, ướtđẫm chiếc hôn dài. Thành có nắc tôi cũng không cho. Tôi không muốn Thành "buông súng" sớm. Tôi muốn trận đụ này phải thật dài, dài hơn của trận đụ của Lộc và Xiểm ban chiều ở trại mía.
Ôi hạnh phúc tràn ngập. Khoái lạc dâng lên đến khỏi đọt cây Tôi bỗng yêu Thành một cách khó giải thích. Tôi quên hết bạn bè, quên luôn những trận đụ thư hùng với chủ tôi. Tất cả bây giờ trong tôi chỉ còn Thành, vì Thành, cho Thành. Có lẽ Thành đáp ứng những ước mơ của một thôn nữ như tôi. Tôi mơ gì?
Không cầu kỳ đâu! Mơ một người tình tuổi trẻ. Mơ những đối thoại hồn nhiên tình tự. Mơ tuơi mát, sung mãn ở một thân hình vạm vỡ đầy sức sống. Mơ hàm răng trắng còn nguyêndưới đôi môi mới, ngại ngùng? Đấy thôi nhưlúc nãy, khi Thành quỳ xuống hôn lồn tôi Thành vụng dại, hấp tấp, khờ khạo. Nó không có hai bàn tay banh nhẹ khe lồn. Nó không có liếm dọc âm đạo. Không cả đánh lưỡi lăn tăn vào hột le cho tôi giật bưng bưng lên như chủ của tôi vẫn làm. Nhưng tôi đã sướng cùng cực. Tôi chất ngất. Tôi mê man. Vì có yêu đương trong đó. ừ, đúng thế. Tôi đã yêu Thành mất rồi. Định mệnh? Không biết? Mà việc gì tôi phải nghĩ đến định mệnh khi những ao ước đang là sự thực, đang òa vỡ trên thân hình nhỏ bé của tôi?
Thành tận ânh hôn tôi. Thành nuốt nước miếng của tôi ừng ực. Tôi cũng thế. Tôi no nê môi Thành, lưỡi Thành. Lưỡi tôi tìmhết những kẻ răng của Thành mà thăm viếng, mà đặt đá xây nhà cho cuộc tình nồng giữa đêm trăng. Tôi mong đêm thật dài, đừng có trời sáng nữa. Gà đửng gáy nữa, báo thức cho cảnh vật một ngày có nắng. Rẫy nương, rừng rú, suối nước hãy chìm ngủ cho say để tôi hưởng dài cuộc giao hoan. Cặc Thành đã to mà còn cong. Hình như nó giật tìlng nhịp trong lồn tôi. Sướng lâm râm, ly ty kéo dài theo cái hôn bất tử. Tôi mê quá. Không gì có thể đổi được giây phút này.
Hèn chi mà lúc chiều, khi xong cuộc rồi, Xiểmvẫn để cặc bồ nó trong lồn, nằm trên, ấp mãi hơn nửa tiếng đồng hồ. Có phải đó là khoái lạc xác thịt không? Hoàn toàn không? Vì nếu thế, xác thịt đã thống khoái cùng cực, đã bắn ra, đã rời rã, thì phải chấm dứt, chứ sao vẫn quyện nhau như sain ngoài biển, như chim trên rừng. Tôi với Thành đang hôn nhau không dứt đây! Tôi nghe nhlrng giọt sương rơi từ nhánh mãng cầu xuống đám lá môn! Lác đác khắp vườn những giọt khác cũng rơi. Nhưng sương rơi ngoài trời thôi nhen Thành. Em chưa muốn "sương"
của Thành cũng vụt bắn ra trong em. Xin Thành cho em hết tình yêu. Em khát khao có chừng ấy. Đất em đứng đã hết nứt, hết hạn hán rồi, Thành có biết không? Em đang tươi mát đâm chồi. Có Thành, tuổi hoa niên này của Hóa ngời sáng.
Trăng hơi chếch sang hướng Tây, nơi những tàng lá đen thui của cây nhãn. Tay Thành bóp nhẹ vú tôi. Rồi Thành ghì sát mông tôi vào, nhưthể Thành muốn hai hòn ngọc dương cũng vào luôn trong lồn tôi. Thành hơi nắc. Thượng đế ơi! Có phải con mới biết đụ đâu Con đã từng nhập cuộc bão bùng, loạn lạc ở gốc mù u. Con đã đụ nhưbão lửa. Con đã nắc dập cả cu ông già. Mà sao những động tác nhẹ hờ của Thành bây giờ lại làm con tê tái đến thế? Thành nắc êm đềm, rỉ rả. Tôi phải điều khiển cho Thành rút dài con cu ra rồi đâm sâu vào âm đạo. Tôi hưởng hết cái to cái dài của cu Thành. Thành rên vừa phải. Tôi rên vừa phải. Nhưng sự yên tịnh của khu vườn làm nổi bật những tiếng kêu gào vừa phải đó thành sấm sét Thành đã biết nắc. Đã biết vào cuộc. Thành cũng quyết chí ăn thua trận đầu với tôi. Tôi yêu Thành vì Thành đã chiều tôi mà không nắc cả hơn tiếng đồng hồ.
Bây giờ, những cú nắc làm tôi sảng khoái đê mê. Đôi chân tôi tréo, bó chặt lấy thân Thành. Tôi đưa lưỡi lướt nhẹ tai Thành. Tôi dặn Thành:
- Chừng nào muốn ra, cho em biết để em ra với Thành nhen.
- Ra là sao? Thành hỏi. . .
- Là tuyệt cùng sung sướng. Lúc đó tinh trùng của Thành sẽ bắn vào lồn em. Em cũng sẽ ra với Thành. Em sẽ giữ hết những giọt "tinh sương" đó của Thành trong người eml Em muốn, em muốn có con với Thành. Biết không?
Thành tăng nhịp nắc. Cành mận rung động duủ dội. Những cú nắc yêu thương đầy ắp. Thành cũng dai sức. Tôi đã muốn ào ra, nhưng tôi đợi. Và phút thần tiên đã tới. Thành tỉ tê:
- Hóa ơi! Anh muốn ra nè. Ra với anh đi. ối, sướng quá ?
Tôi ôm Thành chặt hơn. Nước lồn tôi phun ra. Toàn bộ tử cung tôi nhru lại, bấn vọt ra những tia sung sướng. Thành vẫn nắc man dại. Tinh khí lần đầu tiên của cặc Thành đã tung nát thành lồn của tôi. Thành ra dai lắm. Tôi nghe rõ tờng tia một. Tôi hứng, hứng cho hết đến khi Thành ngừng nắc. Cành lá mận thôi rung rinh. Và đầu Thành lại gục trên mặt tôi tìm môi. Cả hai chỉ lõa thể bán thân. Chiếc áo tôi mặc hình như quá mỏng so với cái lạnh của trởi đêm về sáng. Cũng như Xiểm, tôi ghì chặt cặc Thành trong lồn tôi mà ấp, mà hôn. Đam mê cùng cực Thành chiều tôi hết. Tôi muốn gì được nấy. Tôi sợ những giọt khí của Thành sẽ rơi vương vải trên đất lạnh tẩm sương. Tôi giữ cặc Thành nằm đó làm nút chận. Thành vẫn hôn tôi nồng nàn, và thì thầm bên tai tôi:
- Anh yêu em quá Hóa ơi! Cho anh yêu em mãi như thế này mỗi đêm nhen? Có được khôn?
Tại sao không được, khi em đã ngồi đây đụ Thành đến gần gà gáy canh một. Còn cái gì của em mà Thành chưa làm chủ. Tất cả gói trọn ở môi em đây, lồn em đây, vú em đây. Và tóc, và mắt, và nước miếng. Nó vào Thành hết rồi còn chi. Em có còn giữ gì nữa đâu mà Thành hỏi. Đáng ra em phải hỏi Thành câu đó mới đúng chứ. Tôi gật đầu, nâng mặt Thành lên và nhìn đắm đuối yêu thương. Tôi nhìn Thành thật rõ. Tôi sẽ giữ Thành cho riêng tôi. Tôi sẽ không để lưỡi hái bất nhân của chiến tranh đưa Thành vào thuốc súng, mã tấu, B40, hay tải đạn vào đánh thành phố. Những chiếc đầu lâu nằm rải rác suốt đường mòn ở Tnlờng Sơn có còn được ai nhắc tới. Những chiếc nón sắt, giày trận có còn được lịch sử nào ghi nhớ. Nó chỉ làm lớn thêm tiếng khóc của sương phụ, làm nứt thêm mảnh đất tình yêu ở hậu phương. Nhất định Thành là của tôi từ đêm nay.
