À thì ra thế. Dì Hạnh muốn hưởng lạc thú nhưng sợ mất toi cái sự nghiệp tu hành. Sợ đạo hữu khinh khi nguyền rủa. Dì đã gọi anh bằng mình ơi! Trước tình dục con người mới thấy mình yếu ớt cỡ nào. Thánh thần trôi hết vào lãng quên. Hiện nguyên hình ở đây chỉ còn có anh, một thân hình vạm vỡ, một sức lực thừa để cung phụng bất cứ đòi hỏi nào của dì. Hàm râu của anh lúc bấy giờ đã xô ngã dì em một cách tội nghiệp. Nó như cái bàn chải chìa ra không biết bao nhiêu sợi tóc có khả năng làm nhột, làm đã ngứa, mân mê, thoa dịu, gợi lên nhlrng nhục cảm từ da thịt. Tất cả thần kinh nhục cảm đã đồng loạt vùng dậy làm việc khiến dì em mềm như sợi bún.
Anhhôn xuống cổ, dì em ngước lên một cách đồng lõa. Cúc áo dì chưa mở nhưng anh vẫn cúi xuống hôn hai đồi ngực no cứng. Dì em thở mạnh, mạnh lắm khi anh hôn tới rốn. Và điều ngạc nhiên thích thú là hai đùi dì co lại, khép kín cửa mình. Nhưng khi thấy anh hôn dần xuống, hai chân dì duỗi ra và hơi hé mở hai bắp đùi. Anh áp sát mặt vào mu lồn dì thật lâu để ngửi mùi gái trinh. Lâu lấm. Có đến hơn
mười phút. Anh chỉdùng mũi rà tới rà lui, lên xuống. Một chân dì hơi cử động. Đó là phản ứng tự nhiên khi có ai hôn chỗ kín của mình. Anh đưa tay lên mở cúc áo. Dì em cầm tay anh lại và nói:
- Đừng anh. Em sợ lắm.
Hình như dì phải có một chút phản ứng cho có lệ. Vì ngay sau đó bàn tay dì buông nhẹ ra, để mặc anh muốn cởi nút áo, muốn banh áo nơi ngực dì ra, và thoa nhẹ lên hai quả đồi vú thơm mát. Bằng miệng anh bú ngất ngây bú hal vú của dì em một lúc khá lâu Anh vô cùng sung sướng và thích thú. Tất cả những chiến lược anh đã áp dụng đều thành công, cộng thêm dì em còn hương trinh. Gái trinh có mùi thơm đặc biệt lắm em biết không? Nó ngào ngạt như dạ lai hương, nó ngọt như hoa lài và mùi thơm của da thịt thì không có thứ gì để so sánh nổi. Anh đê mê ngây ngất. Khi anh cho tay xuống lưng quần của dì định tháo, một lần nữa, dì em hai tay cầm cứng tay anh lại và khẩn khoản:
- Mình chỉ hôn em như thế này thôi không được sao? Đừng anh ơi! Mình ơi! Em yếu đuối lắm. Em chết nửa thân người rồi. Em không còn tự chủ được nữa! Mình ơi!
Anh vờ diễn xuất đạo đức, buông tay ra khỏi lưng quần. Chỉ áp mặt vào lồn dì mà hôn nồng nàn như lúc nãy. Bỗng anh liếc thấy tay dì tháo lỏng sợi dây lưng quần ra. Chiếc quần hơi tuột xuống cho anh thấy phần bụng trắng ngần của dì em. Nhưng anh làm bộ như không thấy, cứ tiếp tục hôn lồn từ ngoài quần. Một lúc lâu, dì tưởng anh không thấy dì cởi quần, nên dì lên tiếng rất dễ thương rất nhỏ:
- Muốn làm gì thì làm đi...
- Làm gì được mà làm. Em không cho anh cởi quần...
- Cởi rồi. Em mở lưng quần ra rồi khỉ ạ. Khổ quá, em chìu mình đó.
Anh vờ mừng rỡ, trồi lên, tuột hẳn quần dì xuống. Trời ơi, anh hôn chòm lông lồn của dì ngon như ăn một bữa cơm Tây đặc biệt. Tay anh dần lên tuột hết quần dì xuống, rồi anh leo lên sofa, hai tay bợ đít dì lên, đưa lưỡi vào lồn dì. Nước lồn đã ướt nhẹp từ bao giờ. Anh liếm sạch, dang hai đùi dì ra. Và anh cho lưỡi đánh lăng tăng nơi hột le. Dì quằn quại, vừa như rên vừa như phản đối:
- Anh Lâm ơit Khổ em lắm. Em đã nói là không được mà ! Xác thịt... nó... làm mờ trí... tuệ... của mình, nghe không anh. Nhục dục làm mình không... đầu...thai được nghe không anh. Chết, ối! Phải tu thiền anh à... Đừng... Anh làm gì vậy? Cái bụng em nó giựt quá nè. Ôi, thú tính của con người... đã tạo nên... nghiệp... căn... luân... hồi... nghe chưa???
Miệng dì nói như cái máy mà đít thì ểnh lên, mắt vẫn nhắm hờ, chỉ còn thấy tròng trắng. Nước lồn tiếp tục tưôn ra làm ướt hết hàm râu của anh, mặt anh, miệng anh. Anh tha hồ bú liếm. Ngon không tưởng tượng được. Lúc anh cho lưỡi vào cửa mình của dì, thì ôi thôi, dì níu tóc anh, đánh anh:
- Anh Lâm. Địa ngục đang... chờ... đó nghe. Ôi ta bà, thiên Chúa, thánh tổ ơi! Giúp con. Lôi con ra khỏi chảo dầu... Lôi con, lôi con... Anh liếm ở ngoài thôi Đừng Lâm à, đừng liếm ở trong sâu em chịu không nổi... Anh ơi? Anh không tu nên không biết, xác thịt nó... Trời đất thánh thần ơi. Anh muốn làm gìđó thì làm. Lẹ lên đi... cho em sám hối, cầu nguyện. Khi anh dùng rãng cạp nhẹ, dùng lưỡi dũa mạnh ở mồng đốc của dì Hạnh thì bà hoàn toàn im bặt, không truyền giáo, không giảng kinh nữa. Nhìn lên anh thấy dì bặm môi, cắn răng một cách tội nghiệp. Dì muốn chống lại sự cám dỗ của xác thịt mà không được Dì buông xuôi để anh tự do tung hoành, tha hồ liếm, tha hồ dũa.
Nghe đến đó, bị kích thích dữ dội, Phấn dộng lồn xuống đụ cặc Lâm dồn dập:
- Anh ơi. Đã quá anh ơi! Vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm dục, thú vị quá anh ơi! Anh kể hết đêm nay nhen.
Lâm gật đầu và hỏi Phấn xem có muốn đổi nằm dưới? Phấn không thích. Chỉ muốn nằm trên. Với tư thế đó, đàn bà muốn sướng bao nhiêu cũng được, vì tự động điều khiển. Thực tình, Lâm cũng thích kiểu này vì nó giúp cho chàng lâu ra. Có thể kéo dài mấy cũng được Lâm tiếp:
- Thân hình của dì Hạnh cũng dài đòn như má em. Da thịt trắng muốt, thơm một cách kỳ lạ. Anh hôn không chừa một nơi nào. Các ngón chân, bàn chân, ngón chân, bắp chân và dì không tưởng tượng nổi khi anh đưa lưỡi vào ngoáy lỗ đít của dì. Dì nghĩ lỗ đít là nơi hạ tiện, dơ dáy nhất của cơ thể, vậy mà anh dám... Dì nghiêng hẳn người, áp sát cái mặt vô thành ghế sofa mà gào thê thảm:
- Bao nhiêu công lao tư hành của em đổ hết xuống sông rồi. Mình biết không? úi, úi da. Lạ lùng quá anh Lâm ơi? Sao anh không biết dơ dáy là gì vậy? Ối chết. Chắc em mê anh rồi Lâm ơi! Anh đút hết lưỡi vô trong đó rồi hả? Nhè nhẹ anh. Anh đừng ngoáy. ối, làm gì cũng được. Đừng ngoáy. ối. Các thiền sư ơi, về giúp con!!!
Dì khóa chặt cửa quá. Nếu có thiền sư nào đó muốn vào giúp, cũng không biết đi bằng lối nào. Những tia chớp sáng ngoài trời lóe nhanh trên các đồ vật sang trọng trong căn phòng mà dì làm nơi tiếp khách, nơi thuyết giảng những lời rao do dì tự
chế ra theo óc tưởng tượng. Dì bảo dì là một trong những Bồ Tát được trên kia phái xuống để cứu thế. Dì thay mặt Phật, thay mặtChúa, dì có thể biến hiện thần kỳ nhưnhững nhân vật phim bộ Trung Hoa. Ai đau khổ, gọi tên dì sẽ được hoàn toàn giải thoát v.v... Không phải một hai người nghe mà có cả hàng ngàn người. Chẳng những tin mà còn mê mẫn tất cả những gì của dì. Tiếng nói của dì là lời hoa tiếng ngọc. Vậy mà bây giờ dì đã phải thốt lên: "Chắc em mê anh rồi anh Lâm ơi! "
Anh đưa lưỡi của anh ngoáy lỗ đít của dì. Dì mê là phải, vì cái sướng nó có thực, chứ không từ tưởng tượng mà có. Nó chẳng rơi xuống từ từng trời thứ tư hay thứ năm nào hết. Nó đến từ hành động dì khóa chặt cánh cửa phòng lúc nãy. Nó đến từ cái ngước mắt của dì nhìn anh, và vòng tay ôm ngang hông anh chặt cứng. Nó đến từ lúc dì tháo dây lưng quần cho lỏng ra để mời anh. Còn mọi thứ khác phát ra từ miệng dì là những phản ứng miễn cưỡng, lấy lệ, che bớt phần đồng lõa của dì buổi tối đó.
Dì hết nghiêng mặt vào thành ghếsofa, lại ngước cao cổ, hai tay cho lên trên kia ôm chặt thành ghế. Đầu tóc dì vừa mọc lên lổm chổm trông như kiểu demi garcon của Francoise Arnould. Sự khoái lạc hiện rõ trên mặt dì, lúc tàn bạo lúc êm đềm, lúc ngất ngây cuồng dại. Trông hấp dẫn như mr hoàng Cleopâtre. Dì Hạnh đẹp não nùng. Gương mặt trái soan, đôi môi mọng như hoa nở. Sóng mũi thắng, cao. Đôi mắt sắc, thông minh, to như hạt nhãn, đen huyền với cặp lông nheo rậm, cong vút. Sắc đẹp não nùng đó có ma lực ru hồn bất cứ ai cứng lòng nhất. Lạ thay, cả phái yếu cũng si mê đắm đuối dì. Anh sướng vì thế. Anh đã đốn ngã một thần tượng. Anh thỏa mãn vì đã chinh phục được một ngôi sao mà ai cũng tưởng là thánh sống. Dì có là thánh sống hay không, anh chưa thấy, nhưng dì thích ăn ngon mặc đẹp, thích nổi tiếng, thích được ái mộ, thích được thờ phượng và dì cũng thở, cũng ngủ, cũng tắm, cũng làm vệ sinh như năm tỷ người đang sống trên địa cầu Vì vậy anh kết luận một cách rất người, rất thực tế: "Dì em cũng phải biết thèm khoái lạc xác thịt Không phải tự nhiên mà anh ngu mang tiền ra mua cái khoái lạc xác thịt lập dị này. Với số tiền khổng lồ đó anh có thể nằm lên bụng ít nhất vài chục con đàn bà thuộc loại ưa hạng của Sài Gòn. Nhưng như thế thì anh không thích thú. "Nghề chơi cũng lắm công phu. "
Chơi mà không công phu thì không còn là chơi. Tại sao lại phải ngồi cả ngày để chỉ câu được có vài con cá trong khi có thể dùng mười đồng ra chợ mua được năm sáu con về ăn? Cái lươi và hàm râu của anh bây giờ đang làm chủ chiến trường. Dì em đang thoát xác. Nói theo kiểu của dì: "Dì đang chìm đắm vào địa ngục. " Một thứ địa ngục hấp dẫn, thu hút đến độ từ người đến súc vật, và cây cỏ lá hoa, ai cũng muốn xông vào để được "chết. "
Trong lúc dì em nhắm mắt chìm đắm trong khoái lạc như thế anh tự cởi hết áo quần. răng anh cạp, nhần nhẹ nhẹ cái mồng đốc. Lưỡi anh đánh vòng vòng miệng lồn. Dì em tuôn nước trinh ra thơm nồng. Tay chân dì ríu lại. Dì co quắp như một con vật bị nạn. Anh rời lồn dì, liếm thẳng lên, thẳng lên hai trái vú cứng ngắt đỏ hồng. Lên nữa, anh gặp môi dì đang khô khốc, mong đợi một nụ hôn say đắm. Và dì em nghe có cái gì dài, cứng, nóng đang nằm giữa hai bắp đùi. Anh lái rất khéo cho con cặc anh vào ngay miệng lồn. Dì nói:
- Không anh Lâm! Chừng đó và bấy nhiêu cũng đủ rồi! Em không quên được anh đâu, dù là lúc chết. Anh, anh hãy để dành lại cho em một ngai vàng, một chỗ đứng trang trọng mà đời đang xây cho em. Để anh tiến lên bước nữa là em tự đốt hết bao nhiêu pho sách do em viết mà mọi người đang đọc như thánh kinh của em...
Anh tự tin, vẫn cho lời dì em vừa ngăn anh là những phản ứng lấy lệ, vì nhưanh đã nói: "Mọi người đàn bà đều giống nhau khi họ nằm xuống. " Dì em đã nằm xuống, chắng những tự mở lưng quần mà dì đã biết quằn quại, chịu im lặng khi anh đút lưỡi vào lỗ đít lỗ lồn. Và bây giờ nữa, miệng dì thì ngăn anh mà hai đùi dì thì dang rộng ra. Mắt dì vẫn nhấm mơ hồ. Cặp lông mày hơi nhíu lại. Hai cánh tay dì bám sát bả vai anh, như sợ anh vuột mất. Giọng nói của dì không dõng dạt mạch lạc như lúc dì đang truyền giáo. Nó hơi vỡ ra, nhỏ lại, mang nhiều xúc cảm:
Anh cứ rà con cặc qua lại ơ hở trước miệng lồn làm nhưkhông nghe thấy gì cả. Anh bịt miệng dì em bằng những nụ hôn nồng nàn, ngây ngất, say đắm. Nửa thân người dì từ rốn xuống đang cử động, rất nhẹ. Con cặc của anh đang ở trước cửa lồn. Nó nằm thật êm đềm ở đó và bất động. Một lúc lâu lắm, khi anh thấy gương mặt của dì đã tràn đầy thèm khát, thì anh bảo nhỏ:
- Thôi. Em không muốn thì anh về vậy. Anh xin lỗi...
Anh vờ chuẩn bị buông dì ra, thì dì bấu những móng tay dài vào da thịt anh, làm bả vai của anh hơi đau. Dì em chỉ làm thế, mà không nói gì hết. Anh tung thêm một nụ hôn đắm đuối nữa. Hai tay dì ôm mặt anh thật chặt. Anh nhấn nhẹ con cặc vào cửa lồn. Dì thở gấp. Vừa thở vừa rên âm ư thật nhỏ. Con cặc anh đã vào, vào nữa. Mưa ngoài trời vẫn nặng hạt. Gió tạt những giọt mưa vào cửa sổ nghe rào rào từng chập. Tiếng sấm nổ ầm ầm như những tiếng trống trữ tình đệm nhạc cho một đoạn phim dâm dật trên màn ảnh.
Cặc anh cứ yên lặng vào nữa. Anh nghe dì run. Hơi nóng nơi cửa mình bó sát cặc anh. Anh nghe một tiếng "sực. " Dì Hạnh nhốm người lên một tí. Lông mày dì nhíu lại. Đôi mất trào lệ. Và con cặc to cứng của anh đã vào hết trong lồn dì một cách nhẹ nhàng. Dì Hạnh khẽ la:
- Em đau quá anh Lâm ơi! Rút ra ngay, mau đi. Mau đi! ! !
Miệng dì thì bảo thếmà hai tay vẫn quấn chặt lấy người anh. Anh kềm sát hai khuỷu tay của dì. Rồi anh nắc, rất êm ả, rấtnghệ thuật. Nhịp nắc tăng dần. Chưa bao giờ anh đụ sướng và lâu nhưlần đó. Dì em quên hết địa ngục với ta bà, chỉ còn nhắm mắt la:
- Anh ơi! Anh bỏ em. Em giết anh cho anh coi. Anh là quỷ sống à ! Khi không dìm người ta vào chỗ... chỗ... sung sướng như thế này, làm sao người ta quên được.
Kinh nghiệm hơn mười năm ái ân đã cho anh toàn thắng khi đã làm dì em ra ồ ạt, ra như nước trên nguồn tuôn xuống. Dì rống lên với tất cả sự khoái lạc đam mê. Dì không biết đó là ra, chỉ biết con cặc anh đã đưa dì lên trên cả từng trời thứ năm của tiên cảnh Nước mắt dì lại trào ra. Anh ngừng nắc, ôm dì hôn tha thiết trên gương mặt tuyệt vời:
- Em đau lắm hả?
Dì Hạnh chẳng trả lời một tiếng. Nhắm mắt nằm thở dốc. Dì không dám trả lời bởi vì có đau nhưng cũng có sướng. Một cảm giác khoái lạc không thể nào tả nổi. Cái đau thì đã hết rồi. Nhưng nỗi sung sướng lâng lâng, tuyệt diệu, vẫn còn tỏa lan khắp cả cơ thể chứ không riêng nơi cửa mình. Mồ hôi dì toát ra ướt lưng, ướt ngục, ướt trán và... ướt luôn cái ý chí muốn lên ngôi vương hậu để được mọị người tạc rượng, khắc hình treo lên thờ như một Bó Tát.
Ít ra, lúc bấy giờ, vđi anh, dì đã không còn là thánh sống nữa. Một bà thánh đã chết ngất trong vòng tay, dưới sức nặng, và những cú nắc kinh hồn trong trận đụ của anh. Để dì nằm thở, anh cúi xuống liếm hết máu trinh hòa lẫn với nước lồn lai láng ở cửa mình, hai bên bẹn và trên chòm lông lồn đen rậm, dày như cỏ của dì.
Dì cảm động lấm về hành động đó của anh vì một lần nữa, dì không thể tưởng tượng được anh đã yêu dì bằng cách uống máu trinh và nước lồn của dì thoátra từtửcung. ánh đèn mờ nhạt, soi xuống gương mặt Dì Hạnh nằm nghiêng, trông đẹp như một minh tinh màn bạc. Anh nhổm người lên đứng ngắm nhìn chiêm ngưỡng toàn thân Dì Hạnh. Hai đùi dì trắng nỏn. Hai bàn chân dài, thon. Cặp vú nhưhai quả đào to Một dung nhan anh có thể so sánh với những tài tử quốc tế.