Rồi hai đứa tôi đưa nhau vào buồng, đắp chăn, ôm nhau ngủ nồng nàn, chẳng còn biết gì nữa, mặc dù trời đã lên cao. Bóng nắng đã chen vào các lỗ phênh, rơi trên mền chiếu tôi, da thịt tôi. Hal đứa tôi trần truồng ấp nhau như vợ chồng. Thân hình to con của Thành gói tôi lọt gọn vào trong. Tôi thỏa thuê yên giấc. An bình như con ốc sên nằm trong chiếc vỏ. Tôi biết mười mươi rằng sáng nay trước khi vào rẫy, như mọi ngày, chủ tôi đã mở cửa buồng tôi định đánh thức tôi dậy. Nhưng, có lẽ, cái cảnh chúng tôi ôm nhau nằm ngủ đầy tình tự này đã làm ông quay lui. Ông biết trưa nay cái giường dã chiến sẽ thiếu vắng một người ià tôi. Thành cựa mình, gát chân qua người tôi, quấn sát:
- Ấm quá Hóa ơi? Anh ngủ ngon không chê được. Anh muốn ôm chặt em hoài vầy thôi.Anh làm chồng em nhen?
Tôi nghe mà cảm thấy hạnh phúc. Tôi gật đầu ở lồng ngực Thành. Tôi bảo Thành gọi tôi là em, là mình, và cứ xem nhưđêm qua hai đứa đã động phòng hoa chúc, đã khấn hứa vợ chồng. Tôi ngẩng lên lấy ngón tay nghịch trên môi dưới của Thành:
- Em là vợ của mlnh rồi biết không?
Thành mỉm cười, quấn chặt tôi thêm, lấy tay bóp cái mông tôi thật mạnh. Mà tôi không thấy đau. Cái đau thậtêm đềm. Thành to con quá. Da thịt săn cứng, bóp đâu cũng chắng được. Vật cứng của Thành lại loi ngoi, nhúc nhích ở hạ bộ của tôi. Tôi xích vào, thật gần cho nó cà nhè nhẹ ở mu lồn tôi. Thành đưa một tay sờ nhẹ vú bên trái của tôi và thủ thỉ:
- Không bao giờ anh quên được cành mận đêm qua Hóa ơi! Gần một năm mộng mơ, thương Hóa trong im lặng. Có gì Hóa làm mà anh không biết, không thấy Anh đau một mình với nỗi ghen tương vô lý. Bao nhiêu lần anh định tỏ tình, hay làm một cái gì đó cho Hóa thấy anh thương em, rồi mà anh vẫn chết lặng, câm nín. Cái đêm dưới hầm, anh ôm em vờ ngủ. Dương vật anh cứng như đá bên hông em, như lá thư tỏ tình mà Hóa không biết. Bàn tay anh để trên ngực Hóa. Chân anh gác hờ lên mu Hóa. Anh cứ rình rập, toan mở cửa vào động hoa vàng, mà rồi, vẫn đứng đó, trước cổng nhìn vào.
Không nhớ là đêm thứ mấy rồi? Chỉ có một đêm anh chẳng thể nào quên được, là đêm mà tay em hai ngón rờ nhẹ cu của cha anh. Rồi năm ngón tay em thọc thẳng vào quần của cha anh mà nắm trọn. Bàn tay của cha anh đưa qua phần xương thịt của em. Ông cũng xông thẳng vào, vạch cỏ, tìm suối mà đùa nghịch. Tiếng động ngón tay của cha với nước của em, tiếng em rên khe khẽ, tiếng bàn tay em với cổ chày trong quần cha anh, làm anh tê điếng. Mà anh vẫn phải "ngáy". Phải làm như ngườl không biết. Khi hai người tuyệt đỉnh sung sướng, anh cũng đã ướt hết phần tnlớc của chiếc quần đùi.
Có ai vừa hoan lạc vừa đau khổ không? Có ? Anh đây Lúc anh ở trên này vạch lá nhìn xuống dưới suối thấy cha anh tắm, thấy em gợi tình bằng cách cởi từ từ từng áo, từng quần. Em trắng ngần, nguyên vẹn, tròn trĩnh bên bờ suối. Tay em mân mê cặp vú, lồn em lông đen rậm. Cha anh dưới kia nhìn lên. Anh hoảng hốt, rung động như ai sắp vào cướp của trên tay anh. Anh muốn nhảy ngay xuống ôm em chạy vào rừng. Tay chân anh líu quíu. Hình như anh có ứa nước mắt. Anh đứng chết lặng thế, bó tay, để báu vật chìm sâu trong đáy nước. Lẽ ra anh không nên nhìn nữa khi hai chân em bước trên những viên đá cuội rồi dẫm lên nước, rồi đến gần cha. Lẽ ra anh phải để cho khuất mắt những gì xảy ra sau đó. Đau lắm Hóa ơi! Anh ôm ngực khi nhìn em lặn xuống nước, cầm cu cha anh, và... ngậm trọn nó vào mồm. Cũng chưa xót xa bàng khi em cho khúc gân dài đó vào sâu trong da thịt em. Anh thấy em bấu chặt cổ cha anh, em nhắm nghiền mắt mà thưởng thức.
Rồi cha anh ôm em lên như một con gấu ôm một con thỏ con, đặt lên bờ cỏ. Nhiều nữa. Anh cố quên bao nhiêu thì nó hiện về bấy nhiêu. "Người ngỡ đã đi xa. Nhưng người bỗng lại về. Tình ngỡ đã xa xăm. Nhưng nnh vẫn quanh đây. " Vẫn quanh đây, bủa vây siết chặt, ám ảnh, đày đọa, giết mòn. Anh ở đáy vực ở một vị trí xa xôi quá không với tới, hay anh không dám làm một cử chỉ gì, dù rất nhỏ, cho em biết rằng anh vẫn thờ phượng em. Vì, không phải chỉ một năm nay thôi. Mà lâu lắm, không biết tự bao giờ, anh đã yêu em. Một nỗi niềm không rõ rệt. Nó giống như tình yêu mà không phải.
Em vẫn đó hằng ngày mà sao quá xa xôi đối với anh. Đêm qua qùyết định liều lĩnh đến với anh. Một là chinh phục được em. Hai là anh giã từ vĩnh viễn. Không biết anh sẽ đi đâu, nhưng anh phải đi cho khuất mắt. Anh đâu có phải là tượng đá để mà đứng đó mãi cho gió mưa xoáy mòn. Anh biết yêu, biết khóc biết thở, Hóa có hiểu không?
Tôi chẳng trả lời gì hết, vì khi nói, Thành đã dùng hai cánh tay lực sĩ siết nát người tôi nhưmột roi đòn, như một cái mắng lẫy. Tôi hạnh phúc cam chịu. Thành cứ siết chặt vòng tay thêm đi, cho em tan rữa trong hư vô càng tốt. Bộ em không yêu Thành sao. Không yêu mà để cho Thành ôm em, sờ ngực em, và gác chân lên miền suối cỏ. Nhưng Thành phải hiểu vị trí của em. Em cũng khổ tâm như Thành đã cảm thấy. Em yên lặng cho Thành ôm em mà "ngủ ", Thành cũng phải biết đó là thông điệp em đã gửi đi với hal chữ: bằng lòng. Phần còn lại phải là của Thành, đâu phải em. Em đã dọn cỏ một khoảng đường chờ đón tình quân. Sao anh không vào cho hai chúng ta thỏa cơn thèm muốn, mà để em một mình phải vui gượng dưới gốc mù u, bên bờ suối? Nếu Thành ngại ngùng vì ở dưới kia thấp quá, thì với em cũng thế, trên này cao quá. Nếu thấp quá mà có bạo gan làm một cử chỉ tỏ tình mà không được đáp ứng thì cũng dễ tha thứ. Còn em, trên cao, bị từ chốí, có lẽ em sẽ chìm mất, vắng mặt luôn trên cõi đời phiền muộn này, Thành có nghe không?
Nhưng Thành có mất mát gì đâu. Người chủ dãy đất cuối cùng của em vẫn là Thành. Thành lật ngửa tôi ra, nhìn đăm đăm vào mắt tôi nhưđi tìm sự chân thành. Một khoảnh khắc dài. Tôi cũng thế, nhìn Thành, như chụp hình hết cái sức sống bát ngát tỏa ra từ Thành. Thành cúi sát xuống nhưng chỉ đặt một chiếc hôn thật nhẹ lên môi tôi:
- Em là của anh?
- Dạ.
- Là thiên thu hay chỉ một đêm qua và hôm nay?
- Em đã nói rồi. Đã chứng minh rồi. Anh chưa tin sao?
Thành dúi dúi mặt vào cổ tôi, vào tóc tôi, rồi kéo mền xuống một tí, nhìn tận mặt đôi vú trắng ngần tròn trịa của tôi. Thành dùng đôi môi nghịch ngợm trên hai núm đỏ hồng, để mà áp nhẹ lên vú bên mặt, hai ngón tay xe xe nhẹ vú bên trái. Tôi nhấm mất, cứ để Thành tha hồ bóp, nấn. Rồi Thành ngậm vú tôi mà bú như Đứa trẻ. Tôi sướng lâng lâng. Một tay Thành vuết vuốt chùm lông nách của tôi một cách say sưa, và rồi tưột dần xuống:
- Hóa dạy cho anh làm sao để em sướng nhé !
- Dạ.
Thành dùng mũi hôn chòm lông lồn của tôi. Hạ bộ của tôi bắt đầu nóng ran. Tôibắt đầu "giảng bài":
- Đúng ra khị yêu nhau rồi, anh làm gì em cũng sướng. Như ở cành mận đêm qua, em muốn chết đi trong ngây ngất, mặc dù anh chỉ là con bướm non mới ngày đầu bay đi hút nhụy. Nhưbây giờ đây, anh chỉ dùng mũi hôn nhẹ chòm lông lồn của em, mà toàn hạ bộ em đã nóng ran. Đó, Thành ơi? Cứ hôn đi bao lâu cũng được. Đưa tay lên sờ vú em đi. Em dang rộng hai bắp đùi ra đó. Anh có thấy gì chưa?
Nhìn thật kỹ đi anh! Dưới kia, Thành vịn hai bắp đùi tôi và trả lời:
- Có Hóa ơi! Anh thấy rõ hết. Dễ thương quá em ơi.
- Anh chưa thấy rõ hết đâu. Đây nè.
Tôi lấy bàn tay banh nhẹ hai mép lồn ra cho Thành xem tường tận. Thành hít hà, Thành mừng như xem một kỳ quan:
- Hóa ơi, đẹp lắm, em ơi! Có cái hột le nằm trên đỉnh Hai mép lồn đỏ au. Cái lỗ nhỏ xíu, sâu hun hút. Có phải chỗ đó anh đã vào trong em đêm qua?
- Đó đó chồng ơi! Nó nhỏ lắm mà bao lớn cũng vừa. Anh ngậm hột le của em đi. Đó, mút nhẹ cho em. Lấy đầu lưỡi đánh nhẹ lăn tăn ở đỉnh hột cho em. Đó, thật lâu nhen Thành. Mình ơi? Anh có thấy người em giật tưng tưng không? ối, đó, nhớ cứ thế những lần sau làm cho em. Anh cho một ngón tay vào lỗ lồn của em được không? Đó, đưa vào đi, không đau đâu. Đó, anh nhúc nhích ngón tay thật mạnh cho em. Đó, chồng ơi! Chết em. Bú mạnh hột le của em đi mình ơi. Em nắc cái lồn cho mình thấy nè ! Ứm, hạnh phúc quá đi Thành ơi? Cho thêm một ngón nữa đi chồng. Đó, cứ cứ động hal ngón cho dữ dội đí. Úi, úi Ai vậy? Ai làm tôi sướng quá vậy? Sướng hơn đụ nữa mình ơi! Hai cảm giác lận. Mình ngồi ngược lên
đây đưa cặc cho em bú, trong khi mình vẫn bú lồn em. Ôi, cặc mình to quá mình ơi! Nhưvậy mà vô hết trong lồn tôi hỡi trời? Em bú mình nè! Cứ tiếp tục như vậy cho em nhen mình.
Cặc Thành to quá. Tôi ngậm tràn miệng, và bú thật ngon lành. Bao nhiêu cảm giác sung sướng cùng một lúc đến với tôi. Tôi ngậm hòn dái Thành mà ăn, mà nuốt. Thành tận tình bú lồn tôi, hai ngón tay Thành thụt cửa mình tôi giống nhưmột con cặc đang đụ. Tôi bảo Thành há miệng lớn ra. Tôi đái mấy tia vào miệng chàng. Thành nuết hết rồi lại tiếp tục bú hột le của tôi. Rồi Thành xin đụ tôi.
Tôi cầm con cặc Thành để ngay miệng lồn. Thành nhấn mạnh xuống. Trong mộtkhoảnh khắc tôi không còn thấy gì hết. Tôi há miệng, cong người lên hú một tiếng. Thành đã vào hết. Chàng chống hai khuỷu tay, ôm tóc tôi. Lưới chàng vào môi tôi. Vành môi chàng thơm nức mùi nước lồn ngây ngây. Thành nắc khoan thai, thỉnh thoảng Thành đưa hết cu rạ rồi lại thọc sâu vào. Những lần như thế, tôi phải ngừng nút lưỡi để hét lên một tiếng. Thân hình hộ pháp của Thành ôm tôi gọn lỏn trong lòng nhưôm một đứa bé con. Chàng đụ thật lâu. Tôi không cho Thành nắc nhanh, không đưởc dồn dập. Cứ nhịp nhàng êm đềm như nước chảy trên dòng suối. Tôi đưa hai chân lên gác trên mông Thành. Tôi klểm soát nhịp thở Thành, chỉ cho Thành sướng chừng mực. Phải kéo dài cuộc ân ái cho tới giữa ngày.
Tôi ôm Thành để nấc lên, hưởng tận cùng cuộc giao hoan. Rồi tôi lên ngồi trên Thành. Phải thành thật, kiểu lái phi thuyền này, với tôi, là kiểu tôi mê nhất. Vì tôi có thể đlều khiển cho cu đi hướng nào cũng được để thỏa mãn. Thành chẳng cần biết gì. Chàng chỉ ôm cứng đầu tôi để hôn môi. Và, hình như lúc mặt trời đứng bóng, tôi rủ Thành cùng ra, cùng chất ngất với tôi. Thành lật tôi xuống, trườn người lên đụ khủng khiếp. Chàng vổ mạnh vào mu lồn tôi những cái nắc trời long đất lỡ. Tôi rên, tôi gào. Tay tôi cấu vai, cấu lưng Thành. Tôi trào nước mắt vì cực kỳ khoái lạc. Cặc Thành giật liên hồi, bắn ra không biết bao nhiêu là khí vào lồn tôi.
Tôi để Thành nằm nhưthếthật lâu trên người tôi. Thành lại thiếp ngủ. Tiếng thở của chàng lớn hơn, đều đều bên tai tôi. Đỡ Thành nằm xuống gối, tôi lấy chãn đắp cho Thành, xong tôi đi nấu cơm, làm các món ăn thật ngon đợi Thành dậy cùng ăn.
Bây giờ chủ tôi kiêm luôn việc dẫn đôi bò mỗi lần ông ra rẫy làm việc. Ông im lặng, lủi thủi với rẫy nương, mãi đến chiều dẫn bò về chuồng. Tôi và Thành phụ nhau làm giá, đổ bánh tráng mang ra chợ bán. Vốn một mà lời năm, sáu. Nên chắng bao lâu chúng tôi dư được một số tiền khá lớn.
Hai chúng tôi sống với nhau như vợ chồng. Chủ tôi càng im lặng thui thủi bao nhiêu, tôi càng xót xa cho thân phận "cổ thự' của ông bấy nhiêu. Vì thế, một tuần vài ngày, vào buổi tnla tôi lén Thành chạy ra rẫy, nơi gốc mù u cho ông gần tôi vài cái. Nhưng sao tôi lãng mạn và khỏe đến thế. Giao hoan với chủ tôi, tôi ra ít nhất vài lần. Tối đến tôi lại đụ Thành, ra thêm vài lần nữa. Đụ như thếmà hình nhưtôi vẫn chưa thỏa mãn hết cơn dâm. Tôi mơ được dịp đụ Lộc bồ của Xiểm. Xin thú thật, tôi có thể đụ hoài được hoài. Lúc nào ngưng, cửa mình tôi ngứa ngáy khó chịu. Tôi cứ muốn bên tôi, trên tôi phải luôn luôncó đàn ông. Có lẽ đây là căn bệnh của tôi chăng?
Nhưng đâu phải chỉ có một mình tôi là như thế. Bọn con Sào, Đào, Xiểm, có đứa còn trầm kha hơn tôi nữa. Tôi và Xiểm còn có được hai người trai trẻ để làm tình nhân. Còn Sào và Đào thì chỉ đụ với ông già.
Tưởng vậy là yên. Không ngờ chiến tranh lại đến vét hết thanh niên trong làng tôi. Trong số đó có Lộc của Xiểm, có Thành của tôi. Cái giường của tôi bây giờ trở nên lạnh lẽo. Không có những trận đụ thâu đêm, những buổi sáng ái ân tới giữa ngày. Tôi cần có đàn ông đến thế. Đã không có thêm lại phải mất mát, thiếu vắng. Thành đi rồi, tôi ở lại một mình với gối chăn đơn độc. Và thay vì phải chạy ra gốc mù u để hưởng "cổ thụ " thì chủ tôi đã thay Thành, hằng đêm vào đụ với tôi ở nhà. Bổn cũ soạn lại. Nhưng có còn hơn không. Tôi bắt ông vào những buổi trăng sáng, phải đụ tôi ở gốc mận, để tôi đỡ nhớ người yêu. Tôi phải nhắm mắt lại, cố dùng hết sức tưởng tượng để nghĩ là Thành của tôi đang đứng đó Dĩ nhiên, những lần gần gủi với chủ tôi, thì tôi khô khan, tẻ lạnh. Cơm nguội mà ! Và dần dà, tôi không còn nuết được nữa. Tôi chán chường, từ chối hết những lần chủ tôi mò vào phòng tôi.