Một chân dì bỏ xuống đất nên cái lồn banh lớn ra. Anh chịu hết nổi. Anh yêu quá. Yêu một giai nhân chứ không phải là một nhà tu. Anh cúi xuống nhai, táp, nuốt cái lồn của Dì Hạnh một lần nữa. Anh cố ăn cho hết cái đạo hạnh, cho hết cái ngai khảm đầy kim cương của dì em. Và bây giờ, dì khác với lúc nãy, bừng lên như hỏa diệm sơn, cuồng nộ như thác lũ. Hai tay dì ấn mạnh cái đầu của anh sát vào lồn khiến anh gần ngộp thở. Hai chân dì quấn tréo lưng anh để lấy thế đưa mông đít lên mà hẩy. Dì la lớn:
- Lâm ơi! Đêm nay Lâm ở lại đây với em nhen. Em không cho anh về. Phá đời em thì phải lấy em. Chắc chắn em sẽ có bầu với anh. Em sẽ bỏ xứ ra đi. Anh phải theo em cho đến khi bào thai chào đời. Lâm ơi? Em muốn chết ngay tức khắc. Sướng quá. Râu anh nó rúc rỉa hột le em, lồn em. úi! Đồ khốn nạn. Anh không cho em tu, em sắp thành chánh...quả. nghe chưa... Khốn... nạn?
Nước mắt dì lại trào ra. Anh lại leo lên trên người dì, cắm cặc. Cắm thật sâu và đụ tàn bạo. Anh đụ như đã đụ mẹ em, đụ Hóa, đụ Hồng, đụ Dì Mai, Dì Thủy Tiên. Anh vác hai chân dì lên vai để đụ thật sâu. Anh bế dì lên, đứng thẳng nắc dì dồn dập. Rồi cứ như thế anh mang dì đi thẳng vào phòng ngủ của dì, đặt dì nằm xuống và anh tlếp tục đụ dì ào ạt. Mặc sức cho dì la, dì hét, và ra thêm hai lần nữa. Nước lồn của dì ướt chẹp nhẹp. Anh cứ nắc. Anh quyết làm cho dì em, dù sau này có ngủ với ai, cũng không thể nào quên được tên Lâm.
Cả anh và dì rơi xuóng đất. Anh để dì nằm trên cái gối anh vừa đụ vừa đẩy dần dì ra lại phòng khách, qua khỏi cửa, đến hành lang, nơi treo những lồng chim và những cành lan. Lũ chim nghe động nhảy tung tăng và kêu ríu rít. Trời vẫn mưa ào ạt. Anh ngừng lại nơi mấy chậu thược dược. Nước mưa tạt nhưxối vào hai cơ thể trần truồng, dính sát vào nhau. Anh nàm sát xuống, truyền hơi ấm cho dì. Cả hai ướt sủng. Dì run run bảo anh:
- Lạnh quá Lâm ơi! Sao Lâm muốn đụ em ở đây? Hãy ôm em thật chặt cho em ấm đi Lâm. Trời tối quá em không nhìn thấy mặt anh. Anh có nghe thấy em run không? Em cảm thấy hạnh phúc quá. Nhất định anh phải lấy em suết đời. Đứa con này ra đời sẽ mang tên Lâm Hạnh, nghe không mình?
Anh ừhử thật nhỏ. Lần đầu tiên anh đụ dưới mưa. Không khí trữ tình lãng mạn này làm anh dai sức hơn, sung sướng hơn. Anh tỉnh táo hơn. Cho nên dù cả hai run như cầy sấy, anh vẫn ôm đụ dì dồn dập cho đến khi mưa dứt hạt. Anh lại bế dì vào phòng ngủ, lấy khăn lau khô cả hai, rồi đắp mền ôm nhau đụ tiếp cho gần đến nửa đêm. Anh ra trong dì em hai lần. Anh biết là không trủớc thì sau dì cũng thụ thai. Vì anh đã canh lúc dì đạt tột cùng sung sướng là anh bắn vào hàng vạn tia tinh tùng vào lồn dì. Dì.đã ngủ quên trên tột cùng khoái lạc. Dì chẳng còn nhớ mình đã ra mấy lần. Chl biết dì đã dồn hết tâm hồn vào cuộc truy hoan lạ lùng kỳ thú tối hôm đó với tất cả bao nhiêu trinh chất của người đàn bà. Anh cứ để dì gối trên cánh taý anh mà ngon giấc. Anh nằm yên lặng ngắm từng nét duyên dáng trên khuôn mặt đẹp như thiên thần của Dì Hạnh...
Phấn nghe Lâm kể chuyện hấp dẫn quá ? Câu chuyện làm Phấnbịkích đông tộtđộ. Phấn ngồi thẳng người lên, bặm môi, dộng lồn xuống con cặc cương cứng đụ Lâm liên tục. Phấn đụ lấy sướng không cần biết Lâm ra sao. Và Phấn ấp Lâm, để tuôn nước lồn ra dầm dề, tận hưởng một trận đụ cũng lạ lùng không kém. Vì đã có ai vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm tình.
Từ đó, cứ vài đêm, Phấn lại xin tôi nhường cho Phấn một lần. Bốn người đàn ông trong nhà: Lâm, Vi, Dũng, Báu thay phiên nhau thỏa mãn cho ba con nữdâm tặc. Quên. Bốn chứ sao lại ba. Cả bà Vi nữa. Ông Vi thì bị bà Vi từ chối khi bà biết và bắt tại trận chuyện ông làm tình với Thủy Tiên, em gái của bà. Chỉ còn lại Lâm và Báu. Chuyện bà đụ Lâm cũng ly kỳ hấp dẫn không khác chuyện tôi đụ Thành, hay Hồng đụ Lâm. Nếu chắng được bà tín cẩn giao cho mọi chìa khóa trong nhà, thì chắng bao giờ tôi được xem một trận đụ tuyệt vời như thế.
Giữ đúng lời hứa, bà Vi đã tậ n tình lo cho Thành được về Sài Gòn, phục vụ ngành Quân Cụ ở Gò Vấp. Tiếng chuông cửa reo, tôi ra mở cửa. Thành đứng lù lù trong bộ nhà binh và ba lô . Tôi mừng rỡ, hạnh phúc lạ kỳ rồi ôm Thành hôn nhau như cả mấy năm chưa gặp Tôi đưa Thành vào tắm, thay áo quần để lên lầu chào và cám ơn bà Vi.
Bà Vi nhìn Thành như đã nhìn Báu khi Báu mới đến ngày đầu tiên. Cái nhìn của bà có vẻ một "cai gà một tú bà, và cũng là của một bà khách chuyện chơi kép trẻ. Bà đích thân pha cà phê mời Thành: Chả việc gì' phải cám ơn, cám nghĩa. Hóa, bồ của em, cũng đã làm ơn cho chị khá nhiều. Đây là dịp chị trả lại cho Hóa thôi. Mà... em mới 18, sao trông to lớn như 25, 26. Đã có nhân tình chưa?
Thành đỏ mặt. Cái đỏ mặt của một anh nhà quê chớ không phải thẹn khi bị hỏi về nhân tình. Còn thẹn gì nữa khi Thành đã ngủ với tôi, với Cô út, và cả với Hồng con bà. Bà hỏi vậy để biết xem Thành đã rành về việc chăn gối chưa. Một câu hỏi dò la. Tôi đỡ lời:
- Một cây đó chị. Hoàng tử của lòng em đó !
Bà Vi tròn môi, trố mắt cười:
- Hì, hì... Dữ hén! Tưởng đâu chân chỉ hạt bột chứ! Vậy là Thành sẽ có nhiều cơ hội kiếm khá tiền nhưBáu cho coi. Em cứ ở đây, trong nhà có rất nhiều phòng. Tối nay hai đứa em ngủ một phòng hay hai phòng tùy ý. Mà chắc là một phòng phải không?
Thành dạ. Tôi lại hạnh phúc. Tôi định cho Thành về ở ngôi nhà của tôi ở Hàng Xanh. Nhưng bà Vi cho phép như thế càng tốt. Bà bảo tôi đưa Thành xuống ăn cơm và nói nhỏ:
- Tối mai cho chị mượn Thành vài tiếng nhen? Đẹp trai quá hà.
Tôi đồng ý ngay. Cái gì trong nhà này bây giờ cũng thành của chung. Chỉ cần nói trước một tiếng là xong. Tối hôm đó tôi với Thành đụ nhau tơi bời hoa lá. Đụ trong sung sướng giàu có. Đụ trong hân hoan không sợ chiến tranh cướp mạng. Tôi yêu Thành như yêu người chồng cho nên làm tình với Thành tôi trọn tình, hết sức. Làm như tôi chỉ hạp với Thành chỉ vì mùi mồ hôi, vì cái hôn da diết, nhất là
Thành biết tôi muốn gì. Thành có thể nằm trên người tôi cả tiếng đồng hồ để tôi chìm đắm vào khoái lạc hai ba lần. Tôi mê Thành gọi tôi hai tiếng mình ơi! Dù hai đứa đụ trong bóng tối hay ngoài ánh sáng, tôi với Thành ở dưới vào trong nhau, ở trên môi dính liền nhau.
Tôi thích nhất là ngồi trên mặt Thành. Cà cái lồn trên mặt Thành, rồi tôi bắt Thành thè lưỡi ra cho tôi đụ Sướng lạ lùng, sướng ngất ngây. Hay tôi bắt Thành bế tôi lên mà đụ giống hệt đêm nào ở cành mận. Không thể nào quên được buổi tối đầu tiên ở cành mận. Ngày đó đụ mà trong lòng tôi thấp thỏm lo âu vì sợ ngày mai tôi sẽ không còn Thành nữa. Nhưng đêm nay, tôi có Thành trong tay, bóng dáng tử thần không rình quá gần sau lưng Thành. Nên tôi càng hạnh phúc.
Cám ơn điều đó. Nhớ đến ơn sâu đó của bà Vi mà cả hai, tôi và Thành, bằng lòng cho bà chứng kiến từ đầu đến cuối. Không biết tôi bắt đầu dạn dĩ đụ trước mặt mọi người từ bao giờ. Tôi không cảm thấy gì mắc cở. Mà ngược lại, càng dạn dĩ tự nhiên, mặc kệ ai muốn ngó, muốn nhìn. Mà hình như người nào trong nhà này cũng có thói quen đó. Cả những bà khách giàu có, sang trọng đến đây tìm lạc thú. Họ cũng quan niệm giống hệt tôi. Nghĩa là đói thì ăn, khát thì uống. Tại sao phải mắc cở khi mình hưởng lạc? Cho nên dù biết bà Vi đứng đâu đó trong phòng, tôi vđi Thành vẫn hồn nhiên nhưđang ôm nhau ngoài suối sau vườn... ở nhà quê.
Thành bắt tôi đứng trên bàn, dạng hai chân ra cho Thành bú. Tôi ấn cái đầu Thành vào thật sâu, ngứa mặt lên trần nhà mà hú, mà la:
- Mình ơi! Đụ với ai rồi cũng không bằng đụ mình. Đụ ai rồi em vẫn nhớ gọi tên anh. Anh ăn cho hết nước lồn em đi, cho em không đem lồn ngoại tình với kẻ khác. Em muốn chỉ một mình cặc anh độc quyền vào đụ lồn em thôi. Nhưng không được Thành ơi Xa anh là em lại nứng, lại thèm, lại lăng loàn. Nhưng anh tin em, chỉ quả tim và bộ óc của em luôn thuộc về anh. Bú đi. Uống cho hết đi! Ôi!!!
Tôi vừa đụ vừa xưng tội. Lòng tôi thoải mái. Mà ...Thành cũng vui lòng. Vì thà là bạch hóa hết cõi lòng với người yêu những gì mình nghĩ, mình làm. Còn hơn giả nghĩa, giả ơn, gian dối đụ cả trăm thằng, mà trước mặt chồng thì làm gái chính chuyên, thiếu phụ .... trung trinh. Như thế dã man, lường lọc hơn, đáng khinh hơn. Thành cũng thế, cũng xưng hết các tội, nếu muốn gọi đó là tội, với tôi như đã đụ một con Thượng ở giữa rìlng hành quân, đụ con bán mía ghim ở Bắc Cầu Nổi, đụ bà bán quán ở Bến Tre v.v... Cây cỏ trênrìlng không ngừng mọc. Nước dưới suối không ngừng chảy. Quả đất không ngừng quay. Làm sao tôi có thể bắt Thành ngừng đụ, để được tôi kính trọng như người chồng chung thủy? Cả hai đứa đều biết thế Hiểu rõ những gì phải làm cho nhau khi gặp nhau, và nhất là tấm lòng vẫn của nhau, là đủ.
Không thế, sao lên ở đây, tiền bạc tôi phủ phê, đàn ông cũng không thiếu mà tôi vẫn một mực khăng khăng xin bà Vi đưa Thành về với tôi? Thành ôm tôi ái ân đêm nay mà miệng không ngừng thì thào:
- Cám ơn em đã đem anh về với em! Anh sợ chinh chiến không cho phép mình gần nhau.
Tôi ôm Thành thổn thức, hơi tủi thân khi làm con dân một nước tràn ngập hận thù. Tôi lấy làm lạ, đụ với Thành, chẳng bao giờ tôi chán, hay biết mệt. Thế mới biết khối óc giữ phần thật quan trọng trong mọi đòi hỏi của cơ thể. Ăn sắn luộc mà nghĩ là ngon thì nó ngon hơn cao lương mỹ vị. Đêm đó tôi ra với Thành ba lần. Nhưng chỉ cho Thành ra một lần vì không muốn chàng phí sức.
Đêm sau đúng ra Thành vào phục vụ cho bà Vi như tôi đã hứa, nhưng Thành lên phiên gác, nên phải ở lại trại và hẹn đêm kế. Bà Vi tâm sự với tôi:
- Xem hai đứa em đụ, chị ra hết một lần, em biết không? Chị thèm cái hạnh phúc của "vợ chồng" em. Chị mê khi nghe em gọi Thành là anh. Mê quá. Chị mê nhất lúc em thú tội, xưng hết các lần ngoại tình cho Thành nghe. Em hơn chị nhiều quá, hơn rất xa, hơn tất cả những mệnh phụ phu nhân ớ Sài Gòn này. Hèn chi tụi chị ra đường là phải trét phấn, tô son. Không muốn ai nhìn bộ mặt thật, gian dối, lừa lọc của mình. áo quần giày dép đắt tiền thì che tấm thân nhơ nhớp phụ tình, để chồng thương, chồng quý, trong khi lương tâm mình nhỏ nhen, ích kỷ, muốn chồng mình là của riêng.
Chứng kiến đêm qua xong chị thấy chị có lỗi với Vi, chồng chị. Em có biết chị đi đụ bậy với không biết bao nhiêu người, kể không hết, kể cả những cậu kép nhí. Vậy mà chỉ có một buổi tnla, do người điềm chỉ, chị về nhà mẹ chị, chứng kiến Vi đụ cô Thủy Tiên, em út của chị. Sự ích kỷ chứ không phải ..lòng ghen, khiến chị tung cửa vào hành ung túi bụi hai người. Từ đó chị lạnh nhạt, xa lánh Vi, coi Vi như người chồng bất xứng.
Cứ cho rằng Vi bất xứng. Vậy chị có là người vợ xứng đáng không? Vi vẫn thường hỏi chị câu đó sau khi đã không còn chăn gối với nhau nữa. Chị vờ như không nghe. Hay có nghe mà chạy trốn, không dám trực diện với tội lỗi của chính mình. Chị khỏa lấp hết những gì mình có, chôn nó, đốt nó, phi tang nó, .. để chỉ còn nhớ tội của Vi mà hận thù, mà chia rẻ.
Và cũng từ đêm qua, khi nhìn hình ảnh hai đứa .. em, chị chạnh lòng thương Vi, yêu Vi. Yêu hơn ngày còn là vợ chồng. Lương tâm chị bừng dậy, đuổi xua sự gian trá, ngụy tạo. Thà cứ gian trá trong thành thật Thà cứ phụ tình trong trung thành như em, như Thành, chị thấy đời sống có ý nghĩa hơn. Chị bảo đảm với em có không biết bao nhiêu triệu người khi chết đi mang theo cả bầu gian dối lừa đảo, không những với chồng, với vợ, mà còn với cuộc đời.
Như thế có ích chi? Sốkhông! Sao ta không sống hồn nhiên nhưcây cỏ, chim chóc, vũ trụ??? Đạo đức để ngăn ngừa tội ác, chị đồng ý. Nhưng lấy tội ác che lấp tội ác là điều còn tệ hại hơn tội ác. Có lẽ, sẽ có một đêm, chị tình nguyện vào phòng Vi, ôm anh ấy mà khóc, inà xưng tội, và rước lễ. Mà phải "rước lễ , vĩ đại hấp dẫn như đêm qua em với Thành. Và xưng hết tội ngoại tình, kể cả tội ngủ với Hợp, với cả bốn anh tài xế, một phu xích lô, và hằng hà kép trẻ. Nhất là với thằng tài xế Lâm.
Tôi hỉnh mũi hãnh diện. Vì, ít ra trong cuộc đời đã có một người vỗ tay tán thưởng sự suy nghĩ của tôi. Sung sướng hơn nữa, là hàn gắn Vi với bà sau một thời gian đổ gãy. Nghe bà xưng tội với tôi là đã ngủ với Hợp, tôi khoái, nên hỏi bà:
- Chị đã ngủ với Hợp bao lâu rồi?
Bà Vi hồn nhiên trả lời. Nét hồn nhiên của bà rõ ràng khác hắn với mọi ngày:
- Cũng lâu rồi. Hồi nó mới 18 tuổi. Bữa đó chị có chuyện đi Nha Trang dự đám cưới con của bà bạn. Chị mang Hợp theo. Tới Phan Rí thì trời tối. Chị ngừng xe, đưa Hợp đi ăn uống xong, mướn phòng ngủ. Chị hoàn toàn không có dự định sẽ ngủ với Hợp cho đến khi lên phòng tắm rửa, nằm xuống cạnh Hợp.
Đúng ra nếu chị đàng hoàng thì nên mướn hai phòng riêng biệt. Hoặc một phòng mà hai giường để không có sự đụng chạm xác thịt không tránh khỏi, dù là người dưng... Cho nên nói rằng chị không có dự định ngủ với Hợp cũng không đúng. Vi trước đó, khi ngang qua Rừng Lá, Hợp đòi ngừng xe ở một khoảng vắng để đi tiểu. Không biết Hợp vô tình hay cố ý, vạch quần đứng đái để chị thấy trọn con cặc to, trắng dài của Hợp. Từ lúc đó, đầu óc chị vương mãi một ám ảnh kỳ quặc. Nửa như chị bị cám dỗ, nửa như thèm khát cái gì đó vì tò mò.
Khi ra đến Phan Rí, dù trời tối, ăn uống xong, nếu muốn chị vẫn có thể chạy đêm thêm vài tiếng nữa là đến Nha Trang. Nhưng chị không làm thế, vì sự tò mò khiến chị quyết định mướn phòng ngủ qua đêm. Và khi tắm xong, thay vì mặc đồ ngủ, Hợp đã chỉ quấn một khăn lông sơ sài phía dưới, bước ra, đi nghênh ngang trước mặt chị và nhào lên giường nằm tỉnh bơ. Rồi Hợp lăn đến ôm chị. Dù là đàn bà dâm đãng và đã từng loạn dâm trước kia, chị vẫn bàng hoàng, hơi sững sốt về cử chỉ táo bạo của Hợp. Vì thân hình Hợp là một thanh niên, cộng thêm những bắp thịt nở nang vì tập tạ của Hợp.
Hợp đòi lót tay dưới ót chị, và chị đã nhốm cổ lên. Hợp gác một chân qua người chị. Cái đầu gối Hợp để ngay ở mu lồn. Tay kia Hợp choàng qua ngực chị. Và chị nghe có cái gì cứng cứng, cà sát hông gần nơi bắp vế. Chị nhìn Hợp. Hợp nhìn chị thăm dò. Thăm dò chứ không phải xin phép. Dưới ánh đèn, Hựp đẹp trai lạ. Hai cặp lông mày rậm đen. Đầu tóc xum xuê còn hơi ướt vì mới vừa tắm xong. Hàng lông măng trên mép mờ mờ xám. Hmh ảnh đó làm chị động tình. Chị choàng qua ôm Hợp như mườinăm trước đây đã ôm Vĩnh, người bồ đầu tiên, tại một căn phòng ở Thủ Đức.
Thấy chị ôm, Hợp khoái quá siết mạnh chị. Hợp siết rất mạnh. Lý trí chị đã đi vắng, chết ngắt, nó chẳng còn thò tay níu chị lại. Nhục cảm bừng lên đốt cháy hết, phun khói che mờ hết biên giới chủ tớ. Rồi một ý nghĩ táo bạo bay đến biện bạch cho chị:
- Đã vài lần loạn rồi, có loạn thêm chút nữa đêm nay cũng đâu có sao. Hãy thử xem có gì khác lạ không Biết đâu?
Tay chân chị cũng siết thân người Hợp. Chị đưa tay xuống để ôm đít Hợp thì cái khăn lông đã sút ra tự lúc nào. Hoàn toàn trần truồng, Hợp ôm, cọ xát, đê mê với chị. Chị biết thế bởi vì lúc ôm chị, Hợp nhắm hờ đôi mắt, đôi môi mọng lên màu đỏ, hàm răng trắng tinh loang loáng sáng.
Mặt kề mặt, chị và Hợp ôm nhau quằn quại như thế rất lâu. Con cặc Hợp nằm ngay mu lồn chị ở ngoài quần, mà chị cũng nghe rần rần như lửa đốt. Hằng vạn con kiến bò, làm nhột hết vùng da thịt phía dưới. Khi chịthò tay xuống cầm con cặc to tướng của Hợp để bóp, để nựng, thì cũng là lúc Hợp kéo mặt chị sát vào, đặt môi hôn một cái nồng nàn bốc lửa. Chị quên hết. Quên Hợp là thầy dạy con chị, và chị là bà chủ. Thần dâm dục hiện diện sáng ngời hơn cả Thượng Đế. Tay chị nựng con cặc Hợp ngon lành con cặc mà trước đó ở Rừng Lá, chị đã nhìn trộm, thèm khát.
Hơi nóng từcặc Hợp chuyền qua tay chị. Sựcương cứng dễ thương của khúc gân to dài làm chị muốn có một cái gì tức khắc, làm cho chị sướng tột cùng, chị mới thỏa mãn. Nhưng Hợp vẫn đê mê nút lưỡi chị một cách say sưa. Chị không còn nói được. Chỉ bằng hành động, chị đòi Hợp phải tiến tới. Chị nhốm đít tuột cái quần xoa trắng mỏng. Tuột luôn cái xì líp bikini. Cầm cặc Hợp, dang hai đùi ra, chị cà đầu cặc vào miệng lồn đang tẫm đầy nước.
Công nhận Hợp bình tỉnh lạ. Hợp từ từ cởi nút áo chị ra, bóp vú. Trời ơi! Chị cứ tưởng sau khi chị cà cặc Hợp ở miệng lồn, thì Hợp phải trèo lên ngay. Chị hụt hẫng một phút. Hơi chới với, nhưng những cảm giác lạ lùng vẫn còn nguyên, vẫn choán ngợp ra đó. Rồi Hợp cởi hết áo cho chị. Hợp quỳ lên ngắm chị như ngắm một người yêu. Tay chị không rời khúc gân cứng nóng hổi của Hợp.
Bây giờ, chính chị chứ không phải Hợp, ngước nhìn, xin xỏ, cầu cạnh. Bộ ngực nở nang, những thớ thịt săn chắc vun hai bên lườn bụng, hai bả vai to của Hợp làm lưỡi chị nóng như nước sôi. Chị thều thào:
- Đụ chị đi! Chị chịu hết nổi rồit Đụ liền đi em!!!
Hợp làm khác đi. Hợp quỳ hai chân hai bên người chị, cầm con cặc đút vô miệng chị như ông vua bắt một nô lệ phải bú. Em biết không? Chị bú ngon lành như chưa bao giờ được bú. Con cặc Hợp trắng tươi, đầu cặc đỏ hồng. Không có gì có thể sánh được cái ngon lạ lùng của tối hôm đó. Chị ngoạm luôn hai trứng dái nhai ngồm ngoàm, chị ăn chòm lông đen ngòm, chị liếm rất thần tình để hy vọng Hợp sẽ bắn khí vào miệng chị hoặc bắn lên mặt, lên mắt, lên tóc chị. Chị sẽ bôi hết nước khí đó lên mặt chị. Nhưng Hợp quả thật lì lợm. Mười lăm phút chị thổi đến mỏi miệng, mà Hợp vẫn như không. Chị xin Hợp:
- Xuống bú chị đi Hợp!
Hợp cũng làm khác. Hợp nằm hắn lên người chị đè chị ra nút lưỡi, bóp vú, cứ để con cặc vòng vòng trên mu lồn. Chị như sa mạc mùa hạ. Nhưkhúc sông khô nước. Không thể dừng được, chị thò tạy cầm con cặc dễ thương đó của Hợp cho ngay vào miệng lồn. Hai tay chị đè Hợp xuống. Hồn chị lìa khỏi xác. Người chị nhẹ như bông giấy. Bay lên, bay lên. Trong khi con cặc Hợp đút vào lồn chị một các chật chội, sít sao, mặc dù nước lồn chị đã ứa ra ướt đẫm. Nếu có ai hỏi chị nhớ gì nhất trên đời, có lẽ chị sẽ thành thật trả lời rằng chị nhớ cái đụ ngàn vàng của chị và Hợp tại phòng ngủ ở Phan Rí.
Đâu phải đây là cái đụ đầu đời, mà quái lạ, chị sướng một cách kỳ lạ huyền ảo, giống như thời con gái trong đêm tân hôn, khi được Vi leo lên người chị để phá trinh. Toàn thân chị rung như cánh hoa trước gió. Nó giao động không phải vì cặc Hợp đã vào lồn chị mà vì cả trăm cảm giác dị thường: kép trẻ, ngoại tình bất ngờ v.v...Toàn thể những cảm giác đó ùa tới ôm chị. Và chỉ mới chừng ba phút, Hợp chưa kịp nắc, vẫn nằm trong đó bất động, mà chị đã đạt tột cùng sung sướng. Rồi chị bắn ra không biết bao nhiêu là nước lồn. Chị la lớn:
- Hợp ơi! Chị đã ra rồi Hợp ơi! Cho chị ra trước em một cái nhen? Đó em. Sướng, sướng quá đi Trời ... đất ơi? Chúa ơi! Con có tội không? Có thì cho con chết ngay trong cơn sung sướng này con cũng toại nguyện. Con đang lấy thầydạy của con con đây nè Chúa ơi! Tha tội cho con. ối! Nó ra nữa đó... Hợp ơi!
Hợp ôm chị, ghìm chị, giữ cho chị an toàn qua cơn sướng. Rồi nằm sát xuống nói:
- Chị yếu quá vậy? Chưa được nãm phút. Mà em ...đã chơi đâu. Làm gì lẹ quá vậy? ..
Chị ôm Hợp thú nhận:
- Em không yếu đâu! ít ra phải nửa tiếng và mỗi đêm phải ba đến bốn lần. Nhưng.... không hiểu sao...
Chị nghiêng mặt nhìn chỗ khác, hơi mắc cỡ về lời chê của Hợp. Mà thật. Gì mà lẹ vậy? Bất lực à? Không đâu. Em không sao hiểu được chị sướng đền cỡ nào. Chị đã nói chị có thể chết lúc đó mà cũng vui lòng. Thì em phải biết chị đã tột cùng khoái lạc. Tuyệt vời, vĩ đại...
Đến lúc đó Hợp mới rút cặc ra, xuống bợ đít chị lên mà bú và liếm. Phải nói thật rằng nếu chồng mình liếm thì cái sướng nó khác hẳn. Vì chỉ có cọ xát giữa lưỡi và mép lồn. Đằng này, đây là thằng kép nhí. Hóa hiểu chị không? Mà Hợp lại bú một cách sở trường thì thánh thần linh thiêng cũng phải ngất chớ đừng nói là người ta.
Chị chỉ biết dang rộng hai bắp đùi ra, hai tay bóp vú nằm cứng người mà thưởng thức từng phút, từng giây. Hợp cong cái đầu lưỡi nhọn lại mà móc vào cái mồng đốc của chị nghe sực sực. Hợp chà hết khuôn mặt khôi ngô vào lồn chị. Ôi! Biết nói, biết diễn tả làm sao cho đúng đây? Chị nói với Hợp:
- Em ơi! Chị đã cơn không thể nào nói được. Cám ơn Hợp! Hai chị em mình đụ sáng đêm nay nhen? Mình ơi! Em muốn chết liền có được không? Lồn em tê hết rồi mình ơi? ối. Trời ơi! Chúa thánh thần ơi! Con đâu có dè được một người con trai bú lồn nhưvầy nè Trời! úi! Nó nút hột lecủa con. Ôi, chết. Chết thiệt mình ơi. Anh Hợp ơi? ối, anh làm gì mà em sướng quá vậy? Hả? Anh đút tay vô lồn em hả?
ối chết! Má ơi? Đụ mẹ Hợp! Đụ má Hợp! Tổ cha Hợp! Em đã quá đi Hợp ơi. Lên đụ em đi. Đụ cho lâu đi Lần này em đợi mình ra với em. Ra nhiều cho em?
Hợp leo lên, vạch hai bắp vế chị ra, cầm con cặc ngoáy ngoáy miệng lồn. Chị la làng muốn bể căn phòng. Phòng bên cạnh nghe la quá, họ đấm bịch bịch vô tường, nhắc chị la nhỏ lại. Chị cắn răng cứng ngắt, nhăn mặt, lắc đầu chịu trận. Tức một điều là đây không phải nhà mình. Nếu ở nhà chắc bữa đó tường phải bể vì chị sẽ hét lên thiệt lớn chớ không thể nào chịu nổi. Hợp ngoáy con cặc như thế khoảng mười phút thì đá cũng mòn chớ nói chi đến da lồn người ta. Sướng quá. Sướng hơn đụ nữa Hóa ơi?
Và khi Hợp thấy chị rướn người lên, tê tái, Hợp mới đút cặc vô đẩy mạnh. Cũng như hồi nãy, chị thần lạc hồn kinh. Người chị bay bổng lên, rồi hạ xuống nệm giường hứng đỡ những cái nắc tàn bạo của Hợp. Và Hóa ơi? Hợp chê chị là phải rồi. Đến phút thứ hai mươi, chị rùng mình, chị ưỡn người lên, nâng hẳn Hựp lên cao. Chị rên nho nhỏ, vừa đủ cho Hợp nghe:
- Anh ơi! Đừng chê em. Em lại ra nữa rồi đó !
Mình ra với em đi. Hay quá, mình ơi! Chắc em... yêu mình rồi mình ơi! Ra đi, ra với em đi. Đó, em ra đó.. ối? Chúa ơi!!!
Có một mình chị ra khơi khơi. Vì Hợp lại chê:
- Chắc chị bệnh quá hà. Chưa được nửa tiếng.
Chị không đợi em gì hết. Người ta đang nắc mà phọt, ra à?
Chị không nói nổi nữa. Toàn thân chị đông cứng lại. Cứng ngắt. Như khúc thịt đông. Không cục cựa. Chết mềm. Và, em ơi! Hợp lại ân cần xuống liếm hết nước lồn chị mớira. Chị không nhúc nhích, nhưng nghe rõ từng đường lưỡi của Hợp. Làm sao không nghe được khi Hợp banh rộng hai mép lồn của chị ra, cho lưỡi vào quét như quét nước vôi ở vùng da non đó.
Bỗng có tiếng gõ cửa. Hợp quấn cái khăn bước lại mở hé cánh cửa, nhìn ra. Người quản lý nói nhỏ vào:
- Ông vui lòng nói với bồ ông la nho nhỏ một chút. Phòng kế bên ngủ không được. Họ than phiền. Người quản lý nói nhỏ, nhưng nằm trong này chị cũng nghe. Hợp đóng cửa, trở lại giường, miệng cười chúm chím:
- Ổng bảo bồ la nho nhỏ một chút kìa.
Chị cũng cười theo vì chữ "bồ" của ông quản lý. Hợp lại leo lên nằm ôm chị. Con cặc Hợp vẫn cương cứng như khúc xúc xích. Lúc đó, chị hoàn toàn tự nhiên, không còn mặc cảm chủ tớ gì nữa cả. Chị nằm tênh hênh ra đó cho Hợp vọc, bóp, bú vú, rồi nút lưỡi, móc lồn. Hai chị em đùa giỡn với nhau như đôi nhân tình thực sự. Hợp hỏi:
- Mình lấy nhau luôn được không? Em muốn đụ chị suốt đời. Vì chị đẹp quá! Với lại... khó nói quá !
- Khó nói quá là làm sao. Có cái gì mình nói cho em nghe đi. Mình cứ nói đi, em nghe.
Chị vẫn gọi Hợp bằng mình, xưng em. Chị tự đánh lửa mình cũng có, để che mặc cảm chủ tớ cũng có. Hợp bảo:
- Tại em thích có mối tình kỳ lạ mới thích thú. Em đọc báo, xem phim dâm thấy những cảnh loạn dâm, trong lòng em thường mơ ước đưọc như thế. Không ngờ hôm nay được làm chồng chị.
Chị nói thật nhỏ với Hợp:
- Đừng làm vợ chồng. Mình làm nhân tình thích hơn. Vì khi em già, anh vẫn còn trẻ, khó coi lắm. Chi bằng lúc nào anh muốn, cứ đến em và mình tha hồ hưởng...
Rồi Hợp ôm hôn chị nồng nàn. Hơi thở Hợp thơm như mùi trái nhãn. Da thịt Hợp cũng giống hệt mùi da thịt của Vi. Hai tay chị sờ bộ ngực nở nang, bờ vai lực lưỡng của Hợp để đê mê, khoái lạc. Chợt Hợp quỳ thẳng lên bảo chị:
- Chị nàm yên cho em ngẩm chị cho đã con mắt, cho thỏa cơn thèm, chớ để lâu nay chỉ được nhìn trộm chị tắm. Trời ơi? Thân người chị hấp dẫn thế này mà ông Vi còn bỏ đi ngoại tình. Cái gì cũng đẹp Vú lồn, nhất là cặp đùi dài. Chắc từ nay đêm nào em cũng mò vô phòng chị.
Nói xong Hợp sà xuống hôn khắp người chị. Nhất là khi hôn xuống bàn chân. Hợp nút từng ngón chân của chị. Chị chưa từng được ai làm cho chị như vậy trước đây. Hợp bảo đẹp như chị mà Vi còn đi ngoại tình. Hợp đâu có biết chị đã đưa kép về tận nhà để đụ Chị đụ tài xế Lâm trên xe. Chỗ nào đụ được là chị làm, bất kể.
Hôn đã, Hợp lại leo lên, banh hai chân chị ra, cắm cặc vào đụ tiếp. Không hiểu sao mỗi lần Hợp đưa cặc vào là chị sảng khoái sung sướng một cách lạ lùng? Con cặc Hợp lớn quá. Nên nó vào chậm chạp. Càng chậm chị càng muốn chết. Hay tại vì Hợp là kép trẻ mà chị sướng? Có lẽ đúngt Kép trẻ đang nằm trên người mình làm chuyện ái ân. Chỉ cần nghĩ đến đó là chị muốn ra ngay lập tức.
Chị lót thêm cái gối dưới đít cho cặc Hợp nắc thật sát vào lồn chị. Chl co hai chân lên, vòng qua bắp vế Hợp, bám thật chặt, nhắm mắt hưởng những cú nắc êm đềm Hợp đang tặng chị. Gái lớn lên gặp tay chơi như Hợp là phải mê. Chị nằm yên, không dám hẩy đít theo nhịp nắc của Hợp. Chị sợ lại ra sớm, Hợp sẽ chê. Hợp vòng hai tay dưới ót chị, hôn đắm đuối môi chị. Chị xin Hợp sú nước miếng cho chị nuốt. Ôi? Không có bút mực nào tả nổi cái hạnh phúc lúc đó Không ngờ Hợp hay quá, nghệ thuật cao cường quá. Nằm đụ với Hợp chị quên tất cả mọi tình nhân trước đây.
Hợp bắt chị nằm nghiêng, lộn ngược đầu lại. Chị bú Hợp, Hợp bú chị. Bú đã rồi lại đụ. Chị ra đến bốn lần. Lần cuối cùng khi Hợp sắp ra, chị xin Hợp đút cặc vào miệng chị mà ra. Trời ơi. Nước khí của Hợp mặn mặn, bắn mạnh hàng loạt vào đốc họng chị. Chị nuốt ngon lành như nuốt một ngụm cà phê. Chị nút thêm để Hợp xịt hết mấy tia chót cho cạn, cho thật hết. Rồi hai chị em trần truồng ôm nhau ngủ. Năm giờ sáng, thức dậy đụ nhau một mách nữa mới ngủ tiếp tới sáng.
Ra Nha Trang, sau khi xong công việc, Hợp đề nghị mướn một chiếc tàu nhỏ. Chị và Hợp lái ra gần đảo neo lại nấu ăn. Rồi cả hai, giữa biển, trần truồng, tha hồ đụ và la làng chả ai nghe. Khi trở lại bở, giọng chị khàn không nói ra tiếng. Hai đầu gối chị rã rời, mệt lã.