Cho đến một ngày, tôi thu xếp áo quần, đem theo một ít tiền lên Sài Gòn tìm việc. Tôi muốn xa hắn cái rùng già cằn cỗi này. Tôi cũng không quên mangtheo địa chỉ và số quân của Thành để sau này viết thư thăm viếng.
May mắn, tôi được vào giúp việc cho một nhà giàu: Ông thầu khoán Vi. Ông Vi làm thầu khoán Nhưng bà vợ buôn hột xoàn, chạy áp phe và buôn bán quân dịch. Nhà bà Vi, trên tầng thứ hai là một sòng cờ bạc ăn thua bạc triệu và là nơi gặp gỡ, giao du của các bà tai to mặt lớn.
Bà Vi có một cậu con trai và hai cô con gái. Cậu con trai tên Dũng, một cô con gái lớn tên Phấn còn cô kia tên Hồng. Công việc chính của tôi là ngồi chia bài cho các bà đánh. Vì thế, tôi được nhiều dịp nghe và chứng kiền nhiều vụ ngoại tình táo tợn, có một không hai, trong một xã hội mà người ta gọi là thượng lưu.
Nhận giúp việc ở nhà này được một tháng thì ông Vi cho tôi đi học để lấy bằng lái xe. Tôi vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau đó được biết ông làm như thế để khỏi phải mướn tài xếđàn ông. Vì bà vợ của ông đã "xơi" luôn trên năm người tài xế rồi. Mỗi lần bà có việc đi đâu là tôi làm tài xế. Nhờ vậy tôi lại có dịp khám phá ra không biết bao nhiêu chuyện động trời khác.
Tôi tưởng ông Vi cấm vợ lăng nhăng với đàn ông, thì chắc ông cũng phải là người đàng hoàng. Nhưng chính ông lại là một con quỷ râu xanh.
Ông thường lén lút cho tôi tiền. Nhất là những buổi sáng tôi đang đứng lau bộ bàn ghế cẩn xà cừ ở phòng khách, khi ông đi làm bước qua cạnh tôi, lấy tay nựng mặt tôi một cái, là thế nào cũng cho tôi một hai ngàn. Đôi lần ông đem về cho tôi xấp vải hay chai nước hoa đắt tiền. Nhưng chưa bao giờ ông có lời sàm sở tán tỉnh.
Đã gần bốn tháng không gần đàn ông. Những cử chỉ xa gần đó của ông Vi đã làm cho tôi suy nghĩ. Tôi mong ông tấn công bạo dạn hơn. Cho đến một đêm, tôi đang ngủ ở nhà ngang. Lúc đó có lẽ quá khuya. Vì bà Vi tan sòng trên lầu tôi mới được đi ngủ.
Tôi đang ngon giấc thì cảm thấy có ai nắm nhẹ bàn chân tôi. Tôi tỉnh dậy Nhưng cứ nằm yên. Trong nhà hình như mọi người đã ngủ. Bàn tay đó xoa nhè nhẹ ống chân tôi và lên cao dần. Tôi cố giữ hơi thở đều đặn để người đó cứ tưởng là tôi đang yên giấc. Trong cái ánh sáng lờ mờ tôi chỉ thấy một bòng đen đang lom khom. Một nửa thân người của gã đã vào trong mùng của tôi. Tôi im lặng. Nếu muốn, tôi có thể dùng sức kẹp cứng cái đầu của gã mà la lớn lên cho cả nhà thức dậy. Nhưng nhưtôi đã nói, tôi muốn có ai làm một cửchỉ táo tợn, hung bạo càng tốt, trong lúc này. Tôi thèm khát đàn ông. Tôi mê dục vọng.
Nhất là từ ngày ở quê lên đây giúp việc. Ông chủ cho tôi tiền, quà nhiều như thế chắc hẳn phải có ý gì. Mới vào giúp việc mà bây giờ tôi đã có dư một số tiền khá lớn. Bàn tay đó đưa lên ngang háng của tôi, dừng lại một lúc rồi qua xoa nhẹ mu lồn tôi. Vẫn giả vờ thở đều để nghe ngóng, tôi nghe lâng lâng một cảm giác êm đềm khó tả. Nó hơi giống nhưcảm giác lúc nằm dưới hầm tránh đạn pháo kích đêm nọ, hay những lần Thành nằm gác chân qua mu tôi. Gã đàn ông cúi xuống thấp hơn hôn nhẹ mu lồn tôi một cái. Xong gã áp sát cái mặt lên đó một lúc thật lâu.
Bàn tay gã kéo cái ống quần tôi lên cao. Nhưng hơi khó khăn, vì chân tôi đè nặng lên. Tôi biết nên hơi nhốm chân để ống quần được vén lên dễ dàng tới háng.
Hơi thở tôi không còn đều đặn nữa khi bàn tay luồn vào bên trong quần, sờ vào chòm lông lồn của tôi. Tôi đã từng ái ân nhiều lần mà sao bây giờ tôi có cảm giác như là giây phút đầu tiên của đời người con gái. Tôi hơi rùng mình. Các lỗ chân lông tôi nhất loạt nổi lên những gai ốc. Bàn tay hơi đè lên mu tôi và nhẹ bóp. Có lẽ nước lồn tôi đã ứa ra vì tôi nghe thấy ươn ướt ở khe lồn. Cái bóng đen dở vạt áo tôi lên và cúi xuống hôn rất nhẹ lên rốn tôi, bụng tôi. Tôi cứ giả vờ ngủ ngon. Gã dùng tay kia cởi các nút áo của tôi và cặp vú tôi lộ ra. Gã lên hôn thật nhẹ đầu vú tôi Lúc đó tôi hơi mở mắt ra để nhìn, vì gần lắm.
Và Trời ơi! Không phải ông Vi mà là Dũng, con trai của ông. Dũng dùng môi và lưỡi nút thật êm ả đầu vú tôi Nhưng bàn tay dưới kia vẫn bóp nhè nhẹ mu tôi. Tôi vờ hơi cựa mình. Dũng ngừng mọi động tác Tôi sợ Dũng bỏ ngang, nên khuyến khích Dũng bằng cách dang hai bắp vế ra rộng thêm một chút. Dũng vẫn chưa tiếp tục. Tôi vờ đưa bàn tay bóp nhẹ một vú của tôi cho Dũng thấy. Tôi rên khe khẽ cho Dũng nghe. Và y như rằng, dưới kia một ngón tay Dũng cũng thám hiểm vào huyệt đạo. Tôi đê mê thực sự nên tiếng rên có vẻ lớn hơn. Dũng thêm bạo
dạng cúi xuống lần nữa và ngoạm vú tôi mà nút mạnh.
Chịu hết nổi, tôi kéo Dũng lên và vờ hỏi:
- Ai đây?
Dũng áp sát mặt lên tôi nói thật nhỏ:
-Dũng đây!
Tôi nhớ có một buổi sáng đang phơi quần áo ở sân thượng. Khi tôi chợt quay lại thì thấy Dũng mặc một chiếc quần xì líp xanh da trời, cởi trần, cử tạ. Dũng nằm ngửa đưa cái tạ lên, mà con cu nứng làm cái xì líp chổng lên. Hình như Dũng liếc nhìn về hướng tôi để thăm dò. Tôi vờ kẹp cái áo trên dây thép hé mất nhìn, thèm sững cái thân người vạm vỡ của Dũng, và dĩ nhiên là cái quần xí líp đang căng cứng. Và sáng nào có tôiphơi áo quần trên sân thượng là y như rằng có Dũng lên "cử tạ. " Dũng khêu gợi tôi, mời mọc tôi. Nhưng hình như cái tuổi mười tám
đã làm Dũng rụt rè, không dám mở lời. Đêm nay có lẽ cu cậu chịu hết nổi mới liều mạng mò tới đây. Tôi ôm cứng Dũng như đã từng ôm Thành:
- Dũng làm gì đây? Tôi hỏi.
Dũng nói thật nhỏ:
- Dũng thèm Hóa quá Hóa ơi? Hóa đừng la tội nghiệp Dũng nhen. Mấy đêm rồi, Dũng muốn mò sang chị mà không dám.
Tôi kéo hẳn Dũng lên nằm trên người tôi. Tôi trầ lời Dũng bằng cách tìm môi Dũng hôn ngây ngất. Dũng vụng về bỡ ngỡ. Dũng hùng hục mà chẳng đâu vào đâu. Tôi vẫn mê cái "nai vàng ngơ ngác" đó Giống hệt đêm trăng ở gốc mận. Bao nhiêu kỷ niệm với Thành hiện về. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Tôi ôm Dũng mà nghĩ đến Thành. Tôi lãng mạn quá chưa. Tôi đan hai bàn tay vào tóc Dũng, hôn môi Dũng ngất ngây. Giống hệt như Thành, Dũng cũng thèm bóp vú tôi. Tôi đưa hai tay xuống "tham quan" con cu Dũng. Nó nóng ran, cứng ngắc. Tôi tuột hẳn cái quần Dũng ra, để Dũng nằm như thế trên người tôi. Cặc Dũng áp mạnh trên bụng dưới của tôi. Tôi bảo Dũng nhưđã bảo Thành:
- Dũng cởi quần cho Hóa đi.
Và cũng vội vàng lụp chụp nhưThành, Dũng tuột hết quần ra khỏi chân tôi, xong áp mặt lên hôn mu lồn tôi một lúc thật lâu, rồi lại lên bú vú tôi. Tôi kêu thật nhỏ chỉ đủ để cho tôi nghe: "Thành ơi, yêu em đi. Tôi vẫn yêu Thành rạt rào, thắm thiết. Nếu không có chiến tranh, tôi tình nguyện làm vợ Thành suốt đời Rồi tôi lại lo lắng van vơ: "Không biết rồi năm tới, Dũng này có vào với chiến tranh hay không? Và tôi có bắt đầu lại một sự thèm muốn khát khao?"
Tôi ngồi dậy, cởi hết áo ra, nằm trần truồng cho Dũng tha hồ hôn. Dũng vẫn mê man bú đôi vú tôi. Tôi cầm cặc Dũng bóp nắn, sướng lâng lâng. Miệng tôi vẫn không ngớtkêu thật nhỏ tên Thành. Vẫn nằm ngửa, tôi kéo ngược hai bắp chân Dũng choàng qua mặt tôi và tôi ngậm bú ngon lành cặc Dũng. Dũng ngừng hẳn mọi động tác, nằm áp mặt trên mu lồn tôi mà thưởng thức. Ngon quá, đã quá cho cơn dâm của tôi sau bốn tháng trời không có đàn ông.
Tôi nhắm mắt "nhai" ngấu nghiến. Tôi đang ăn trái cây tươi chứ không phải chơi cổ thụ. Mùi cu, mùi dái của Dũng thơm quá. Con nhà giàu có khác. Tôi nghe Dũng rên nho nhỏ. Tôi ăn ngon lành một bữa "rau non. " Nhưng dưới kia Dũng bất động, chẳng trả lại cho tôi một ư "ân nghĩa. " Tôi bú Dũng một lúc lâu kéo Dũng lên nằm trên người tôi như lúc nãy và hỏi:
- Dũng thích không?
- Sướng chết người đi chị Hóa ơi! Sao chị Hóa không bú tiếp?
- Từ hồi nào tới giờ Dũng chưa gần đàn bà hả?
- Chưa, đây là lần đầu. Bú em nữa đi.
Tôi thích chí lạ lùng. Vì đây là lần thứ hai tôi phá trinh con trai. Đây là khía cạnh lạ lùng của chữ Dâm tôi đang có. Đã đành giao hoan bằng xác thịt thì sướng, nhưng được cái lạ, cái khác thường thì tôi vẫn thích hơn. Như lần đụ chủ của Sào nơi bờ suối. Cổ thụ nào mà chẳng giống nhau. Vậy mà tôi sướng cực điểm khi được ông chủ của Sào đụ hơn nửa tiếng. Tôi ôm "bó rau non" Dũng, quấn chặt Dũng mà hôn môi. Tôi yêu cái khờ khạo vụng dại của Dũng. Tôi bảo:
- Dũng xuống bú chị đi!
Dũng quay xuống. Tôi dang rộng hai háng ra. Nó le lưỡi quétquét hai mép lồn tôi. Chỉ vậy thôi mà tôi cũng thích. Tôi nâng đầu Dũng lên, đặt miệng Dũng ngay hột le tôi và bảo:
- Dũng nút cái hột le đó cho chị.
Dũng ngậm vào và nút nhưđã nút đầu vú của tôi. Tôi hơi nhột nhưng cũng cứ nắc nắc lên để tìm khoái lạc và nghĩ, rồi đây chắc lại cũng phải mở khóa huấn luyện cho cậu con trai này như tôi đã dạy cho Thành hôm nào. Dũng vẫn cứ nút, được một lúc tôi lại kéo Dũng lên. Dũng thở dữ dội, hôn môi tôi. Tôi đưa tay cầm cặc Dũng, để ngay miệng lồn, bắt Dũng nắc nhẹ xuống.
Và thưa cả làng, lại một lần nữa tôi bị lầm. Một cái lầm lớn. Tôi vô cùng kinh ngạc không khác gì lúc nghe Sào khoe đã biết đụ nãm 17 tuổi. Dũng mở những mũi dùi tấn công vô cùng tuyệt trần trên thân người tôi. Nếu là nhà riêng của tôi, chắc ngói trên mái nhà phải rơi hết xuống vì những tiếng la hét kêu gào dữ dội. Ngay phút đầu, Dũng vắt hai chân tôi lên vai. Dũng quỳ chứ không nằm. Hai ngón tay cái của Dũng ép hai mép lồn tôi vào thật sát với cặc Dũng. Hai ngón trỏ xe mạnh hột le tôi. Dũng nấc đều đặn chừng mực. Vì hai chân tôi bị vắt lên, nên cặc Dũng đâm thấu đáy lồn tôi. Tôi chưa bao giờ sướng như thế trước kia Tôi chỉ còn biết nhắm mất, há miệng mà tận hưởng.
Tôi dùng hai tay xoa nắn bộ vú và tưởng như cả thân người tôi đang bay bỗng lên không trung xanh ngát. Tôi quên hết gốc mận, gốc mù u ở nơị khỉ ho cò gáy. Tôi quên giòng suối nên thơ của những buối truả nghĩ việc ở ruộng rẫy quê mùa. Nhờ hai ngón cái của Dũng ép sát mà tôi nghe đã ngứa ở miệng lồn từng chập. Hai ngón tay trỏ Dũng xe hột le tôi theo từng động tác nắc phầm phập. Tiếng nước lồn óc ách vang rõ mồn một trong đêm thanh vắng.
Hình ảnh Thành cũng mờ nhạt, xa vắng, mặc dầu tôi có thì thào kêu tên chàng.Trước mắt tôi là cái bóng đen to lớn của Dũng đang áp đảo tâm hồn tôi.
Tôi cố nhớ lắm mà gương mặt Thành cũng chìm khuất Dũng hay quá, tuyệt trần quá. Trong khoảnh khắc tôi cảm thấy yêu Dũng kỳ lạ. Thì ra trong quả tim tôi có quá nhiều ngăn chứa. Tôi cứ tưởng Thành sẽ là hình ảnh sau cùng và vĩnh viễn. Vậy mà không. Tính lãng mạn của tôi lại mở cửa đón Dũng chỉ vì Dũng đang tận tình cho tôi những hoan lạc ngất trời.
Dũng hay đến độ, tôi đang nằm nhắm mắt giưa đêm tối, vậy mà mây bàng bạc bay phiêu bồng trong không gian hiện ra. Những rùng thu đầy lá vàng im lặng trong sương mờ vắng lặng. Những cơn gió hắt hiu thổi lùa trên những bông iúa trắng xóa. Tôi đang bay êm đềm trên nổi khoái lạc cực độ. Tôi đang nằm trần tuồng giữa một đô thị sầm uất. Tôi đã có được diễm phúc thật sự nhưthếnày chăng? Tôi đang được một cậu con trai mới lớn dốc lực làm tình ở đây chăng? Tôi không tin được!
Dũng kê một cái gối dưới đít tôi rồi cúi xuống bú. Lại những đợt tấn công vũ bão vào lồn tôi. Cái lưỡi của Dũng là gươm dao, là bàn chải. Có phải văn minh ở đô thị đã làm Dũng trở nên nhà nghề đến thế không? Lưỡi Dũng liếm nhiều hai bên bẹn, bắp vế. Chỉ thỉnh thoảng mới lướt qua khe lồn. Hình như chỉ thăm sơ rồi lại "ra đi. " Trong khi tôi tưởng và mong cho nó vào hần trong tôi. Tôi tức ứa gan. Mà có phải Dũng đưa lưỡi "tham quan" hai bên bẹn và bắp vế làm tôi không khoái sao? Tôi muốn chết ngất. Tôi đòi cho được. Tôi ghì mạnh đầu tóc Dũng đưa chính xác về ngay miệng lồn. Mà rồi Dũng cũng bâng quơ, như không buồn đoái hoài tới cõi đang mời gọi.
Dũng đánh nhè nhẹ hai mép lồn. Chỉ thỉnh thoảng mới đâm sâu lưỡi vào trong âm đạo, rồi lại rút ra hững hờ. Dũng đang nhỏ từng giọt nước suối trên môi một kẻ chết khát. Tôi chẳng dám nói gì vì sợ có người nghe. Nếu có thể tôi sẽ chửi la tục tỉu,sẽ ra lệnh bắt Dũng phải ngậm mà nút mạnh hột le tôi cho tôi đã thèm. Hoặc Dũng phải làm cái gì mạnh bạo hơn chứ không thể lơ lững con cá vàng như thế.