Tôi hỏi bà Vi:
- Tới bây giờ chị còn tiếp tục đụ Hợp khộng?
Bà tỉnh bơ, tự nhiên. Sự tự nhiên mới lạ mà trước đây tôi chưa từng thấy ở bà. Bà trả lời:
- Còn chớ? Sao lại không? Cũng nhưem vẫn còn với ông già, vớí Thành.
Tôi nghe mà đã lỗ tai. Đúng, cũng như tôi với ông chủ tôi, với Thành. Tôi im lặng và mơ màng một phút.
- Sao em im lặng vậy? Bà Vi hỏi tôi.
- Tại em đang nghĩ câu chị vừa nói. Hôm Tết, về quê em đụ lại hai người đó. Với những khung cảnh ngày trước, em cảm thấy sướng lạ kỳ. Nỗi sung sướng này khác hẳn với những lần ân ái với người lạ. Bà Vi nói tiếp:
- Tối nay. Phải, tối nay. Thay vì sẽ gặp Thành. Vì Thành kẹt gác, chị sẽ hẹn Hợp. Em muốn xem không?
Tôi bẻn lẻn gật đầu. Bà Vi hỏi như thế là để trả ơn đêm qua đã được tôi cho bà xem tôi và Thành đụ nhau. Bà bảo nếu muốn xem thì tôi vào phòng bà trước chín giờ rưỡi.
Phòng ngủ của bà Vi đẹp lộng lẫ y. Đá c.ẩm thạch màu ngà có vân màu gạch cua, chẳng những lót dưới nền, mà cẩn cảtrên tường. Một hồ cá Tàu vĩ đại làm sâu trong tường được bắt đèn đủ màu. Khi bật đèn lên giống như đang đứng dưới đáy biển sâu. Hệ thống âm thanh nổi với bốn cái loa đặt bốn góc phòng và giàn stereo đồ sộ Những chậu hoa lan rừng màu tím nhạt, màu trắng, treo lủng lẳng nơi cửa sổ xen kẻ với vô số tượng khỏa thân kiểu Âu châu nằm rải rác quanh phòng.
Chiếc giường ngủ Hồng Kông hình tròn có thể tự động xoay tròn, rung chuyển như máy đấm bóp. Ra trải giường là một tấm nhung màu tím đậm, thêu những đóa hoa màu hồng. Phòng luôn luôn mát lạnh kín đáo. Có la lớn tiếng cũng chẳng ai nghe. Ông thầu khoán Ngô Vi, chồng bà, đã thiết trí đẹp như thế để hưởng lạc với bà suốt gần 20 năm chăn gối.
Đêm nay bà Vi tắm xong, người thơm nức mùi nước hoa Chanel. Bà khoác chiếc áo ngủ mỏng như vải mùng, màu hồng nhạt, nằm tréo chân đọc báo đợi... tình nhân.
Bà đưa mắt nhìn nơi cửa vì Hợp vừa bước vào, trong chiếc áo ngủ kimono. Hợp đóng cửa, khóa trái, bước lại giàn stereo bấm nút. Tiếng nhạc vang lênnhè nhẹ lãng mạn, buồn như ru, làm cănphòng thêm phần sang trọng. Chàng đến bên giường ngắm bà Vi đẹp khêu gợi. Dù có phủ chiếc áo, nhưng trông bà như lõa thể, không còn chút che đậy.
Đã ngủ với nhau nhiều lần, nhưng lần nào gặp ...nhau họ cũng giữ không khí trang trọng, mới tinh, lịch sự như lần đầu hẹn hò. Bà Vi lẫn Hợp thích như thế để thêm phần lãng mạn, tình tứ. Hợp hỏi:
- Chị đợi em có lâu không?
Bà Vi phụng phị, nhỏng nhẻo như một cô tình nhân trẻ:
- Còn hỏi nữa. Trể hơn mười phút. Để người ta chờ gần chết. Không biết đâu, bắt đền đó...
Nếu ai chứng kiến cảnh này lần đâu tiên, không thể nào biết liên hệ giữa hai người là chủ tớ. Dĩ nhiên bà biết tôi đang hiện dlện trong phòng, nhưng vẫn tự nhiên tình tứ với Hợp. Bà ném tờ báo xuống nền gạch, một tay bà xoa nhè nhẹ chòm lông lồn phía trong áo. Tay kia mơn trớn một đồi vú:
- Đêm nay Hợp ngủ đây với em à nhen. Một tuần nhịn thèm rồi. Đừng bắt người ta chảy nước miếng nữa.
Hợp vẫn đứng chống nạnh nhìn, ngắm, chiêm ngưỡng nét quyến rủ, nét kiêu sa đẹp sầu mộng của bà Vi. Chàng cũng không thể tưởng tượng được là hôm nay, chàng sẽ là chủ nhân cái thân thể tràn nhựa sống, tràn lửa ái ân, tràn sức dâm đãng của bà Vi. Trước kia, mỗi lần bà vào nhà tắm, là Hợp bằng mọi giá, lén nhìn cho được lúc bà cởi áo quần, vặn nước tắm, kỳ cọ, rửa iồn, rửa vú. Hợp thèm. Thèm đến nằm mơ hoặc tưởng tượng đang đụ bà, rồi Hợp thủ dâm.
Có phải Hợp là loại thanh niên nghèo, xấu trai? Có phải Hợp chưa từng nằm trên bụng một giai nhân? Không! Chỉ trong nhà này thôi, Hợp đã đụ hai cô học trò: Phấn và Hồng. Ngoài ra thì không kể hết. Nhất là nữ sinh Gia Long, Trưng Vương, Mariè Curie. Lý do gì khiến Hợp mê đắm đuối bà Vi? Không ai, kể cả Hợp và bà Vi, có thể giải thích được.
Trường hợp của tôi cũng thế. Tôi ghiền Thành, thèm Thành như ghiền ma túy mặc dù bất cứ lúc nào tôi cũng có thể được thỏa mãn tình dục bởi một ngưởi đàn ông, ngoài Thành. Yếu tố dâm đãng chăng? Chưa hẳn! Vì chủ tôi với tôi ngoài suối không là dâm đãng à? Hợp với hai cô học trò không ià dâm đãng à? Mà còn trẻ, còn tươi mát. Sao Hợp phải vào đây gần như hằng đêm để được đụ, được bú bà Vi. Chịu thua. Con tim có những lý lẽ mà lý trí không giải thích được. Tôi đụ,Thành một cách hồn nhiên không áy náy, không sợ sệt. Tôi có đời sống tình ái dễ dàng, thoải mái nhưmuôn ngàn sinh vật, thực vật sống ngoài kia, nơi đồi núi, nơi sông ngòi, nơi ruộng nương. Tôi tưởng chỉ có mình tôi lập dị lạ đời. Không ngờ có bà Vi, ông Vi, Phấn, Dũng và Hồng... Có sự sắp đặt mầu nhiệm của Thượng Đế cho tôi vào giúp việc ở nhà này chăng?
Ngắm đã mắt, Hợp mở tung chiếc kimono màu trắng, để rơi xuống nền đá cẩm thạch. Cặc Hợp bung lên, chỉa ngang một cách ngổ ngáo. Bà Vi nhìn nó, liếm môi nuốt nước miếng. Hai mắt bà nặng trên mi, cặp lông nheo trệ xuống sầu mộng. Hợp bảo bà:
- Làm gì cho em sướng đi. Em cũng nhớ chị, thèm chị chớ không hay sao?
Bà Vi chồm dậy, ngồi sát Hợp, cầm con cặc Hợp hôn bằng mũi, hôn đắm đuối, say sưa:
- Nhớ cái này nhất đây nè. Xinh quá anh ơi! Sao to và dài quá vầy nè? Trắng hồng. Cái đầu đỏ như thoa son.
Hợp thích thú nhìn bà Vi đang hôn con cặc mình. Bà thật đẹp. tông nheo bà thứ thiệt, dài, cong vút. Mắt bà màu nâu đậm, lớn, đa tình, lãng mạn. Cặp môi như hai cánh hoa, lúc hứng tình, cong lên, mời mọc. Bà lấy lưỡi lướt nhẹ trên thân cặc, liếm dái, liếm luôn hai kẻ háng. Hợp nhắm mắt, ngửa mặt lên mà hít hà. Chàng thích nhìn thân hình khêu gợi của bà trong chiếc áo ngủ mỏng tanh này. Đó là lý do bà chưa cởi áo. Bà chiều Hợp. Chiều mọi thứ để girl Hợp cho riêng mình. Hèn chi dạo này không thấy Hợp léng phéng hẹn hò với tôi. Chàng trở nên ít nói, trầm tư. Hồng và Phấn phải tìm đến Lâm và Báu để kiếm dâm.
Rồi bà Vi ngậm con cặc Hợp nút, bú. Mắtbà nhắm khít Một tay bà cầm cặc, tay kia nâng nựng hai hòn dái. Hợp ểnh đít ra cho cặc thọc sâu vào đốc họng bà Vi. Bà bú ngon lành nhưđang ăn một bữa tiệc đắt tiền. Hợp để bà tha hồ muốn làm gì thì làm. Bà cầm con cặc ướt nhẹp nước miếng chà lên trán, lên mắt, lên tóc, lên cổ và nói:
- Mình ơi? Cục cưng, cục vàng của em đây. Em xa lìa hết mọi tình nhân, đề chỉ còn yêu mình không thôi đó.
Hợp sướng tái tê khi nghe bà Vi xưng em và gọi Hợp bằng mình. ánh đèn mờ ảo của căn phòng làm tâm hồn Hợp chìm sâu trong cơn đê mê. ánh đèn dâm loạn, khung cảnh dâm đãng của khoái lạc xác thịt kéo Hợp, đưa chàng xuống tận đáy vực của thú tính. Chàng cảm thấy sướng. Sướng ngất ngưkhi nhìn thấy bà Vi phục vụ chàng như một nữ nô lệ. Hợp bặm môi vì bà bú quá tuyệt trần. Mỗi lần gặp nhau trong hẹn hò nhưđêm nay là mỗi lầnbà xổ một tuyệt chiêu. Vì thế Hợp cũng chắng thắc mắc, chẳng ăn năn, khi xem bà Vi như một nhân tình, để hiến cho nhau khoái lạc.
Tôi khoái nhìn, theo dõi tững động tác của hai người, vì nó hạp với điều tôi từng suy nghĩ. Xác thịt là xác thịt Nó là công cụ giúp ta khoái lạc. Vậy có gì khác biệt giữa xác thịt này với xác thịt kia? Hợp và bà Vi đang sống trong tuyệt đỉnh với vai trò tình nhân. Còn hỏi tại sao không chọn một người đàn bà khác mà chọn bà chủ lớn tuổi? Điều đó chỉ có Trời mới giải thlch nổi. Cũng như có người hỏi tại sao anh không ăn cơm để no bụng mà phải chọn concua Bắc Kinh? Làm sao trả lời?
Bà Vi liếm dần lên, dần lên, rồi đứng thầng ngang tầm với Hợp. Bà nâng mặt Hợp ngắm nhưđang ngắm một đóa hoa tự tay trồng trong vườn. Hai khuôn mặt gần nhau, Hợp hơi nghiêng qua phải, bà Vi qua trái. Và môi dính môi, tóe đom đóm, tóe lửa. Bốn bàn tay đan vào tóc nhau. Hai người hít, nút, âm ư, rên khe khẽ trong khi dưới kia, cặc của Hợp chỉa ngay miệng lồn của bà Vi. Bà Vi lắc lắc cái mông cho miệng lồn cạ sát vào cặc Hợp. Tôi ngất ngư theo cơn sướng của hai người.
Sao họ có thể đàng hoàng, lịch sự và trầm tỉnh đến thế? Họ buông thả mọi thứ, tự nhiên tìm nhau. Rồi bà hơi dạng hai chân ra. Cặc Hợp đã vào một khúc. Chàng nhấn thêm, nó vào nữa, sâu hơn. Và Hợp bếhẳn bà lên. Bà Vi quấnhai chân quanh mông Hợp. Hai người hẩy tới rất êm đềm, dìu dặt. Như hỏa diệm sơn đang bùng vỡ. Tôi nứng lồn một cách cực độ. Tôi đê mê. Đê mê hơn lúc xem Xiểm và Lộc đụ nhau ở lò đường, hơn lúc xem Sào và chủ nó đụ nhau ở bờ suối. Vì hình ảnh này nhẹ ru, êm như tiếng'nhạc vô cùng tình tự đang réo rắt, mà bên trong, niềm khoái lạc đã bốc lên chín từng mây. Hợp bế bà Vi đi tới đi lui như chủ tôi đã bế tôi đêm Mồng Ba Tết ở ngoài sân. Bà nhúc nhích cái mông tới lui lên xuống để điều khiển cho cặc Hợp cà sát vào hột le. Bà làm với tất cả yêu thương da diết. Cả hai im lặng để tận hưởng hết cuộc truy hoan vàng ngọc. Bà Vi ngẩng lên nhìn Hợp:
- Mình yêu em không? Đừng bao giờ bỏ em nhen!
- Không bao giờ đâu chị. Hợp tìm tới chị. Hợp xung phong liều mình, nhào vô xin chị mà. Đâu có chuyện quên chị dễ dàng được. Bởi vậy Hợp đã đề nghị mình làm vợ chồng mà chị không chịu. Hợp đặt bà Vi nằm xuống giường. Hai chân bà thòng xuống đất. Đít bà ểnh lên làm mu lồn nhô ra với chòm lông lồn đen rậm. Hợp chống hai tay tiếp tục đụ dồn dập, nắc tới tấp. Bà Vi nằm dưới, hai tay ôm chặt chàng, mở mắt nhìn Hợp, miệng chu lên hưởng trọn nỗi khoái cảm, và la:
- Trời ơi là Trời? Anh đụ em đó hả? ối thánh thần thiên địa ơi! Chết em anh ơi! Anh đụ dã man quá.Đụ sướngkiểu này làm sao em quên anh được nè Trời. Ối! Ối!
Hai bàn chân trắng nõn của bà nhón lên. Hai trái vú rung theo nhịp nắc của Hợp. Bà Vi đưa tay lên bấm cái nút trên đầu giường. Toàn thể cái giường rung lên. Hợp không cần nắc nữa. Chàng nàm sát xuống, ấp bà Vi để tận hưởng. Hợp nút lưỡi, bóp vú. Hai tay bà ôm chặt cổ chàng. cái giường rung độ năm phút thì tự động ổi kiểu uốn lượn sóng. Hợp kéo bà Vi lên nằm ngay ngắn, rồi tiếp tục đụ ào ạt theo nhịp lượn của nệm giường. Bà Vi la muốn bể căn phòng. Tôi chịu không nổi, nứng quá, bèn cho hai ngón tay vô sâu trong lồn thủ dâm. Khi cái giường bắt đầu quay tròn, và nệm uốn lượn dợn sóng lớn hơn, Hợp nằm xuống bảo bà Vi lên ngồi trên người chàng mà đụ xuống. Chính vì kiểu đụ này mà bà Vi chỉ chịu được có 15 phút là sà xuống ôm Hợp. Bà nắc kêu phạch phạch trên bụng Hợp và la lớn:
- Chết rồi anh ơi? Em ra nè ? Em chịu hết nổi. Bắt em lên ngồi làm chi vậy? ối. Nó bắn ra đó. Đó Sướng, sướng quá trời đất ơi? Bớ làng xóm, ai cứu tôi Tôi đang ra nè. Ra với chị đi em! Ôi! Ối!
Bà ra xong rồi mà cái đít còn giật giật nhưbị điện giật. Cái giường vẫn quay. Nhạc vẫn du dương réo rắt. Hợp lật bà Vi ra, banh hai chân bà cho lồn mở rộng, rồi liếm sạch nước lồn. Chàng liếm một cách ngon lành. Bà Vi nằm im bất động. Hai môi bà sưng mọng lên vì đã làm việc nhiều với con cặc của Hợp. Mắt bà khép kín với lông nheo dài cong vút. Vì nhà giàu, nên dù đã ba mặt con, bà vẫn giữ được nét quyền rũ của những đường cong thời con gái. Nhất là hai bầu vú và chiếc eo thon nhỏ. Hai bắp vếtrắng tinh nối liền cặp đùi dài "chân sếu chân vang của bà làm Hợp say mê. Hợp vẫn loay hoay tận tình liếm lồn bà Vi.
Bà Vi nhớ lại lúc bà nhìn con cặc Hợp ở Rừng Lá, một nơi thật vắng vẻ, chỉ có cây rừng trùng điệp, có chim chóc hoang thú và gió rừng man mát. Một khúc gân to, dài có sức hút như nam châm tù quần Hợp. Dù bất chợt nhìn thấy, bà cũng dán mắt ở đó một lúc khá lâu. Tư cách làm chủ khiến bà Vi phải ngoảnh mặt đi nơi khác. Nhưng tình dục của xác thịt, sự thèm khát của lạ, đã kéo nhãn quan bà lại. Vì nó đã trở thành một vũ khí của dục tình. Chiêm ngưỡng khúc gân của Hợp có sướng và cũng có hồi hộp. Không phải bà sợ Hợp bắt gặp, vì chính chàng cố tình bày ra để triển lãm của quý giữa khung cảnh quạnh hiu vắng vẻ chỉ có hai người. Hợp dự tính nếu hôm đó bà Vi chịu không nổi, chàng sẽ bạo gan rủ bà vào sâu trong rừng để ái ân rồi. Đó là âm mưu của Hợp. Nhưng sau khi thấy khúc gân tràn nhựa sống của Hợp, bà Vi thẩn thờ suy nghĩ dữ dội. Lý trí bà vật lộn với con tim suốt đoạn đường dài heo hút từ đó đến Phan Rí.
Có lúc bà suýt lạc tay lái vì đầu óc mãi theo đuổi những tưởng tượng thần tiên, những cảnh đụ lạ lùng, mà bà cũng sẽ chẳng tìm thấy nơi bất cứ một người đàn ông nào ngoài Hợp. Tay thì lái, mà thần trí bà thì ngao du tận đâu đâu, mơ hồ, hoang dã. Hình ảnh con cặc Hợp vẫn chập chờn trước mắt. Câu hỏi làm bà băn khoăn nhất lúc đó là Hợp đã có ý gì khi cố tình cho bà thấy con cặc cứng ngắt của chàng. Nên thỉnh thoảng bà liếc sang nhìn Hợp, đang ngồi bên cạnh Bà bắt gặp ánh mắt của chàng. Hợp chăm chú nhìn vào nhan sắc quyến rũ của bà để nhđ lại những lần bà tấm dưới vòi sen.