Nhưng hình như đó là nghệ thuật cao cường của Dũng. Và đấy, Dũng táp vào, ngậm hột le tôi nút mạnh mấy cái. Xong lại nhả ra, đi xa xa.
Và cuối cùng, cũng hai ngón tay trỏ của Dũng, chận sát hai bên hột le của tôi cho hột le nhô lên cao. Lưỡi Dũng đánh tới tấp những đường chiêu tuyệt kỹ. Lâu lắm, trên 15 phút. Tôi tê dại. Rùng mình. Dù nén lắm, tiếng rên tôi vẫn thoát ra. Hết còn biết gì tôi kéo gấp Dũng lên, cầm cặc Dũng đâin thẳng vào Dũng vã xuống hùng hục, liên tục, dồn dập. Mạnh. ào ạt. Tôi mềm như bún, chỉ còn biết ôm quấn cổ Dũng, tóc Dũng mà rên khẽ. Dũng biết tôi ra rồi mà vẫn không ngưng trận.Cặc Dũng đâm xéo qua xéo lại. Môl Dũng bám chặt môi tôi. Tay Dũng bóp mạnh vú tôi. Tôi khẽ nói:
- Dũng ơi! Cám ơn anh. Em sướng tê người Dũng ơi! Em yêu anh quá ! ốit Đêm nào cũng đến đây đự em nhen Dũng! ối, ối! hay quá, Đừng bỏ em nhen! Đụ nữa đi! Mạnh nữa đi cho bể lồn em ra. Em sắp ra nữa nè.
Dũng tăng nhịp. Cặc Dũng thọc sâu, rút ra, dồn dập như sóng vỗ. Dũng rời môi tôi, hôn lấy hôn để trán tôi, tóc tôi, tai tôi và gào nhẹ:
- Hóa ơi! Em ra nè. Em cho hết nè, hứng đi.
Tôi nghe rõ những tia khí Dũng bắn vào. Những cái giật người tưng tưng của Dũng trên bụng tôi. Tôi ra nhiều, thật nhiều và bao nhiêu yêu thương tôi dồn
hết cho Dũng.
Tôi không cho Dũng xuống, bẩt Dũng nằm trên tôi một lúc thật lâu. Tôi cố tận hưởng hết dư vị của trận đụ bất ngở. Rồi Dũng chia tay, hẹn mỗi đêm lại mò vào giường tôi để cả hai cho nhau. Nhưng tôi vẫn lo, là không biếtcó khi nào ông Vi, bốcủa Dũng, lại cũng nổi hứng, nửa đêm "mò " vào đây như đêm nay không?
Điều tôi lo đã xảy ra cách đêm đầu tiên khi Dũ ng gần tô i khoả ng mộ t tháng. Không phải đêm nào Dũng cũng mò vào. Vài ba đêm một lần. Đó cũng là nghệ thuật tuyệt chiêu của Dũng. Chúng tôi chẳng bao giờ hẹn nhau. Cứ giữa giấc ngủ ngon lành của tôi thì Dũng chợt mò vào Những đêm nằm không, tôi trăn trở, mơ mộng khó ngủ. Dũng bắt tôi phải nghĩ đến Dũng, phải thèm chảy nước miếng thì Dũng mới vào. Và ăn giữa cơn đói thì dĩ nhiên phải là ngon. Cũng vào những đêm nàm không như thế, tôi mong sao cho ông Vi trổ mòi.
Ông Vi cao cường hơn. Ông tiếp tục cho tôi tiền bạc, quà cáp để chỉ vuốt tóc tôi, nựng yêu mặt tôi một thoáng và im lặng. Đôi lần tôi bạo dạn, canh ông đi tắm gần xong, là bước vào phòng làm giường, dọn dẹp các thứ trong phòng ông. Tôi nghĩ những cơ hột tết đẹp nhưthếsẽ dễ có gì xảy ra, mà cũng không. Tôi có lả lơi. Tôi có đưa mắt thầm mời mọc. Ông Vi làm ngơ. Tôi tưởng như thế nhưng không phải thế. Ông đang kéo con mồi vào thật gần bờ, cho con cá ngất ngư rồi mới giật.
Đó là đêm tôi đang ngủ. Một bàn tay sở nhẹ lên vú tôi, không dám bóp. Chỉ mơn trớn nhẹ nhàng. Gã cúi xuống hôn rất nhẹ trên má tôi. Tôi hỏi khẽ:
- Sao không lên nằm với em mà Dũng khách sáo quá vậy?
Hỏi xong tôi chợt giật mình, vì gương mặt đang hôn tôi có râu. Tôi nghe nhột ở đôi má. Hoàn hồn, tôi biết ngay là ông Vi. Không biết ông có nghe tôi nói đến tên Dũng không, mà chẩng thấy ông phản ứng gì hết. Cứ tiếp tục hôn tôi.
- Anh đây, Vi đây chớ không phải Dũng.
Tôi giật mình thật sự. Nhưng phút ấy chỉ thoáng qua rất nhanh vì liền sau đó, Vi tìm môi tôl, đưa lưỡi qua tôi. Dĩ nhlên là tôi lập tức đáp lễ. Và khác với Dũng, ông Vi hôn môi thần sầu quỷ khốc. Ông xin tôi sú nước miếng qua để ông nuốt ừng ực. Khi ông Vi hôn lỗ tai tôi thì tôi khám phá ra ở tai có một huyệt, làm đê mê không khác ở đầu vú. Vi chỉ quanh quẩn ở cổ, ở gáy, ở tai tôi không thôl mà tôi thở gần
khô môi. Không mộtnơi nào trên mặt tôi mà Vi không hôn, không liếm. Tôi ngất ngư , mềm nhũn khi nằm hưởng những món ăn lạ.
Vi trần truồng lúc nào không biết. Vi để con cặc cứng ngắc nhưthếquần quanh mặt tôi. Tôi há miệng chờ, sẵn sàng để ngấu nghiến nó. Nhưng Vi chỉ vờn, chọc cho nước miếng tôi trào ra. Cặc vi xuống dần, Vi dùng hai tay đưa đôi vú tôi kẹp chặt con cu. Vi chơi trên đó. Có lúc đầu cu đụng vào cằm tôi. Càng lúc những cảm xúc lạ lùng trào đến. Tôi vửa sướng vừa đợi chờ. Vi lật sấp tôi lại, dùng cu rà lên kéo xuống dọc lưng. Đê mê, mơn man khó tả. Tôi đang nằm sấp, Vi hôn và liếm mông đít tôi thật lâu trước khi rà lưỡi xuống bấp vế, đùi, trái chân, và cuối cùng là những ngón chân.
Cũng thế, những ngón chân cũng là những trung tâm khoái cảm. Vi đưa lưỡi vào những kẻ chân mà liếm nhẹ. Chân tôi bị giật như điện chạm. Tôi rên thống thiết, chịu hết nổi với trò chơi tuyệt diệu của Vi Vi to con hơn Dũng, thêm hàm râu "giết người" đã cọ xát, làm ngứa ngáy khó chịu mọi nơi trên da thịt tôi Và tôi tê tái nước lồn tôi trào ra khi Vi lật ngứa tôi ra, dùng hàm ria quét nhẹ hột le tôi. Bây giờ thì tên Thành tôi cũng quên, cả hình ảnh Dũng nữa, cũng chìm sâu đáy nước. Trong bóng tối, với đôi mắt nhắm nghiền, tôi "thấy" những cọng râu
đen cứng trên môi Vi đang miệt mài dũa nhẹ hột le tôi.
Nếu có ai đưa vào một viên kim cương lớn bảo tôi chọn nó hay hàm râu này của Vi, tôi sẽ lập tức chẳng ngại ngùng chọn Vi, ủa quên, hàm râu Vi. Còn gì khổ hơn, khi sướng tột cùng mà không sao la lên được. Tôi nhăn nhó, quằn quại, tôi dộng hai gót chân lên lưng Vi kêu bình bịch. Tôi xé toạt cái bao gối lúc nào không biết. Vi vẫn bình thản "làm việc. " Có lúc hàm râu quét dồn dập. Có lúc nó lơi lả nhẹ nhàng. Có lúc bất động một đôi giây. Tôi muốn la trời một tiếng thật to cho vỡ căn phòng này ra. Hình nhưVi cốtình thi thốđể tôi tự chọn chàng hay Dũng. Rồi râu Vi, chớ không phải lưỡi, cào, quét thướt tha hai mép lồn tôi. Trời ơi! Nếu được phép đập phá tôi sẽ làm vỡ tung hết những chén đă xưa trong tử gương kia, nhling lọ sứ đắt tiền nằm trên những sập gụ kia. Tôi nghiến răng để tiếng la đừng bất ngờ thoát ra khỏi miệng. Sướng hơn đụ, hơn bú, hơn bất cứ thứ khoái lạc xác thịt nào trên cõi đời ô trọc này.
Hai bắp vế tôi kẹp chặt cái đầu của Vi. Hai tay tôi quơ quào trong đêm tối. Gặp gì có thể xé được là tôi xé Sướng một cách lạ lùng. Bằng lời nói, bằng chữ nghĩa, tôi không sao diễn tả được nỗi khoái lạc cùng cực này. Rồi lưỡi Vi vào trận. Trọn cái lưỡi vào nằm sâu trong âm đạo của tôi. Mỗi thứmột chút có lúc làm tôi nín thở gần nửa phút. Vi cao cường quá Vi kinh nghiệm quá. Bất cứ con mồi nào vào bẫy Vi rồi, coi như không có ngày ra. Mà phải tình nguyện ở lại. Rồi ông leo lên tôi trong khi tôi đã ra hai lần. Trọn con cặc ông đâm nhẹ vào lồn tôi mà làm như tôi không còn biết nữa. Tôi như cái xác không hồn. Bao nhiêu xúc cảm đều bị tê liệt trước đó nên bây giờ tôi chỉ nằm cho Vi đụ liên miên, đụ dai dẳng. Lâu lắm, mồ hôi Vi vã ra trên mặt, trên lưng. Khí Vi cũng ào tung tóe vào lồn tôi như thác đổ. Vi cúi xuống liếm hết cả của chàng và của tôi.
Vi làm tôi mê quá. Cứ mỗi lần hoan lạc cùng cực như thế này, tôi lại khấn hứa với cõi lòng là chỉ tôn thờ người đang cho mình nỗi thống khoái đê mê. Trong khi Vi đang ôm tôi, tôi nghe có bàn tay ai đang sờ nhẹ bàn chân tôi. Lập tức tôi biết ngay đó là tay Dũng. Tôi nói bâng quơ:
- Bữa nay kẹt, không được.
Vi bất giác hỏi tôi:
- Em nói cái gì vậy?
Và tôi nghe bước chân Dũng xa dần. Tôi trả lời Vi một câu lãng xẹt:
- Dạ, không, em nói... tối mai kẹt, không được.
Vi quá mệt sau trận xung kích kịch liệt nên cứ ôm tôi thiếp ngủ chắng buồn hỏi tới.
Sáng ra, tôilên phơi đồ trên sân thượng. Gặp Dũng mặt buồn rầu, hay ghen thì đúng hơn. Dũng hỏi:
- Hôm qua Hóa kẹt với ai? Với ba Dũng hả?
Tôi cúi đầu không dám trả lời. Làm như tôi có tội ngoại tình, nên cúi xuống che nỗi xấu hổ một phần.
Phần khác là để khỏi phải nhìn thấy nét đau thương trên gương mặt Dũng. Nhưng khi tôi ngước lên, thì một lần mra, tôi lại lầm. Có lẽ tâm hồn mộc mạc quê mùa của tôi không cho tôi ước đoán những gì xa xôi hơn là mình nghĩ. Dũng nhoẻn miệng cười tươi rói khác với thái độ lúc nãy. Dũng hỏi tiếp:
- Hóa thấy ba Dũng sao? Đáng nể không?
Tôi lại cúi xuống gật đầu nhẹ. Tôi cúi xuống vì nghĩ không thể song sượng trả lời một sự thật mà hình như Dũng cũng đã biết. Dũng tiếp:
- Ông già hết xẩy thật! Dũng yêu ai rồi cũng bị ông hớt tay trên. Khi nghe Dũng hỏi cô nào cũng thành thật thú nhận ông già là tay cự phách. Vậy mà...
Dũng nín không nói nữa, mất nhìn xa xa. Tôi hỏi:
- Vậy mà sao? Dũng nói cho Hóa nghe với?
- Vậy mà. Dũng nói. Mà... đã có một người không phục ba.
- Là ai. Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Là má Dũng? Hai ông bà đã không ngủ chung, không ân ái đã ngót mười năm rồi. Họ ở với nhau như hai người bạn, cho có chất để dựa vào nhau làm giàu. Ba má Dũng giàu lắm, Hóa có biết không?
Tôi có biết loáng thoáng là ông Vi là nhà thầu chuyên xây cất những dịch vụ lớn của chính phủ. Còn bà Vi, tôi đã giới thiệu trên kia, là một tay áp phe hạng bự. Tôi ở nhà quê buồn khổ với chiến tranh bao nhiêu thì ở đây người ta "mập" ra nhờ chiến tranh bấy nhiêu. Dũng bước đến cầm tay tôi:
- Dầu gì, ông vẫn là ba của Dũng. Dũng biết chắc là đêm qua Hóa đã chìm đắm mê mẫn trong tay ông. Dũng không thể nào đọ sưc được với ông, một con mãnh hổ. Nhừng nếu trong tim Hóa còn một ngăn nhỏ nào đó, xin cho Dũng đứng đó mà yêu, mà thương Hóa. Hóa biết không, đêm qua Dũng đã nghe hết trong bóng tối tiếng vải bị xé, tiếng Hóa ém sát giọng rên, tiếng va chạm của hạ bộ ba Dũng và Hóa...
Và Dũng đau điếng trên một tiếng đồng hồ. Lúc im hết mọi tiếng động, Dũng đoán ba Dũng đã thiếp ngủ nên iiều lỉnh cầm chân Hóa, cốt chỉ để Hóa biết có Dũng ở đó. Dũng định chẳng bao giờ gặp Hóa nữa. Không đối thoại với Hóa nữa. Nhưng sáng nay khi nhìn thấy Hóa bưng thau đồ lên đây phơi, hai chân Dũng bước theo...
Tôi đứng im lặng cúi đầu. Kỳ quái thật! Tôi là ai mà lúc nào cũng có hai ba con người thức dậy khác nhau. Mới đêm qua tôi là một Từ Hy Thái Hậu. Đêm ở gốc mận tôi là người anh đắm đuối của Thành. Và bây giờ tôi như một gái đồng trinh đang xúc cảm rạt rào tnlớc lời nói và cử chỉ yêu thương của Dũng. Tôi kẹp chiếc áo đang phơi dỡ trên giây thép, tiến sát tới Dũng, ôm cổ Dũng, níu xuống hôn vùi, miên man. Tưởng đâu chỉ xác thịt có năm bảy thứ khoái lạc khác nhau, ai dè tình yêu cũng mênh mang chằng chịt, không có nhánh nào giống nhánh nào. Dũng quấn chặt tôi như Thành đã làm. Những ngón tay Dũng bóp mạnh lưng, vai tôi, và chiếc hôn kéo dài khá lâu Dũng hỏi:
- Hóa còn thương Dũng không?
Tôi tham lam gật đầu. Làm như tôl sợ nói không là sẽ mất Dũng. Tôi đã bảo tôi cần đàn ông, bao nhiêu cũng được. Tôi chẳng hiểu nổi tim tôi. Sao tôi yêu ai cũng nồng nàng say đắm. Và khi yêu kẻ thứ hai không có nghĩa là tôi đã phụ kẻ thứ nhất. Chỉ có những phút ngất ngây hoan lạc xác thịt với người này thì tôi chợt quên hình ảnh của người kia. Xong rồi đâu vẫn vào đấy. Như sáng nay khi mang thau đồ lên sân thượng lầu tư này, thấy những tàng cây nhãn, cây xoài phủ lòa xòa quanh diện tích lót đầy đóa hoa màu ngọc bích, những chậu hoa giấy tím thẫm, những cây lan đong đưa trong gió sớm, làm tôi chợt nghỉ đến Thành với một cõi quê mùa chân chất. Tình của tôi với Thành thì giản dị. Thèm thì
kiếm nhau, cho nhau như bất cứ sinh vật nào trên quả đất Nó không rào tnlớc đón sau bằng tiền bạc bằng quà cáp như Vi đã làm.
Tôi vẫn níu chặt tóc Dũng để dán sát môi nhau. Sân thượng im lặng. Chỉ có tiếng những chim sẻ. Gió mát phơn phớt. Cả đêm qua khi đụ với Vi và sáng nay hôn Dũng tôi quên bẵng mình là người giúp việc.
Dũng bế tôi lên một cách nhẹ nhàng và đưa tôi lại một góc đằng kia, nơi có chiếc giường xếp để kế những chậu cây tùng, cây bồ đề rợp bóng mát. Dũng cho biết giường này là chỗ tắm nắng của ông Vi trước kia. Nhưng bây giờ thì chắng bao giờ ông còn lên đây nữa, vì ông còn bận làm giàu. Dũng đặt tôi nằm ngửa ra rồi nằm bên cạnh. Chân Dũng gác qua người tôi và ticp tục hôn tôi. Những chòm lá tùng, lá bồ đề rung rinh trên kia cho tôi một ảo giác như nằm giữa rừng vắng.