Nước và xà phòng làm thân người bà trở nên khêu gợi hơn. Chàng đã ước gì mình là cục xà phòng, là cái khăn tắm để được đi du lịch khắp nơi trên thân thể của bà, kể cả cửa mình. Chàng thèm dễ sợ. Thèm đến độ muốn liều nhảy đại ra hôn cái lồn nhiều lông đó một cái, rồi tới đâu thì tới. Nhưng chàng đã không dám. Và chàng mãi ôm kín ước mơ đó với mình, để đêm đêm, trên giường, Hợp lặng lẽ thủ dâm, kêu khẽ "Chị ơi! Em đang đụ chị đây nè. Em ra với chị đây nè."
Anhhôn xuống cổ, dì em ngước lên một cách đồng lõa. Cúc áo dì chưa mở nhưng anh vẫn cúi xuống hôn hai đồi ngực no cứng. Dì em thở mạnh, mạnh lắm khi anh hôn tới rốn. Và điều ngạc nhiên thích thú là hai đùi dì co lại, khép kín cửa mình. Nhưng khi thấy anh hôn dần xuống, hai chân dì duỗi ra và hơi hé mở hai bắp đùi. Anh áp sát mặt vào mu lồn dì thật lâu để ngửi mùi gái trinh. Lâu lấm. Có đến hơn
mười phút. Anh chỉdùng mũi rà tới rà lui, lên xuống. Một chân dì hơi cử động. Đó là phản ứng tự nhiên khi có ai hôn chỗ kín của mình. Anh đưa tay lên mở cúc áo. Dì em cầm tay anh lại và nói:
- Đừng anh. Em sợ lắm.
Hình như dì phải có một chút phản ứng cho có lệ. Vì ngay sau đó bàn tay dì buông nhẹ ra, để mặc anh muốn cởi nút áo, muốn banh áo nơi ngực dì ra, và thoa nhẹ lên hai quả đồi vú thơm mát. Bằng miệng anh bú ngất ngây bú hal vú của dì em một lúc khá lâu Anh vô cùng sung sướng và thích thú. Tất cả những chiến lược anh đã áp dụng đều thành công, cộng thêm dì em còn hương trinh. Gái trinh có mùi thơm đặc biệt lắm em biết không? Nó ngào ngạt như dạ lai hương, nó ngọt như hoa lài và mùi thơm của da thịt thì không có thứ gì để so sánh nổi. Anh đê mê ngây ngất. Khi anh cho tay xuống lưng quần của dì định tháo, một lần nữa, dì em hai tay cầm cứng tay anh lại và khẩn khoản:
- Mình chỉ hôn em như thế này thôi không được sao? Đừng anh ơi! Mình ơi! Em yếu đuối lắm. Em chết nửa thân người rồi. Em không còn tự chủ được nữa! Mình ơi!
Anh vờ diễn xuất đạo đức, buông tay ra khỏi lưng quần. Chỉ áp mặt vào lồn dì mà hôn nồng nàn như lúc nãy. Bỗng anh liếc thấy tay dì tháo lỏng sợi dây lưng quần ra. Chiếc quần hơi tuột xuống cho anh thấy phần bụng trắng ngần của dì em. Nhưng anh làm bộ như không thấy, cứ tiếp tục hôn lồn từ ngoài quần. Một lúc lâu, dì tưởng anh không thấy dì cởi quần, nên dì lên tiếng rất dễ thương rất nhỏ:
- Muốn làm gì thì làm đi...
- Làm gì được mà làm. Em không cho anh cởi quần...
- Cởi rồi. Em mở lưng quần ra rồi khỉ ạ. Khổ quá, em chìu mình đó.
Anh vờ mừng rỡ, trồi lên, tuột hẳn quần dì xuống. Trời ơi, anh hôn chòm lông lồn của dì ngon như ăn một bữa cơm Tây đặc biệt. Tay anh dần lên tuột hết quần dì xuống, rồi anh leo lên sofa, hai tay bợ đít dì lên, đưa lưỡi vào lồn dì. Nước lồn đã ướt nhẹp từ bao giờ. Anh liếm sạch, dang hai đùi dì ra. Và anh cho lưỡi đánh lăng tăng nơi hột le. Dì quằn quại, vừa như rên vừa như phản đối:
- Anh Lâm ơit Khổ em lắm. Em đã nói là không được mà ! Xác thịt... nó... làm mờ trí... tuệ... của mình, nghe không anh. Nhục dục làm mình không... đầu...thai được nghe không anh. Chết, ối! Phải tu thiền anh à... Đừng... Anh làm gì vậy? Cái bụng em nó giựt quá nè. Ôi, thú tính của con người... đã tạo nên... nghiệp... căn... luân... hồi... nghe chưa???
Miệng dì nói như cái máy mà đít thì ểnh lên, mắt vẫn nhắm hờ, chỉ còn thấy tròng trắng. Nước lồn tiếp tục tưôn ra làm ướt hết hàm râu của anh, mặt anh, miệng anh. Anh tha hồ bú liếm. Ngon không tưởng tượng được. Lúc anh cho lưỡi vào cửa mình của dì, thì ôi thôi, dì níu tóc anh, đánh anh:
- Anh Lâm. Địa ngục đang... chờ... đó nghe. Ôi ta bà, thiên Chúa, thánh tổ ơi! Giúp con. Lôi con ra khỏi chảo dầu... Lôi con, lôi con... Anh liếm ở ngoài thôi Đừng Lâm à, đừng liếm ở trong sâu em chịu không nổi... Anh ơi? Anh không tu nên không biết, xác thịt nó... Trời đất thánh thần ơi. Anh muốn làm gìđó thì làm. Lẹ lên đi... cho em sám hối, cầu nguyện. Khi anh dùng rãng cạp nhẹ, dùng lưỡi dũa mạnh ở mồng đốc của dì Hạnh thì bà hoàn toàn im bặt, không truyền giáo, không giảng kinh nữa. Nhìn lên anh thấy dì bặm môi, cắn răng một cách tội nghiệp. Dì muốn chống lại sự cám dỗ của xác thịt mà không được Dì buông xuôi để anh tự do tung hoành, tha hồ liếm, tha hồ dũa.
Nghe đến đó, bị kích thích dữ dội, Phấn dộng lồn xuống đụ cặc Lâm dồn dập:
- Anh ơi. Đã quá anh ơi! Vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm dục, thú vị quá anh ơi! Anh kể hết đêm nay nhen.
Lâm gật đầu và hỏi Phấn xem có muốn đổi nằm dưới? Phấn không thích. Chỉ muốn nằm trên. Với tư thế đó, đàn bà muốn sướng bao nhiêu cũng được, vì tự động điều khiển. Thực tình, Lâm cũng thích kiểu này vì nó giúp cho chàng lâu ra. Có thể kéo dài mấy cũng được Lâm tiếp:
- Thân hình của dì Hạnh cũng dài đòn như má em. Da thịt trắng muốt, thơm một cách kỳ lạ. Anh hôn không chừa một nơi nào. Các ngón chân, bàn chân, ngón chân, bắp chân và dì không tưởng tượng nổi khi anh đưa lưỡi vào ngoáy lỗ đít của dì. Dì nghĩ lỗ đít là nơi hạ tiện, dơ dáy nhất của cơ thể, vậy mà anh dám... Dì nghiêng hẳn người, áp sát cái mặt vô thành ghế sofa mà gào thê thảm:
- Bao nhiêu công lao tư hành của em đổ hết xuống sông rồi. Mình biết không? úi, úi da. Lạ lùng quá anh Lâm ơi? Sao anh không biết dơ dáy là gì vậy? Ối chết. Chắc em mê anh rồi Lâm ơi! Anh đút hết lưỡi vô trong đó rồi hả? Nhè nhẹ anh. Anh đừng ngoáy. ối, làm gì cũng được. Đừng ngoáy. ối. Các thiền sư ơi, về giúp con!!!
Dì khóa chặt cửa quá. Nếu có thiền sư nào đó muốn vào giúp, cũng không biết đi bằng lối nào. Những tia chớp sáng ngoài trời lóe nhanh trên các đồ vật sang trọng trong căn phòng mà dì làm nơi tiếp khách, nơi thuyết giảng những lời rao do dì tự
chế ra theo óc tưởng tượng. Dì bảo dì là một trong những Bồ Tát được trên kia phái xuống để cứu thế. Dì thay mặt Phật, thay mặtChúa, dì có thể biến hiện thần kỳ nhưnhững nhân vật phim bộ Trung Hoa. Ai đau khổ, gọi tên dì sẽ được hoàn toàn giải thoát v.v... Không phải một hai người nghe mà có cả hàng ngàn người. Chẳng những tin mà còn mê mẫn tất cả những gì của dì. Tiếng nói của dì là lời hoa tiếng ngọc. Vậy mà bây giờ dì đã phải thốt lên: "Chắc em mê anh rồi anh Lâm ơi! "
Anh đưa lưỡi của anh ngoáy lỗ đít của dì. Dì mê là phải, vì cái sướng nó có thực, chứ không từ tưởng tượng mà có. Nó chẳng rơi xuống từ từng trời thứ tư hay thứ năm nào hết. Nó đến từ hành động dì khóa chặt cánh cửa phòng lúc nãy. Nó đến từ cái ngước mắt của dì nhìn anh, và vòng tay ôm ngang hông anh chặt cứng. Nó đến từ lúc dì tháo dây lưng quần cho lỏng ra để mời anh. Còn mọi thứ khác phát ra từ miệng dì là những phản ứng miễn cưỡng, lấy lệ, che bớt phần đồng lõa của dì buổi tối đó.
Dì hết nghiêng mặt vào thành ghếsofa, lại ngước cao cổ, hai tay cho lên trên kia ôm chặt thành ghế. Đầu tóc dì vừa mọc lên lổm chổm trông như kiểu demi garcon của Francoise Arnould. Sự khoái lạc hiện rõ trên mặt dì, lúc tàn bạo lúc êm đềm, lúc ngất ngây cuồng dại. Trông hấp dẫn như mr hoàng Cleopâtre. Dì Hạnh đẹp não nùng. Gương mặt trái soan, đôi môi mọng như hoa nở. Sóng mũi thắng, cao. Đôi mắt sắc, thông minh, to như hạt nhãn, đen huyền với cặp lông nheo rậm, cong vút. Sắc đẹp não nùng đó có ma lực ru hồn bất cứ ai cứng lòng nhất. Lạ thay, cả phái yếu cũng si mê đắm đuối dì. Anh sướng vì thế. Anh đã đốn ngã một thần tượng. Anh thỏa mãn vì đã chinh phục được một ngôi sao mà ai cũng tưởng là thánh sống. Dì có là thánh sống hay không, anh chưa thấy, nhưng dì thích ăn ngon mặc đẹp, thích nổi tiếng, thích được ái mộ, thích được thờ phượng và dì cũng thở, cũng ngủ, cũng tắm, cũng làm vệ sinh như năm tỷ người đang sống trên địa cầu Vì vậy anh kết luận một cách rất người, rất thực tế: "Dì em cũng phải biết thèm khoái lạc xác thịt Không phải tự nhiên mà anh ngu mang tiền ra mua cái khoái lạc xác thịt lập dị này. Với số tiền khổng lồ đó anh có thể nằm lên bụng ít nhất vài chục con đàn bà thuộc loại ưa hạng của Sài Gòn. Nhưng như thế thì anh không thích thú. "Nghề chơi cũng lắm công phu. "
Chơi mà không công phu thì không còn là chơi. Tại sao lại phải ngồi cả ngày để chỉ câu được có vài con cá trong khi có thể dùng mười đồng ra chợ mua được năm sáu con về ăn? Cái lươi và hàm râu của anh bây giờ đang làm chủ chiến trường. Dì em đang thoát xác. Nói theo kiểu của dì: "Dì đang chìm đắm vào địa ngục. " Một thứ địa ngục hấp dẫn, thu hút đến độ từ người đến súc vật, và cây cỏ lá hoa, ai cũng muốn xông vào để được "chết. "
Trong lúc dì em nhắm mắt chìm đắm trong khoái lạc như thế anh tự cởi hết áo quần. răng anh cạp, nhần nhẹ nhẹ cái mồng đốc. Lưỡi anh đánh vòng vòng miệng lồn. Dì em tuôn nước trinh ra thơm nồng. Tay chân dì ríu lại. Dì co quắp như một con vật bị nạn. Anh rời lồn dì, liếm thẳng lên, thẳng lên hai trái vú cứng ngắt đỏ hồng. Lên nữa, anh gặp môi dì đang khô khốc, mong đợi một nụ hôn say đắm. Và dì em nghe có cái gì dài, cứng, nóng đang nằm giữa hai bắp đùi. Anh lái rất khéo cho con cặc anh vào ngay miệng lồn. Dì nói:
- Không anh Lâm! Chừng đó và bấy nhiêu cũng đủ rồi! Em không quên được anh đâu, dù là lúc chết. Anh, anh hãy để dành lại cho em một ngai vàng, một chỗ đứng trang trọng mà đời đang xây cho em. Để anh tiến lên bước nữa là em tự đốt hết bao nhiêu pho sách do em viết mà mọi người đang đọc như thánh kinh của em...
Anh tự tin, vẫn cho lời dì em vừa ngăn anh là những phản ứng lấy lệ, vì nhưanh đã nói: "Mọi người đàn bà đều giống nhau khi họ nằm xuống. " Dì em đã nằm xuống, chắng những tự mở lưng quần mà dì đã biết quằn quại, chịu im lặng khi anh đút lưỡi vào lỗ đít lỗ lồn. Và bây giờ nữa, miệng dì thì ngăn anh mà hai đùi dì thì dang rộng ra. Mắt dì vẫn nhấm mơ hồ. Cặp lông mày hơi nhíu lại. Hai cánh tay dì bám sát bả vai anh, như sợ anh vuột mất. Giọng nói của dì không dõng dạt mạch lạc như lúc dì đang truyền giáo. Nó hơi vỡ ra, nhỏ lại, mang nhiều xúc cảm:
Anh cứ rà con cặc qua lại ơ hở trước miệng lồn làm nhưkhông nghe thấy gì cả. Anh bịt miệng dì em bằng những nụ hôn nồng nàn, ngây ngất, say đắm. Nửa thân người dì từ rốn xuống đang cử động, rất nhẹ. Con cặc của anh đang ở trước cửa lồn. Nó nằm thật êm đềm ở đó và bất động. Một lúc lâu lắm, khi anh thấy gương mặt của dì đã tràn đầy thèm khát, thì anh bảo nhỏ:
- Thôi. Em không muốn thì anh về vậy. Anh xin lỗi...
Anh vờ chuẩn bị buông dì ra, thì dì bấu những móng tay dài vào da thịt anh, làm bả vai của anh hơi đau. Dì em chỉ làm thế, mà không nói gì hết. Anh tung thêm một nụ hôn đắm đuối nữa. Hai tay dì ôm mặt anh thật chặt. Anh nhấn nhẹ con cặc vào cửa lồn. Dì thở gấp. Vừa thở vừa rên âm ư thật nhỏ. Con cặc anh đã vào, vào nữa. Mưa ngoài trời vẫn nặng hạt. Gió tạt những giọt mưa vào cửa sổ nghe rào rào từng chập. Tiếng sấm nổ ầm ầm như những tiếng trống trữ tình đệm nhạc cho một đoạn phim dâm dật trên màn ảnh.
Cặc anh cứ yên lặng vào nữa. Anh nghe dì run. Hơi nóng nơi cửa mình bó sát cặc anh. Anh nghe một tiếng "sực. " Dì Hạnh nhốm người lên một tí. Lông mày dì nhíu lại. Đôi mất trào lệ. Và con cặc to cứng của anh đã vào hết trong lồn dì một cách nhẹ nhàng. Dì Hạnh khẽ la:
- Em đau quá anh Lâm ơi! Rút ra ngay, mau đi. Mau đi! ! !
Miệng dì thì bảo thếmà hai tay vẫn quấn chặt lấy người anh. Anh kềm sát hai khuỷu tay của dì. Rồi anh nắc, rất êm ả, rấtnghệ thuật. Nhịp nắc tăng dần. Chưa bao giờ anh đụ sướng và lâu nhưlần đó. Dì em quên hết địa ngục với ta bà, chỉ còn nhắm mắt la:
- Anh ơi! Anh bỏ em. Em giết anh cho anh coi. Anh là quỷ sống à ! Khi không dìm người ta vào chỗ... chỗ... sung sướng như thế này, làm sao người ta quên được.
Kinh nghiệm hơn mười năm ái ân đã cho anh toàn thắng khi đã làm dì em ra ồ ạt, ra như nước trên nguồn tuôn xuống. Dì rống lên với tất cả sự khoái lạc đam mê. Dì không biết đó là ra, chỉ biết con cặc anh đã đưa dì lên trên cả từng trời thứ năm của tiên cảnh Nước mắt dì lại trào ra. Anh ngừng nắc, ôm dì hôn tha thiết trên gương mặt tuyệt vời:
- Em đau lắm hả?
Dì Hạnh chẳng trả lời một tiếng. Nhắm mắt nằm thở dốc. Dì không dám trả lời bởi vì có đau nhưng cũng có sướng. Một cảm giác khoái lạc không thể nào tả nổi. Cái đau thì đã hết rồi. Nhưng nỗi sung sướng lâng lâng, tuyệt diệu, vẫn còn tỏa lan khắp cả cơ thể chứ không riêng nơi cửa mình. Mồ hôi dì toát ra ướt lưng, ướt ngục, ướt trán và... ướt luôn cái ý chí muốn lên ngôi vương hậu để được mọị người tạc rượng, khắc hình treo lên thờ như một Bó Tát.
Ít ra, lúc bấy giờ, vđi anh, dì đã không còn là thánh sống nữa. Một bà thánh đã chết ngất trong vòng tay, dưới sức nặng, và những cú nắc kinh hồn trong trận đụ của anh. Để dì nằm thở, anh cúi xuống liếm hết máu trinh hòa lẫn với nước lồn lai láng ở cửa mình, hai bên bẹn và trên chòm lông lồn đen rậm, dày như cỏ của dì.
Dì cảm động lấm về hành động đó của anh vì một lần nữa, dì không thể tưởng tượng được anh đã yêu dì bằng cách uống máu trinh và nước lồn của dì thoátra từtửcung. ánh đèn mờ nhạt, soi xuống gương mặt Dì Hạnh nằm nghiêng, trông đẹp như một minh tinh màn bạc. Anh nhổm người lên đứng ngắm nhìn chiêm ngưỡng toàn thân Dì Hạnh. Hai đùi dì trắng nỏn. Hai bàn chân dài, thon. Cặp vú nhưhai quả đào to Một dung nhan anh có thể so sánh với những tài tử quốc tế.