Tôi nhìn Dũng trẻ trung, sung sức. Những bắp thịt cuồn cuộn ở bắp tay Dũng, ngực Dũng bao phủ hết tôi.
Dũng cởi mấy khuy nút áo tôi để chồm lên ngắm thật lâu bộ ngực đang căng cứng. Dũng dúi mặt lên đó bằng môi, bằng mũi hôn say sưa. Rồi lại lên hôn môi tôi:
- Hóa ơi! Dũng yêu Hóa quá! Làm sao giữ Hóa làm của riêng.
Của riêng? Tôi tàn nhẫn mỉm cười khó hiểu. Vì điều đó chắc chắng được. Đã bao lần tôi tự hứa là của riêng cho Thành, cho Dũng, cho Vi mà rồi cũng thành của chung cho cả ba. Và cũng vì nếu là của riêng cho một người thì thế nào tôi cũng mang tội ngoại tình. Bản tính của tôi là nhưthế. Chẳng những xác thịt tôi đòi hỏi liên tục mà tâm hồn cũng không ngớt lãng mạn. Nó như cánh bướm, chỉ một sáng mai mà đã bay hút nhụy không biết bao nhiêu là nụ hoa. Tôi lấy hai tay nâng mặt Dũng nhìn Dũng đầy yêu thương. Cái nhìn đó như thay cho lời nói:
- Dũng cứ yêu chị đi. Chúng ta cứ hẹn nhau làm tình Dũng cứ thỏa thích bao nhiêu cũng được. Chứ đừng biến chị thành sở hữu riêng tư của Dũng. Vì Dũng ơi! Đâu có thể nào Dũng hằng giờ đáp ứng được mọi thỏa mãn của một thân hình lúc nào cũng đòi hỏi. Nếu chỉ một tuần vài đêm, vài lần ân ái... như thế, hình như quá ít. Bây giờ, phút này chị là của riêng Dũng đây thôi.
Dũng chắc chắng hiểu điều tôi muốn nói. Và dường như khi hỏi làm sao để giữ tôi làm của riêng cho chàng, là Dũng chỉ hỏi để mà hỏi, chứ Dũng cũng không cần câu trả lời. Vì chàng đã chẳng nói là dù sao thì ông Vi cũng là ba của Dũng, đó sao. Mặc nhiên Dũng đã chấp nhận cuộc tình tay ba. Dũng cho tay bóp thật nhẹ vú tôi. Dũng trân quý như bảo ngọc. Mắt Dũng lờ đờ. Môi Dũng hồng đỏ. Dưới ánh nắng mai Dũng tươi tắn như một đóa hoa. Ừ, đóa hoa đang chờ bướm tôi đến hút nhụy.
Dũng dúi mặt vào cổ tôi mà hôn, mà nhỏng nhẽo như một đứa trẻ. Cái thú "ăn rau non" của tôi lại hiện về. Dũng như một chồi non vừa nứt khỏi cành, lá chưa xanh, nó mới mẻ, ngây thơ, đang chập chững bước vào tình yêu. Mà tôi là một Từ Hy Thái Hậu. Chân tôi lúc nào cũng dạng ra. Vú tôi lúc nào cũng căng phồng. Chòm lông lồn thì dựng ngược mỗi khi thấy đàn ông. Hột le giật bưng bưng khi ai đặt lên môi tôi mộ nụ hôn nồng cháy. Lửa khát tình chỉ chực chờ phừng lên khỏi da thịt, nó biến vòng chân vòng tay tôi thành những gọng kềm, ổ khóa bóp chặt đàn.. ông khi họ đã nằm lên tôi. Bây giờ Dũng như một con gián nhỏ đang đùa với một con nhện hung tàn. Chú gián tung tăng nhảy được bao lâu với cái mạng lưới nhện của tôi? Tôi để Dũng hồn nhiên, tha hồ với trò chơi nghịch ngợm trên thân thể tôi. Bàn tay. Dũng nhè nhẹ cho vào lưng quần tôi. Dũng xoa xoa. chòm lông lồn trong khi mồm vẫn nút núm vú tôi.
Cái quần xì líp căng cứng nhọn hoắtcủa Dũng cà. vào bắp vế tôi. Quả thật khó hiểu. Đêm qua trong trận đụ ào ạt với Vi, hình ảnh của Dũng trong tôi mờ nhạt. Tất cả chỉ còn có Vi với những cọng râu kẽm dày đặc cọ xát, cà nghiến hai mép lồn và hột le của tôi làm nước lồn tôi ào ra lai láng. Tôi quên mất tên tôi quên cả mình, con nhà quê đang nằm làm tình chí tử với một lão nhà giàu giữa thủ đô. Mà sao bây giờ tôi lại có thể đấm đuối, mê man nhìn Dũng từng động tác từng cử chỉ đang kêu dậy, đang đánh thức nhục cảm của tôi. Bàn tay Dũng chỉ xoa nhẹ lên.. chòm lông lồn, mà tôi đã sung sướng như đang đụ Dũng đêm nào. Cuối cùng tôi hiểu. Tại vì sân thượng này có cây cối, có gió mát lâng lâng, có chim hót gần với thiên nhiên. Đó là sở thích của tôi từ ngày đầu khi ông chủ tôi đụ tôi dưới giòng suối, từ đêm trăng sáng tôi giao hoan với Thành bên gốc mận.
Dũng tuột quần tôi xuống gần đầu gối, rồi dúi mặt sát ở háng tôi môt đỗi thật lâu, Miệng Dũng ngoạm trọn chòm lông lồn đen kịt của tôi vào miệng. Tôi dùng chân cho quần rơi xuống đất. Dũng trườn lên, vẫn để xì líp như thế ấn mạnh lên mu lồn tôi. Dũng quái ác giống hệt ông Vi. Cái tôi đòi hỏi thì Dũng cũng vờn vờn, lơi lã, xa xa, gần gần. Tôi nẩy đít lên thật cao như thể mời Dũng bỏ gấp vào. Hai chân tôl gác chéo qua vế Dũng siết cứng. Tay tôi ngắt véo vai Dũng. Mặc kệ, Dũng cứ trườn lên xuống như thế trên mu lồn tôi làm cho tôi phải thốt lên:
- Dũng yêu Hóa đi!
Dũng bảo tôi cởi xì líp ra cho Dũng. Xong như thế tôi tưởng Dũng phải đâm ngay vào mà đụ cho tôi chết ngất. Không! Dũng tuột xuống dưới xa, quỳ trên mặt gạch, banh háng tôi ra mà liếm, mà bú ác quá Dũng ơi! Lên đụ chị ngay đi có được không? Dũng không biết khi đàn bà đòi là phải xung trận ngay, phải đút vào ngay vì toàn bộ âm hộ đang nóng ran như cát sa mạc. Giây thần kinh nào ở nơi đó cũng đang căng thẳng. Chỉ có dương vật thôi mớl đủ tư cáchlàm hạ hỏa cả miền dầu sôl lửa bỏng. Đấy, tôi lại lầm nữa. Dù không có hàm râu lợi hại như ông Vi nhưng chiếc lưỡi và cặp môi Dũng đã thừa tư cách. Sau nửa tiếng đồng hồ, Dũng đã làm tôi tê tái. Và cơn dâm của tôi điều khiển hai tay tôi kéo mạnh Dũng lên. Rồi cũng tay tôi cầm cặc Dũng đâm thẳng vào Dũng đụ tôi trên 15 phút. Tôi rớt xuống nền gạch lúc nào không biết. Lưng tôi mát lạnh. Dũng hì hục dội tới những cú nắc tuyệt trần. Tôi tha hồ rên xiết. Tôi mê man. Hồn tôi như đã na khỏi xác. Dũng ôm tôi gọn lỏn:
- Hóa ơi! Dũng cho hết, không còn gì giữ nữa nè ! Hứng nhen.
Tôi tới tấp nấc lên. Hứng chớ? Dũng ra đi, ra hết cho chị đi. Trời ơi, tôi khoái lạc tuyệt trần cùng ra với Dũng. Một góc kín đáo ở sân thượng, chỉ có Dũng và tôi quằn quại, làm những miếng gạch bông màu cẩm thạch loang những vệt nước trắng mờ đục. Hai tôi thành một. Đông cứng lại. Chết đờ ra. Mệt mỏi thở. Mắt lim dim mà óc đã ngủ, đã chìm hẳn và một cõi xa. Cõi đó chắng còn ai. Riêng rẻ cho hai tôi...
Sau buổi sáng hoàng đạo đó, góc sân vắng vê này với chiếc giường xếp ni lông nằm dưới mấy chậu tùng và bồ đề đầy bóng im mát đã trở thành cõi riêng của Dũng và tôi. Tôi bình tĩnh hưởng lạc. Không sợ gì cả vì trong nhà này, mỗi ngươi đều có một cõi riêng, đời sống riêng. Chẳng ai thèm để ý, dòm ngó nhau vì như Dũng đã nói: "Họ sống với nhau cho có chất, dựa vào nhau để làm giàu."