Một chân dì bỏ xuống đất nên cái lồn banh lớn ra. Anh chịu hết nổi. Anh yêu quá. Yêu một giai nhân chứ không phải là một nhà tu. Anh cúi xuống nhai, táp, nuốt cái lồn của Dì Hạnh một lần nữa. Anh cố ăn cho hết cái đạo hạnh, cho hết cái ngai khảm đầy kim cương của dì em. Và bây giờ, dì khác với lúc nãy, bừng lên như hỏa diệm sơn, cuồng nộ như thác lũ. Hai tay dì ấn mạnh cái đầu của anh sát vào lồn khiến anh gần ngộp thở. Hai chân dì quấn tréo lưng anh để lấy thế đưa mông đít lên mà hẩy. Dì la lớn:
- Lâm ơi! Đêm nay Lâm ở lại đây với em nhen. Em không cho anh về. Phá đời em thì phải lấy em. Chắc chắn em sẽ có bầu với anh. Em sẽ bỏ xứ ra đi. Anh phải theo em cho đến khi bào thai chào đời. Lâm ơi? Em muốn chết ngay tức khắc. Sướng quá. Râu anh nó rúc rỉa hột le em, lồn em. úi! Đồ khốn nạn. Anh không cho em tu, em sắp thành chánh...quả. nghe chưa... Khốn... nạn?
Nước mắt dì lại trào ra. Anh lại leo lên trên người dì, cắm cặc. Cắm thật sâu và đụ tàn bạo. Anh đụ như đã đụ mẹ em, đụ Hóa, đụ Hồng, đụ Dì Mai, Dì Thủy Tiên. Anh vác hai chân dì lên vai để đụ thật sâu. Anh bế dì lên, đứng thẳng nắc dì dồn dập. Rồi cứ như thế anh mang dì đi thẳng vào phòng ngủ của dì, đặt dì nằm xuống và anh tlếp tục đụ dì ào ạt. Mặc sức cho dì la, dì hét, và ra thêm hai lần nữa. Nước lồn của dì ướt chẹp nhẹp. Anh cứ nắc. Anh quyết làm cho dì em, dù sau này có ngủ với ai, cũng không thể nào quên được tên Lâm.
Cả anh và dì rơi xuóng đất. Anh để dì nằm trên cái gối anh vừa đụ vừa đẩy dần dì ra lại phòng khách, qua khỏi cửa, đến hành lang, nơi treo những lồng chim và những cành lan. Lũ chim nghe động nhảy tung tăng và kêu ríu rít. Trời vẫn mưa ào ạt. Anh ngừng lại nơi mấy chậu thược dược. Nước mưa tạt nhưxối vào hai cơ thể trần truồng, dính sát vào nhau. Anh nàm sát xuống, truyền hơi ấm cho dì. Cả hai ướt sủng. Dì run run bảo anh:
- Lạnh quá Lâm ơi! Sao Lâm muốn đụ em ở đây? Hãy ôm em thật chặt cho em ấm đi Lâm. Trời tối quá em không nhìn thấy mặt anh. Anh có nghe thấy em run không? Em cảm thấy hạnh phúc quá. Nhất định anh phải lấy em suết đời. Đứa con này ra đời sẽ mang tên Lâm Hạnh, nghe không mình?
Anh ừhử thật nhỏ. Lần đầu tiên anh đụ dưới mưa. Không khí trữ tình lãng mạn này làm anh dai sức hơn, sung sướng hơn. Anh tỉnh táo hơn. Cho nên dù cả hai run như cầy sấy, anh vẫn ôm đụ dì dồn dập cho đến khi mưa dứt hạt. Anh lại bế dì vào phòng ngủ, lấy khăn lau khô cả hai, rồi đắp mền ôm nhau đụ tiếp cho gần đến nửa đêm. Anh ra trong dì em hai lần. Anh biết là không trủớc thì sau dì cũng thụ thai. Vì anh đã canh lúc dì đạt tột cùng sung sướng là anh bắn vào hàng vạn tia tinh tùng vào lồn dì. Dì.đã ngủ quên trên tột cùng khoái lạc. Dì chẳng còn nhớ mình đã ra mấy lần. Chl biết dì đã dồn hết tâm hồn vào cuộc truy hoan lạ lùng kỳ thú tối hôm đó với tất cả bao nhiêu trinh chất của người đàn bà. Anh cứ để dì gối trên cánh taý anh mà ngon giấc. Anh nằm yên lặng ngắm từng nét duyên dáng trên khuôn mặt đẹp như thiên thần của Dì Hạnh...
Phấn nghe Lâm kể chuyện hấp dẫn quá ? Câu chuyện làm Phấnbịkích đông tộtđộ. Phấn ngồi thẳng người lên, bặm môi, dộng lồn xuống con cặc cương cứng đụ Lâm liên tục. Phấn đụ lấy sướng không cần biết Lâm ra sao. Và Phấn ấp Lâm, để tuôn nước lồn ra dầm dề, tận hưởng một trận đụ cũng lạ lùng không kém. Vì đã có ai vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm tình.
Từ đó, cứ vài đêm, Phấn lại xin tôi nhường cho Phấn một lần. Bốn người đàn ông trong nhà: Lâm, Vi, Dũng, Báu thay phiên nhau thỏa mãn cho ba con nữdâm tặc. Quên. Bốn chứ sao lại ba. Cả bà Vi nữa. Ông Vi thì bị bà Vi từ chối khi bà biết và bắt tại trận chuyện ông làm tình với Thủy Tiên, em gái của bà. Chỉ còn lại Lâm và Báu. Chuyện bà đụ Lâm cũng ly kỳ hấp dẫn không khác chuyện tôi đụ Thành, hay Hồng đụ Lâm. Nếu chắng được bà tín cẩn giao cho mọi chìa khóa trong nhà, thì chắng bao giờ tôi được xem một trận đụ tuyệt vời như thế.
Giữ đúng lời hứa, bà Vi đã tậ n tình lo cho Thành được về Sài Gòn, phục vụ ngành Quân Cụ ở Gò Vấp. Tiếng chuông cửa reo, tôi ra mở cửa. Thành đứng lù lù trong bộ nhà binh và ba lô . Tôi mừng rỡ, hạnh phúc lạ kỳ rồi ôm Thành hôn nhau như cả mấy năm chưa gặp Tôi đưa Thành vào tắm, thay áo quần để lên lầu chào và cám ơn bà Vi.
Bà Vi nhìn Thành như đã nhìn Báu khi Báu mới đến ngày đầu tiên. Cái nhìn của bà có vẻ một "cai gà một tú bà, và cũng là của một bà khách chuyện chơi kép trẻ. Bà đích thân pha cà phê mời Thành: Chả việc gì' phải cám ơn, cám nghĩa. Hóa, bồ của em, cũng đã làm ơn cho chị khá nhiều. Đây là dịp chị trả lại cho Hóa thôi. Mà... em mới 18, sao trông to lớn như 25, 26. Đã có nhân tình chưa?
Thành đỏ mặt. Cái đỏ mặt của một anh nhà quê chớ không phải thẹn khi bị hỏi về nhân tình. Còn thẹn gì nữa khi Thành đã ngủ với tôi, với Cô út, và cả với Hồng con bà. Bà hỏi vậy để biết xem Thành đã rành về việc chăn gối chưa. Một câu hỏi dò la. Tôi đỡ lời:
- Một cây đó chị. Hoàng tử của lòng em đó !
Bà Vi tròn môi, trố mắt cười:
- Hì, hì... Dữ hén! Tưởng đâu chân chỉ hạt bột chứ! Vậy là Thành sẽ có nhiều cơ hội kiếm khá tiền nhưBáu cho coi. Em cứ ở đây, trong nhà có rất nhiều phòng. Tối nay hai đứa em ngủ một phòng hay hai phòng tùy ý. Mà chắc là một phòng phải không?
Thành dạ. Tôi lại hạnh phúc. Tôi định cho Thành về ở ngôi nhà của tôi ở Hàng Xanh. Nhưng bà Vi cho phép như thế càng tốt. Bà bảo tôi đưa Thành xuống ăn cơm và nói nhỏ:
- Tối mai cho chị mượn Thành vài tiếng nhen? Đẹp trai quá hà.
Tôi đồng ý ngay. Cái gì trong nhà này bây giờ cũng thành của chung. Chỉ cần nói trước một tiếng là xong. Tối hôm đó tôi với Thành đụ nhau tơi bời hoa lá. Đụ trong sung sướng giàu có. Đụ trong hân hoan không sợ chiến tranh cướp mạng. Tôi yêu Thành như yêu người chồng cho nên làm tình với Thành tôi trọn tình, hết sức. Làm như tôi chỉ hạp với Thành chỉ vì mùi mồ hôi, vì cái hôn da diết, nhất là
Thành biết tôi muốn gì. Thành có thể nằm trên người tôi cả tiếng đồng hồ để tôi chìm đắm vào khoái lạc hai ba lần. Tôi mê Thành gọi tôi hai tiếng mình ơi! Dù hai đứa đụ trong bóng tối hay ngoài ánh sáng, tôi với Thành ở dưới vào trong nhau, ở trên môi dính liền nhau.
Tôi thích nhất là ngồi trên mặt Thành. Cà cái lồn trên mặt Thành, rồi tôi bắt Thành thè lưỡi ra cho tôi đụ Sướng lạ lùng, sướng ngất ngây. Hay tôi bắt Thành bế tôi lên mà đụ giống hệt đêm nào ở cành mận. Không thể nào quên được buổi tối đầu tiên ở cành mận. Ngày đó đụ mà trong lòng tôi thấp thỏm lo âu vì sợ ngày mai tôi sẽ không còn Thành nữa. Nhưng đêm nay, tôi có Thành trong tay, bóng dáng tử thần không rình quá gần sau lưng Thành. Nên tôi càng hạnh phúc.
Cám ơn điều đó. Nhớ đến ơn sâu đó của bà Vi mà cả hai, tôi và Thành, bằng lòng cho bà chứng kiến từ đầu đến cuối. Không biết tôi bắt đầu dạn dĩ đụ trước mặt mọi người từ bao giờ. Tôi không cảm thấy gì mắc cở. Mà ngược lại, càng dạn dĩ tự nhiên, mặc kệ ai muốn ngó, muốn nhìn. Mà hình như người nào trong nhà này cũng có thói quen đó. Cả những bà khách giàu có, sang trọng đến đây tìm lạc thú. Họ cũng quan niệm giống hệt tôi. Nghĩa là đói thì ăn, khát thì uống. Tại sao phải mắc cở khi mình hưởng lạc? Cho nên dù biết bà Vi đứng đâu đó trong phòng, tôi vđi Thành vẫn hồn nhiên nhưđang ôm nhau ngoài suối sau vườn... ở nhà quê.
Thành bắt tôi đứng trên bàn, dạng hai chân ra cho Thành bú. Tôi ấn cái đầu Thành vào thật sâu, ngứa mặt lên trần nhà mà hú, mà la:
- Mình ơi! Đụ với ai rồi cũng không bằng đụ mình. Đụ ai rồi em vẫn nhớ gọi tên anh. Anh ăn cho hết nước lồn em đi, cho em không đem lồn ngoại tình với kẻ khác. Em muốn chỉ một mình cặc anh độc quyền vào đụ lồn em thôi. Nhưng không được Thành ơi Xa anh là em lại nứng, lại thèm, lại lăng loàn. Nhưng anh tin em, chỉ quả tim và bộ óc của em luôn thuộc về anh. Bú đi. Uống cho hết đi! Ôi!!!
Tôi vừa đụ vừa xưng tội. Lòng tôi thoải mái. Mà ...Thành cũng vui lòng. Vì thà là bạch hóa hết cõi lòng với người yêu những gì mình nghĩ, mình làm. Còn hơn giả nghĩa, giả ơn, gian dối đụ cả trăm thằng, mà trước mặt chồng thì làm gái chính chuyên, thiếu phụ .... trung trinh. Như thế dã man, lường lọc hơn, đáng khinh hơn. Thành cũng thế, cũng xưng hết các tội, nếu muốn gọi đó là tội, với tôi như đã đụ một con Thượng ở giữa rìlng hành quân, đụ con bán mía ghim ở Bắc Cầu Nổi, đụ bà bán quán ở Bến Tre v.v... Cây cỏ trênrìlng không ngừng mọc. Nước dưới suối không ngừng chảy. Quả đất không ngừng quay. Làm sao tôi có thể bắt Thành ngừng đụ, để được tôi kính trọng như người chồng chung thủy? Cả hai đứa đều biết thế Hiểu rõ những gì phải làm cho nhau khi gặp nhau, và nhất là tấm lòng vẫn của nhau, là đủ.
Không thế, sao lên ở đây, tiền bạc tôi phủ phê, đàn ông cũng không thiếu mà tôi vẫn một mực khăng khăng xin bà Vi đưa Thành về với tôi? Thành ôm tôi ái ân đêm nay mà miệng không ngừng thì thào:
- Cám ơn em đã đem anh về với em! Anh sợ chinh chiến không cho phép mình gần nhau.
Tôi ôm Thành thổn thức, hơi tủi thân khi làm con dân một nước tràn ngập hận thù. Tôi lấy làm lạ, đụ với Thành, chẳng bao giờ tôi chán, hay biết mệt. Thế mới biết khối óc giữ phần thật quan trọng trong mọi đòi hỏi của cơ thể. Ăn sắn luộc mà nghĩ là ngon thì nó ngon hơn cao lương mỹ vị. Đêm đó tôi ra với Thành ba lần. Nhưng chỉ cho Thành ra một lần vì không muốn chàng phí sức.
Đêm sau đúng ra Thành vào phục vụ cho bà Vi như tôi đã hứa, nhưng Thành lên phiên gác, nên phải ở lại trại và hẹn đêm kế. Bà Vi tâm sự với tôi:
- Xem hai đứa em đụ, chị ra hết một lần, em biết không? Chị thèm cái hạnh phúc của "vợ chồng" em. Chị mê khi nghe em gọi Thành là anh. Mê quá. Chị mê nhất lúc em thú tội, xưng hết các lần ngoại tình cho Thành nghe. Em hơn chị nhiều quá, hơn rất xa, hơn tất cả những mệnh phụ phu nhân ớ Sài Gòn này. Hèn chi tụi chị ra đường là phải trét phấn, tô son. Không muốn ai nhìn bộ mặt thật, gian dối, lừa lọc của mình. áo quần giày dép đắt tiền thì che tấm thân nhơ nhớp phụ tình, để chồng thương, chồng quý, trong khi lương tâm mình nhỏ nhen, ích kỷ, muốn chồng mình là của riêng.
Chứng kiến đêm qua xong chị thấy chị có lỗi với Vi, chồng chị. Em có biết chị đi đụ bậy với không biết bao nhiêu người, kể không hết, kể cả những cậu kép nhí. Vậy mà chỉ có một buổi tnla, do người điềm chỉ, chị về nhà mẹ chị, chứng kiến Vi đụ cô Thủy Tiên, em út của chị. Sự ích kỷ chứ không phải ..lòng ghen, khiến chị tung cửa vào hành ung túi bụi hai người. Từ đó chị lạnh nhạt, xa lánh Vi, coi Vi như người chồng bất xứng.
Cứ cho rằng Vi bất xứng. Vậy chị có là người vợ xứng đáng không? Vi vẫn thường hỏi chị câu đó sau khi đã không còn chăn gối với nhau nữa. Chị vờ như không nghe. Hay có nghe mà chạy trốn, không dám trực diện với tội lỗi của chính mình. Chị khỏa lấp hết những gì mình có, chôn nó, đốt nó, phi tang nó, .. để chỉ còn nhớ tội của Vi mà hận thù, mà chia rẻ.
Và cũng từ đêm qua, khi nhìn hình ảnh hai đứa .. em, chị chạnh lòng thương Vi, yêu Vi. Yêu hơn ngày còn là vợ chồng. Lương tâm chị bừng dậy, đuổi xua sự gian trá, ngụy tạo. Thà cứ gian trá trong thành thật Thà cứ phụ tình trong trung thành như em, như Thành, chị thấy đời sống có ý nghĩa hơn. Chị bảo đảm với em có không biết bao nhiêu triệu người khi chết đi mang theo cả bầu gian dối lừa đảo, không những với chồng, với vợ, mà còn với cuộc đời.
Như thế có ích chi? Sốkhông! Sao ta không sống hồn nhiên nhưcây cỏ, chim chóc, vũ trụ??? Đạo đức để ngăn ngừa tội ác, chị đồng ý. Nhưng lấy tội ác che lấp tội ác là điều còn tệ hại hơn tội ác. Có lẽ, sẽ có một đêm, chị tình nguyện vào phòng Vi, ôm anh ấy mà khóc, inà xưng tội, và rước lễ. Mà phải "rước lễ , vĩ đại hấp dẫn như đêm qua em với Thành. Và xưng hết tội ngoại tình, kể cả tội ngủ với Hợp, với cả bốn anh tài xế, một phu xích lô, và hằng hà kép trẻ. Nhất là với thằng tài xế Lâm.
Tôi hỉnh mũi hãnh diện. Vì, ít ra trong cuộc đời đã có một người vỗ tay tán thưởng sự suy nghĩ của tôi. Sung sướng hơn nữa, là hàn gắn Vi với bà sau một thời gian đổ gãy. Nghe bà xưng tội với tôi là đã ngủ với Hợp, tôi khoái, nên hỏi bà:
- Chị đã ngủ với Hợp bao lâu rồi?
Bà Vi hồn nhiên trả lời. Nét hồn nhiên của bà rõ ràng khác hắn với mọi ngày:
- Cũng lâu rồi. Hồi nó mới 18 tuổi. Bữa đó chị có chuyện đi Nha Trang dự đám cưới con của bà bạn. Chị mang Hợp theo. Tới Phan Rí thì trời tối. Chị ngừng xe, đưa Hợp đi ăn uống xong, mướn phòng ngủ. Chị hoàn toàn không có dự định sẽ ngủ với Hợp cho đến khi lên phòng tắm rửa, nằm xuống cạnh Hợp.
Đúng ra nếu chị đàng hoàng thì nên mướn hai phòng riêng biệt. Hoặc một phòng mà hai giường để không có sự đụng chạm xác thịt không tránh khỏi, dù là người dưng... Cho nên nói rằng chị không có dự định ngủ với Hợp cũng không đúng. Vi trước đó, khi ngang qua Rừng Lá, Hợp đòi ngừng xe ở một khoảng vắng để đi tiểu. Không biết Hợp vô tình hay cố ý, vạch quần đứng đái để chị thấy trọn con cặc to, trắng dài của Hợp. Từ lúc đó, đầu óc chị vương mãi một ám ảnh kỳ quặc. Nửa như chị bị cám dỗ, nửa như thèm khát cái gì đó vì tò mò.
Khi ra đến Phan Rí, dù trời tối, ăn uống xong, nếu muốn chị vẫn có thể chạy đêm thêm vài tiếng nữa là đến Nha Trang. Nhưng chị không làm thế, vì sự tò mò khiến chị quyết định mướn phòng ngủ qua đêm. Và khi tắm xong, thay vì mặc đồ ngủ, Hợp đã chỉ quấn một khăn lông sơ sài phía dưới, bước ra, đi nghênh ngang trước mặt chị và nhào lên giường nằm tỉnh bơ. Rồi Hợp lăn đến ôm chị. Dù là đàn bà dâm đãng và đã từng loạn dâm trước kia, chị vẫn bàng hoàng, hơi sững sốt về cử chỉ táo bạo của Hợp. Vì thân hình Hợp là một thanh niên, cộng thêm những bắp thịt nở nang vì tập tạ của Hợp.
Hợp đòi lót tay dưới ót chị, và chị đã nhốm cổ lên. Hợp gác một chân qua người chị. Cái đầu gối Hợp để ngay ở mu lồn. Tay kia Hợp choàng qua ngực chị. Và chị nghe có cái gì cứng cứng, cà sát hông gần nơi bắp vế. Chị nhìn Hợp. Hợp nhìn chị thăm dò. Thăm dò chứ không phải xin phép. Dưới ánh đèn, Hựp đẹp trai lạ. Hai cặp lông mày rậm đen. Đầu tóc xum xuê còn hơi ướt vì mới vừa tắm xong. Hàng lông măng trên mép mờ mờ xám. Hmh ảnh đó làm chị động tình. Chị choàng qua ôm Hợp như mườinăm trước đây đã ôm Vĩnh, người bồ đầu tiên, tại một căn phòng ở Thủ Đức.
Thấy chị ôm, Hợp khoái quá siết mạnh chị. Hợp siết rất mạnh. Lý trí chị đã đi vắng, chết ngắt, nó chẳng còn thò tay níu chị lại. Nhục cảm bừng lên đốt cháy hết, phun khói che mờ hết biên giới chủ tớ. Rồi một ý nghĩ táo bạo bay đến biện bạch cho chị:
- Đã vài lần loạn rồi, có loạn thêm chút nữa đêm nay cũng đâu có sao. Hãy thử xem có gì khác lạ không Biết đâu?
Tay chân chị cũng siết thân người Hợp. Chị đưa tay xuống để ôm đít Hợp thì cái khăn lông đã sút ra tự lúc nào. Hoàn toàn trần truồng, Hợp ôm, cọ xát, đê mê với chị. Chị biết thế bởi vì lúc ôm chị, Hợp nhắm hờ đôi mắt, đôi môi mọng lên màu đỏ, hàm răng trắng tinh loang loáng sáng.
Mặt kề mặt, chị và Hợp ôm nhau quằn quại như thế rất lâu. Con cặc Hợp nằm ngay mu lồn chị ở ngoài quần, mà chị cũng nghe rần rần như lửa đốt. Hằng vạn con kiến bò, làm nhột hết vùng da thịt phía dưới. Khi chịthò tay xuống cầm con cặc to tướng của Hợp để bóp, để nựng, thì cũng là lúc Hợp kéo mặt chị sát vào, đặt môi hôn một cái nồng nàn bốc lửa. Chị quên hết. Quên Hợp là thầy dạy con chị, và chị là bà chủ. Thần dâm dục hiện diện sáng ngời hơn cả Thượng Đế. Tay chị nựng con cặc Hợp ngon lành con cặc mà trước đó ở Rừng Lá, chị đã nhìn trộm, thèm khát.
Hơi nóng từcặc Hợp chuyền qua tay chị. Sựcương cứng dễ thương của khúc gân to dài làm chị muốn có một cái gì tức khắc, làm cho chị sướng tột cùng, chị mới thỏa mãn. Nhưng Hợp vẫn đê mê nút lưỡi chị một cách say sưa. Chị không còn nói được. Chỉ bằng hành động, chị đòi Hợp phải tiến tới. Chị nhốm đít tuột cái quần xoa trắng mỏng. Tuột luôn cái xì líp bikini. Cầm cặc Hợp, dang hai đùi ra, chị cà đầu cặc vào miệng lồn đang tẫm đầy nước.
Công nhận Hợp bình tỉnh lạ. Hợp từ từ cởi nút áo chị ra, bóp vú. Trời ơi! Chị cứ tưởng sau khi chị cà cặc Hợp ở miệng lồn, thì Hợp phải trèo lên ngay. Chị hụt hẫng một phút. Hơi chới với, nhưng những cảm giác lạ lùng vẫn còn nguyên, vẫn choán ngợp ra đó. Rồi Hợp cởi hết áo cho chị. Hợp quỳ lên ngắm chị như ngắm một người yêu. Tay chị không rời khúc gân cứng nóng hổi của Hợp.
Bây giờ, chính chị chứ không phải Hợp, ngước nhìn, xin xỏ, cầu cạnh. Bộ ngực nở nang, những thớ thịt săn chắc vun hai bên lườn bụng, hai bả vai to của Hợp làm lưỡi chị nóng như nước sôi. Chị thều thào:
- Đụ chị đi! Chị chịu hết nổi rồit Đụ liền đi em!!!
Hợp làm khác đi. Hợp quỳ hai chân hai bên người chị, cầm con cặc đút vô miệng chị như ông vua bắt một nô lệ phải bú. Em biết không? Chị bú ngon lành như chưa bao giờ được bú. Con cặc Hợp trắng tươi, đầu cặc đỏ hồng. Không có gì có thể sánh được cái ngon lạ lùng của tối hôm đó. Chị ngoạm luôn hai trứng dái nhai ngồm ngoàm, chị ăn chòm lông đen ngòm, chị liếm rất thần tình để hy vọng Hợp sẽ bắn khí vào miệng chị hoặc bắn lên mặt, lên mắt, lên tóc chị. Chị sẽ bôi hết nước khí đó lên mặt chị. Nhưng Hợp quả thật lì lợm. Mười lăm phút chị thổi đến mỏi miệng, mà Hợp vẫn như không. Chị xin Hợp:
- Xuống bú chị đi Hợp!
Hợp cũng làm khác. Hợp nằm hắn lên người chị đè chị ra nút lưỡi, bóp vú, cứ để con cặc vòng vòng trên mu lồn. Chị như sa mạc mùa hạ. Nhưkhúc sông khô nước. Không thể dừng được, chị thò tạy cầm con cặc dễ thương đó của Hợp cho ngay vào miệng lồn. Hai tay chị đè Hợp xuống. Hồn chị lìa khỏi xác. Người chị nhẹ như bông giấy. Bay lên, bay lên. Trong khi con cặc Hợp đút vào lồn chị một các chật chội, sít sao, mặc dù nước lồn chị đã ứa ra ướt đẫm. Nếu có ai hỏi chị nhớ gì nhất trên đời, có lẽ chị sẽ thành thật trả lời rằng chị nhớ cái đụ ngàn vàng của chị và Hợp tại phòng ngủ ở Phan Rí.
Đâu phải đây là cái đụ đầu đời, mà quái lạ, chị sướng một cách kỳ lạ huyền ảo, giống như thời con gái trong đêm tân hôn, khi được Vi leo lên người chị để phá trinh. Toàn thân chị rung như cánh hoa trước gió. Nó giao động không phải vì cặc Hợp đã vào lồn chị mà vì cả trăm cảm giác dị thường: kép trẻ, ngoại tình bất ngờ v.v...Toàn thể những cảm giác đó ùa tới ôm chị. Và chỉ mới chừng ba phút, Hợp chưa kịp nắc, vẫn nằm trong đó bất động, mà chị đã đạt tột cùng sung sướng. Rồi chị bắn ra không biết bao nhiêu là nước lồn. Chị la lớn:
- Hợp ơi! Chị đã ra rồi Hợp ơi! Cho chị ra trước em một cái nhen? Đó em. Sướng, sướng quá đi Trời ... đất ơi? Chúa ơi! Con có tội không? Có thì cho con chết ngay trong cơn sung sướng này con cũng toại nguyện. Con đang lấy thầydạy của con con đây nè Chúa ơi! Tha tội cho con. ối! Nó ra nữa đó... Hợp ơi!
Hợp ôm chị, ghìm chị, giữ cho chị an toàn qua cơn sướng. Rồi nằm sát xuống nói:
- Chị yếu quá vậy? Chưa được nãm phút. Mà em ...đã chơi đâu. Làm gì lẹ quá vậy? ..
Chị ôm Hợp thú nhận:
- Em không yếu đâu! ít ra phải nửa tiếng và mỗi đêm phải ba đến bốn lần. Nhưng.... không hiểu sao...
Chị nghiêng mặt nhìn chỗ khác, hơi mắc cỡ về lời chê của Hợp. Mà thật. Gì mà lẹ vậy? Bất lực à? Không đâu. Em không sao hiểu được chị sướng đền cỡ nào. Chị đã nói chị có thể chết lúc đó mà cũng vui lòng. Thì em phải biết chị đã tột cùng khoái lạc. Tuyệt vời, vĩ đại...
Đến lúc đó Hợp mới rút cặc ra, xuống bợ đít chị lên mà bú và liếm. Phải nói thật rằng nếu chồng mình liếm thì cái sướng nó khác hẳn. Vì chỉ có cọ xát giữa lưỡi và mép lồn. Đằng này, đây là thằng kép nhí. Hóa hiểu chị không? Mà Hợp lại bú một cách sở trường thì thánh thần linh thiêng cũng phải ngất chớ đừng nói là người ta.
Chị chỉ biết dang rộng hai bắp đùi ra, hai tay bóp vú nằm cứng người mà thưởng thức từng phút, từng giây. Hợp cong cái đầu lưỡi nhọn lại mà móc vào cái mồng đốc của chị nghe sực sực. Hợp chà hết khuôn mặt khôi ngô vào lồn chị. Ôi! Biết nói, biết diễn tả làm sao cho đúng đây? Chị nói với Hợp:
- Em ơi! Chị đã cơn không thể nào nói được. Cám ơn Hợp! Hai chị em mình đụ sáng đêm nay nhen? Mình ơi! Em muốn chết liền có được không? Lồn em tê hết rồi mình ơi? ối. Trời ơi! Chúa thánh thần ơi! Con đâu có dè được một người con trai bú lồn nhưvầy nè Trời! úi! Nó nút hột lecủa con. Ôi, chết. Chết thiệt mình ơi. Anh Hợp ơi? ối, anh làm gì mà em sướng quá vậy? Hả? Anh đút tay vô lồn em hả?
ối chết! Má ơi? Đụ mẹ Hợp! Đụ má Hợp! Tổ cha Hợp! Em đã quá đi Hợp ơi. Lên đụ em đi. Đụ cho lâu đi Lần này em đợi mình ra với em. Ra nhiều cho em?
Hợp leo lên, vạch hai bắp vế chị ra, cầm con cặc ngoáy ngoáy miệng lồn. Chị la làng muốn bể căn phòng. Phòng bên cạnh nghe la quá, họ đấm bịch bịch vô tường, nhắc chị la nhỏ lại. Chị cắn răng cứng ngắt, nhăn mặt, lắc đầu chịu trận. Tức một điều là đây không phải nhà mình. Nếu ở nhà chắc bữa đó tường phải bể vì chị sẽ hét lên thiệt lớn chớ không thể nào chịu nổi. Hợp ngoáy con cặc như thế khoảng mười phút thì đá cũng mòn chớ nói chi đến da lồn người ta. Sướng quá. Sướng hơn đụ nữa Hóa ơi?
Và khi Hợp thấy chị rướn người lên, tê tái, Hợp mới đút cặc vô đẩy mạnh. Cũng như hồi nãy, chị thần lạc hồn kinh. Người chị bay bổng lên, rồi hạ xuống nệm giường hứng đỡ những cái nắc tàn bạo của Hợp. Và Hóa ơi? Hợp chê chị là phải rồi. Đến phút thứ hai mươi, chị rùng mình, chị ưỡn người lên, nâng hẳn Hựp lên cao. Chị rên nho nhỏ, vừa đủ cho Hợp nghe:
- Anh ơi! Đừng chê em. Em lại ra nữa rồi đó !
Mình ra với em đi. Hay quá, mình ơi! Chắc em... yêu mình rồi mình ơi! Ra đi, ra với em đi. Đó, em ra đó.. ối? Chúa ơi!!!
Có một mình chị ra khơi khơi. Vì Hợp lại chê:
- Chắc chị bệnh quá hà. Chưa được nửa tiếng.
Chị không đợi em gì hết. Người ta đang nắc mà phọt, ra à?
Chị không nói nổi nữa. Toàn thân chị đông cứng lại. Cứng ngắt. Như khúc thịt đông. Không cục cựa. Chết mềm. Và, em ơi! Hợp lại ân cần xuống liếm hết nước lồn chị mớira. Chị không nhúc nhích, nhưng nghe rõ từng đường lưỡi của Hợp. Làm sao không nghe được khi Hợp banh rộng hai mép lồn của chị ra, cho lưỡi vào quét như quét nước vôi ở vùng da non đó.
Bỗng có tiếng gõ cửa. Hợp quấn cái khăn bước lại mở hé cánh cửa, nhìn ra. Người quản lý nói nhỏ vào:
- Ông vui lòng nói với bồ ông la nho nhỏ một chút. Phòng kế bên ngủ không được. Họ than phiền. Người quản lý nói nhỏ, nhưng nằm trong này chị cũng nghe. Hợp đóng cửa, trở lại giường, miệng cười chúm chím:
- Ổng bảo bồ la nho nhỏ một chút kìa.
Chị cũng cười theo vì chữ "bồ" của ông quản lý. Hợp lại leo lên nằm ôm chị. Con cặc Hợp vẫn cương cứng như khúc xúc xích. Lúc đó, chị hoàn toàn tự nhiên, không còn mặc cảm chủ tớ gì nữa cả. Chị nằm tênh hênh ra đó cho Hợp vọc, bóp, bú vú, rồi nút lưỡi, móc lồn. Hai chị em đùa giỡn với nhau như đôi nhân tình thực sự. Hợp hỏi:
- Mình lấy nhau luôn được không? Em muốn đụ chị suốt đời. Vì chị đẹp quá! Với lại... khó nói quá !
- Khó nói quá là làm sao. Có cái gì mình nói cho em nghe đi. Mình cứ nói đi, em nghe.
Chị vẫn gọi Hợp bằng mình, xưng em. Chị tự đánh lửa mình cũng có, để che mặc cảm chủ tớ cũng có. Hợp bảo:
- Tại em thích có mối tình kỳ lạ mới thích thú. Em đọc báo, xem phim dâm thấy những cảnh loạn dâm, trong lòng em thường mơ ước đưọc như thế. Không ngờ hôm nay được làm chồng chị.
Chị nói thật nhỏ với Hợp:
- Đừng làm vợ chồng. Mình làm nhân tình thích hơn. Vì khi em già, anh vẫn còn trẻ, khó coi lắm. Chi bằng lúc nào anh muốn, cứ đến em và mình tha hồ hưởng...
Rồi Hợp ôm hôn chị nồng nàn. Hơi thở Hợp thơm như mùi trái nhãn. Da thịt Hợp cũng giống hệt mùi da thịt của Vi. Hai tay chị sờ bộ ngực nở nang, bờ vai lực lưỡng của Hợp để đê mê, khoái lạc. Chợt Hợp quỳ thẳng lên bảo chị:
- Chị nàm yên cho em ngẩm chị cho đã con mắt, cho thỏa cơn thèm, chớ để lâu nay chỉ được nhìn trộm chị tắm. Trời ơi? Thân người chị hấp dẫn thế này mà ông Vi còn bỏ đi ngoại tình. Cái gì cũng đẹp Vú lồn, nhất là cặp đùi dài. Chắc từ nay đêm nào em cũng mò vô phòng chị.
Nói xong Hợp sà xuống hôn khắp người chị. Nhất là khi hôn xuống bàn chân. Hợp nút từng ngón chân của chị. Chị chưa từng được ai làm cho chị như vậy trước đây. Hợp bảo đẹp như chị mà Vi còn đi ngoại tình. Hợp đâu có biết chị đã đưa kép về tận nhà để đụ Chị đụ tài xế Lâm trên xe. Chỗ nào đụ được là chị làm, bất kể.
Hôn đã, Hợp lại leo lên, banh hai chân chị ra, cắm cặc vào đụ tiếp. Không hiểu sao mỗi lần Hợp đưa cặc vào là chị sảng khoái sung sướng một cách lạ lùng? Con cặc Hợp lớn quá. Nên nó vào chậm chạp. Càng chậm chị càng muốn chết. Hay tại vì Hợp là kép trẻ mà chị sướng? Có lẽ đúngt Kép trẻ đang nằm trên người mình làm chuyện ái ân. Chỉ cần nghĩ đến đó là chị muốn ra ngay lập tức.
Chị lót thêm cái gối dưới đít cho cặc Hợp nắc thật sát vào lồn chị. Chl co hai chân lên, vòng qua bắp vế Hợp, bám thật chặt, nhắm mắt hưởng những cú nắc êm đềm Hợp đang tặng chị. Gái lớn lên gặp tay chơi như Hợp là phải mê. Chị nằm yên, không dám hẩy đít theo nhịp nắc của Hợp. Chị sợ lại ra sớm, Hợp sẽ chê. Hợp vòng hai tay dưới ót chị, hôn đắm đuối môi chị. Chị xin Hợp sú nước miếng cho chị nuốt. Ôi? Không có bút mực nào tả nổi cái hạnh phúc lúc đó Không ngờ Hợp hay quá, nghệ thuật cao cường quá. Nằm đụ với Hợp chị quên tất cả mọi tình nhân trước đây.
Hợp bắt chị nằm nghiêng, lộn ngược đầu lại. Chị bú Hợp, Hợp bú chị. Bú đã rồi lại đụ. Chị ra đến bốn lần. Lần cuối cùng khi Hợp sắp ra, chị xin Hợp đút cặc vào miệng chị mà ra. Trời ơi. Nước khí của Hợp mặn mặn, bắn mạnh hàng loạt vào đốc họng chị. Chị nuốt ngon lành như nuốt một ngụm cà phê. Chị nút thêm để Hợp xịt hết mấy tia chót cho cạn, cho thật hết. Rồi hai chị em trần truồng ôm nhau ngủ. Năm giờ sáng, thức dậy đụ nhau một mách nữa mới ngủ tiếp tới sáng.
Ra Nha Trang, sau khi xong công việc, Hợp đề nghị mướn một chiếc tàu nhỏ. Chị và Hợp lái ra gần đảo neo lại nấu ăn. Rồi cả hai, giữa biển, trần truồng, tha hồ đụ và la làng chả ai nghe. Khi trở lại bở, giọng chị khàn không nói ra tiếng. Hai đầu gối chị rã rời, mệt lã.
Tôi hỏi bà Vi:
- Tới bây giờ chị còn tiếp tục đụ Hợp khộng?
Bà tỉnh bơ, tự nhiên. Sự tự nhiên mới lạ mà trước đây tôi chưa từng thấy ở bà. Bà trả lời:
- Còn chớ? Sao lại không? Cũng nhưem vẫn còn với ông già, vớí Thành.
Tôi nghe mà đã lỗ tai. Đúng, cũng như tôi với ông chủ tôi, với Thành. Tôi im lặng và mơ màng một phút.
- Sao em im lặng vậy? Bà Vi hỏi tôi.
- Tại em đang nghĩ câu chị vừa nói. Hôm Tết, về quê em đụ lại hai người đó. Với những khung cảnh ngày trước, em cảm thấy sướng lạ kỳ. Nỗi sung sướng này khác hẳn với những lần ân ái với người lạ. Bà Vi nói tiếp:
- Tối nay. Phải, tối nay. Thay vì sẽ gặp Thành. Vì Thành kẹt gác, chị sẽ hẹn Hợp. Em muốn xem không?
Tôi bẻn lẻn gật đầu. Bà Vi hỏi như thế là để trả ơn đêm qua đã được tôi cho bà xem tôi và Thành đụ nhau. Bà bảo nếu muốn xem thì tôi vào phòng bà trước chín giờ rưỡi.
Phòng ngủ của bà Vi đẹp lộng lẫ y. Đá c.ẩm thạch màu ngà có vân màu gạch cua, chẳng những lót dưới nền, mà cẩn cảtrên tường. Một hồ cá Tàu vĩ đại làm sâu trong tường được bắt đèn đủ màu. Khi bật đèn lên giống như đang đứng dưới đáy biển sâu. Hệ thống âm thanh nổi với bốn cái loa đặt bốn góc phòng và giàn stereo đồ sộ Những chậu hoa lan rừng màu tím nhạt, màu trắng, treo lủng lẳng nơi cửa sổ xen kẻ với vô số tượng khỏa thân kiểu Âu châu nằm rải rác quanh phòng.
Chiếc giường ngủ Hồng Kông hình tròn có thể tự động xoay tròn, rung chuyển như máy đấm bóp. Ra trải giường là một tấm nhung màu tím đậm, thêu những đóa hoa màu hồng. Phòng luôn luôn mát lạnh kín đáo. Có la lớn tiếng cũng chẳng ai nghe. Ông thầu khoán Ngô Vi, chồng bà, đã thiết trí đẹp như thế để hưởng lạc với bà suốt gần 20 năm chăn gối.
Đêm nay bà Vi tắm xong, người thơm nức mùi nước hoa Chanel. Bà khoác chiếc áo ngủ mỏng như vải mùng, màu hồng nhạt, nằm tréo chân đọc báo đợi... tình nhân.
Bà đưa mắt nhìn nơi cửa vì Hợp vừa bước vào, trong chiếc áo ngủ kimono. Hợp đóng cửa, khóa trái, bước lại giàn stereo bấm nút. Tiếng nhạc vang lênnhè nhẹ lãng mạn, buồn như ru, làm cănphòng thêm phần sang trọng. Chàng đến bên giường ngắm bà Vi đẹp khêu gợi. Dù có phủ chiếc áo, nhưng trông bà như lõa thể, không còn chút che đậy.
Đã ngủ với nhau nhiều lần, nhưng lần nào gặp ...nhau họ cũng giữ không khí trang trọng, mới tinh, lịch sự như lần đầu hẹn hò. Bà Vi lẫn Hợp thích như thế để thêm phần lãng mạn, tình tứ. Hợp hỏi:
- Chị đợi em có lâu không?
Bà Vi phụng phị, nhỏng nhẻo như một cô tình nhân trẻ:
- Còn hỏi nữa. Trể hơn mười phút. Để người ta chờ gần chết. Không biết đâu, bắt đền đó...
Nếu ai chứng kiến cảnh này lần đâu tiên, không thể nào biết liên hệ giữa hai người là chủ tớ. Dĩ nhiên bà biết tôi đang hiện dlện trong phòng, nhưng vẫn tự nhiên tình tứ với Hợp. Bà ném tờ báo xuống nền gạch, một tay bà xoa nhè nhẹ chòm lông lồn phía trong áo. Tay kia mơn trớn một đồi vú:
- Đêm nay Hợp ngủ đây với em à nhen. Một tuần nhịn thèm rồi. Đừng bắt người ta chảy nước miếng nữa.
Hợp vẫn đứng chống nạnh nhìn, ngắm, chiêm ngưỡng nét quyến rủ, nét kiêu sa đẹp sầu mộng của bà Vi. Chàng cũng không thể tưởng tượng được là hôm nay, chàng sẽ là chủ nhân cái thân thể tràn nhựa sống, tràn lửa ái ân, tràn sức dâm đãng của bà Vi. Trước kia, mỗi lần bà vào nhà tắm, là Hợp bằng mọi giá, lén nhìn cho được lúc bà cởi áo quần, vặn nước tắm, kỳ cọ, rửa iồn, rửa vú. Hợp thèm. Thèm đến nằm mơ hoặc tưởng tượng đang đụ bà, rồi Hợp thủ dâm.
Có phải Hợp là loại thanh niên nghèo, xấu trai? Có phải Hợp chưa từng nằm trên bụng một giai nhân? Không! Chỉ trong nhà này thôi, Hợp đã đụ hai cô học trò: Phấn và Hồng. Ngoài ra thì không kể hết. Nhất là nữ sinh Gia Long, Trưng Vương, Mariè Curie. Lý do gì khiến Hợp mê đắm đuối bà Vi? Không ai, kể cả Hợp và bà Vi, có thể giải thích được.
Trường hợp của tôi cũng thế. Tôi ghiền Thành, thèm Thành như ghiền ma túy mặc dù bất cứ lúc nào tôi cũng có thể được thỏa mãn tình dục bởi một ngưởi đàn ông, ngoài Thành. Yếu tố dâm đãng chăng? Chưa hẳn! Vì chủ tôi với tôi ngoài suối không là dâm đãng à? Hợp với hai cô học trò không ià dâm đãng à? Mà còn trẻ, còn tươi mát. Sao Hợp phải vào đây gần như hằng đêm để được đụ, được bú bà Vi. Chịu thua. Con tim có những lý lẽ mà lý trí không giải thích được. Tôi đụ,Thành một cách hồn nhiên không áy náy, không sợ sệt. Tôi có đời sống tình ái dễ dàng, thoải mái nhưmuôn ngàn sinh vật, thực vật sống ngoài kia, nơi đồi núi, nơi sông ngòi, nơi ruộng nương. Tôi tưởng chỉ có mình tôi lập dị lạ đời. Không ngờ có bà Vi, ông Vi, Phấn, Dũng và Hồng... Có sự sắp đặt mầu nhiệm của Thượng Đế cho tôi vào giúp việc ở nhà này chăng?
Ngắm đã mắt, Hợp mở tung chiếc kimono màu trắng, để rơi xuống nền đá cẩm thạch. Cặc Hợp bung lên, chỉa ngang một cách ngổ ngáo. Bà Vi nhìn nó, liếm môi nuốt nước miếng. Hai mắt bà nặng trên mi, cặp lông nheo trệ xuống sầu mộng. Hợp bảo bà:
- Làm gì cho em sướng đi. Em cũng nhớ chị, thèm chị chớ không hay sao?
Bà Vi chồm dậy, ngồi sát Hợp, cầm con cặc Hợp hôn bằng mũi, hôn đắm đuối, say sưa:
- Nhớ cái này nhất đây nè. Xinh quá anh ơi! Sao to và dài quá vầy nè? Trắng hồng. Cái đầu đỏ như thoa son.
Hợp thích thú nhìn bà Vi đang hôn con cặc mình. Bà thật đẹp. tông nheo bà thứ thiệt, dài, cong vút. Mắt bà màu nâu đậm, lớn, đa tình, lãng mạn. Cặp môi như hai cánh hoa, lúc hứng tình, cong lên, mời mọc. Bà lấy lưỡi lướt nhẹ trên thân cặc, liếm dái, liếm luôn hai kẻ háng. Hợp nhắm mắt, ngửa mặt lên mà hít hà. Chàng thích nhìn thân hình khêu gợi của bà trong chiếc áo ngủ mỏng tanh này. Đó là lý do bà chưa cởi áo. Bà chiều Hợp. Chiều mọi thứ để girl Hợp cho riêng mình. Hèn chi dạo này không thấy Hợp léng phéng hẹn hò với tôi. Chàng trở nên ít nói, trầm tư. Hồng và Phấn phải tìm đến Lâm và Báu để kiếm dâm.
Rồi bà Vi ngậm con cặc Hợp nút, bú. Mắtbà nhắm khít Một tay bà cầm cặc, tay kia nâng nựng hai hòn dái. Hợp ểnh đít ra cho cặc thọc sâu vào đốc họng bà Vi. Bà bú ngon lành nhưđang ăn một bữa tiệc đắt tiền. Hợp để bà tha hồ muốn làm gì thì làm. Bà cầm con cặc ướt nhẹp nước miếng chà lên trán, lên mắt, lên tóc, lên cổ và nói:
- Mình ơi? Cục cưng, cục vàng của em đây. Em xa lìa hết mọi tình nhân, đề chỉ còn yêu mình không thôi đó.
Hợp sướng tái tê khi nghe bà Vi xưng em và gọi Hợp bằng mình. ánh đèn mờ ảo của căn phòng làm tâm hồn Hợp chìm sâu trong cơn đê mê. ánh đèn dâm loạn, khung cảnh dâm đãng của khoái lạc xác thịt kéo Hợp, đưa chàng xuống tận đáy vực của thú tính. Chàng cảm thấy sướng. Sướng ngất ngưkhi nhìn thấy bà Vi phục vụ chàng như một nữ nô lệ. Hợp bặm môi vì bà bú quá tuyệt trần. Mỗi lần gặp nhau trong hẹn hò nhưđêm nay là mỗi lầnbà xổ một tuyệt chiêu. Vì thế Hợp cũng chắng thắc mắc, chẳng ăn năn, khi xem bà Vi như một nhân tình, để hiến cho nhau khoái lạc.
Tôi khoái nhìn, theo dõi tững động tác của hai người, vì nó hạp với điều tôi từng suy nghĩ. Xác thịt là xác thịt Nó là công cụ giúp ta khoái lạc. Vậy có gì khác biệt giữa xác thịt này với xác thịt kia? Hợp và bà Vi đang sống trong tuyệt đỉnh với vai trò tình nhân. Còn hỏi tại sao không chọn một người đàn bà khác mà chọn bà chủ lớn tuổi? Điều đó chỉ có Trời mới giải thlch nổi. Cũng như có người hỏi tại sao anh không ăn cơm để no bụng mà phải chọn concua Bắc Kinh? Làm sao trả lời?
Bà Vi liếm dần lên, dần lên, rồi đứng thầng ngang tầm với Hợp. Bà nâng mặt Hợp ngắm nhưđang ngắm một đóa hoa tự tay trồng trong vườn. Hai khuôn mặt gần nhau, Hợp hơi nghiêng qua phải, bà Vi qua trái. Và môi dính môi, tóe đom đóm, tóe lửa. Bốn bàn tay đan vào tóc nhau. Hai người hít, nút, âm ư, rên khe khẽ trong khi dưới kia, cặc của Hợp chỉa ngay miệng lồn của bà Vi. Bà Vi lắc lắc cái mông cho miệng lồn cạ sát vào cặc Hợp. Tôi ngất ngư theo cơn sướng của hai người.
Sao họ có thể đàng hoàng, lịch sự và trầm tỉnh đến thế? Họ buông thả mọi thứ, tự nhiên tìm nhau. Rồi bà hơi dạng hai chân ra. Cặc Hợp đã vào một khúc. Chàng nhấn thêm, nó vào nữa, sâu hơn. Và Hợp bếhẳn bà lên. Bà Vi quấnhai chân quanh mông Hợp. Hai người hẩy tới rất êm đềm, dìu dặt. Như hỏa diệm sơn đang bùng vỡ. Tôi nứng lồn một cách cực độ. Tôi đê mê. Đê mê hơn lúc xem Xiểm và Lộc đụ nhau ở lò đường, hơn lúc xem Sào và chủ nó đụ nhau ở bờ suối. Vì hình ảnh này nhẹ ru, êm như tiếng'nhạc vô cùng tình tự đang réo rắt, mà bên trong, niềm khoái lạc đã bốc lên chín từng mây. Hợp bế bà Vi đi tới đi lui như chủ tôi đã bế tôi đêm Mồng Ba Tết ở ngoài sân. Bà nhúc nhích cái mông tới lui lên xuống để điều khiển cho cặc Hợp cà sát vào hột le. Bà làm với tất cả yêu thương da diết. Cả hai im lặng để tận hưởng hết cuộc truy hoan vàng ngọc. Bà Vi ngẩng lên nhìn Hợp:
- Mình yêu em không? Đừng bao giờ bỏ em nhen!
- Không bao giờ đâu chị. Hợp tìm tới chị. Hợp xung phong liều mình, nhào vô xin chị mà. Đâu có chuyện quên chị dễ dàng được. Bởi vậy Hợp đã đề nghị mình làm vợ chồng mà chị không chịu. Hợp đặt bà Vi nằm xuống giường. Hai chân bà thòng xuống đất. Đít bà ểnh lên làm mu lồn nhô ra với chòm lông lồn đen rậm. Hợp chống hai tay tiếp tục đụ dồn dập, nắc tới tấp. Bà Vi nằm dưới, hai tay ôm chặt chàng, mở mắt nhìn Hợp, miệng chu lên hưởng trọn nỗi khoái cảm, và la:
- Trời ơi là Trời? Anh đụ em đó hả? ối thánh thần thiên địa ơi! Chết em anh ơi! Anh đụ dã man quá.Đụ sướngkiểu này làm sao em quên anh được nè Trời. Ối! Ối!
Hai bàn chân trắng nõn của bà nhón lên. Hai trái vú rung theo nhịp nắc của Hợp. Bà Vi đưa tay lên bấm cái nút trên đầu giường. Toàn thể cái giường rung lên. Hợp không cần nắc nữa. Chàng nàm sát xuống, ấp bà Vi để tận hưởng. Hợp nút lưỡi, bóp vú. Hai tay bà ôm chặt cổ chàng. cái giường rung độ năm phút thì tự động ổi kiểu uốn lượn sóng. Hợp kéo bà Vi lên nằm ngay ngắn, rồi tiếp tục đụ ào ạt theo nhịp lượn của nệm giường. Bà Vi la muốn bể căn phòng. Tôi chịu không nổi, nứng quá, bèn cho hai ngón tay vô sâu trong lồn thủ dâm. Khi cái giường bắt đầu quay tròn, và nệm uốn lượn dợn sóng lớn hơn, Hợp nằm xuống bảo bà Vi lên ngồi trên người chàng mà đụ xuống. Chính vì kiểu đụ này mà bà Vi chỉ chịu được có 15 phút là sà xuống ôm Hợp. Bà nắc kêu phạch phạch trên bụng Hợp và la lớn:
- Chết rồi anh ơi? Em ra nè ? Em chịu hết nổi. Bắt em lên ngồi làm chi vậy? ối. Nó bắn ra đó. Đó Sướng, sướng quá trời đất ơi? Bớ làng xóm, ai cứu tôi Tôi đang ra nè. Ra với chị đi em! Ôi! Ối!
Bà ra xong rồi mà cái đít còn giật giật nhưbị điện giật. Cái giường vẫn quay. Nhạc vẫn du dương réo rắt. Hợp lật bà Vi ra, banh hai chân bà cho lồn mở rộng, rồi liếm sạch nước lồn. Chàng liếm một cách ngon lành. Bà Vi nằm im bất động. Hai môi bà sưng mọng lên vì đã làm việc nhiều với con cặc của Hợp. Mắt bà khép kín với lông nheo dài cong vút. Vì nhà giàu, nên dù đã ba mặt con, bà vẫn giữ được nét quyền rũ của những đường cong thời con gái. Nhất là hai bầu vú và chiếc eo thon nhỏ. Hai bắp vếtrắng tinh nối liền cặp đùi dài "chân sếu chân vang của bà làm Hợp say mê. Hợp vẫn loay hoay tận tình liếm lồn bà Vi.
Bà Vi nhớ lại lúc bà nhìn con cặc Hợp ở Rừng Lá, một nơi thật vắng vẻ, chỉ có cây rừng trùng điệp, có chim chóc hoang thú và gió rừng man mát. Một khúc gân to, dài có sức hút như nam châm tù quần Hợp. Dù bất chợt nhìn thấy, bà cũng dán mắt ở đó một lúc khá lâu. Tư cách làm chủ khiến bà Vi phải ngoảnh mặt đi nơi khác. Nhưng tình dục của xác thịt, sự thèm khát của lạ, đã kéo nhãn quan bà lại. Vì nó đã trở thành một vũ khí của dục tình. Chiêm ngưỡng khúc gân của Hợp có sướng và cũng có hồi hộp. Không phải bà sợ Hợp bắt gặp, vì chính chàng cố tình bày ra để triển lãm của quý giữa khung cảnh quạnh hiu vắng vẻ chỉ có hai người. Hợp dự tính nếu hôm đó bà Vi chịu không nổi, chàng sẽ bạo gan rủ bà vào sâu trong rừng để ái ân rồi. Đó là âm mưu của Hợp. Nhưng sau khi thấy khúc gân tràn nhựa sống của Hợp, bà Vi thẩn thờ suy nghĩ dữ dội. Lý trí bà vật lộn với con tim suốt đoạn đường dài heo hút từ đó đến Phan Rí.
Có lúc bà suýt lạc tay lái vì đầu óc mãi theo đuổi những tưởng tượng thần tiên, những cảnh đụ lạ lùng, mà bà cũng sẽ chẳng tìm thấy nơi bất cứ một người đàn ông nào ngoài Hợp. Tay thì lái, mà thần trí bà thì ngao du tận đâu đâu, mơ hồ, hoang dã. Hình ảnh con cặc Hợp vẫn chập chờn trước mắt. Câu hỏi làm bà băn khoăn nhất lúc đó là Hợp đã có ý gì khi cố tình cho bà thấy con cặc cứng ngắt của chàng. Nên thỉnh thoảng bà liếc sang nhìn Hợp, đang ngồi bên cạnh Bà bắt gặp ánh mắt của chàng. Hợp chăm chú nhìn vào nhan sắc quyến rũ của bà để nhđ lại những lần bà tấm dưới vòi sen.
Nước và xà phòng làm thân người bà trở nên khêu gợi hơn. Chàng đã ước gì mình là cục xà phòng, là cái khăn tắm để được đi du lịch khắp nơi trên thân thể của bà, kể cả cửa mình. Chàng thèm dễ sợ. Thèm đến độ muốn liều nhảy đại ra hôn cái lồn nhiều lông đó một cái, rồi tới đâu thì tới. Nhưng chàng đã không dám. Và chàng mãi ôm kín ước mơ đó với mình, để đêm đêm, trên giường, Hợp lặng lẽ thủ dâm, kêu khẽ "Chị ơi! Em đang đụ chị đây nè. Em ra với chị đây nè."