Tháng Sáu, bình thường sẽ chẳng có gì đặc biệt lắm đâu. Đặc biệt và ngọt ngào chi cho một tháng Sáu oi bức, ngột ngạt và khiến con tim như ngừng đập.
Tháng Sáu, bình thường sẽ đi chơi cùng bè bạn, tranh thủ những tối mát mẻ hiếm hoi của thành phố càng ngày càng nóng dần lên như một hòn lửa.
Tháng Sáu, niềm vui sẽ gắn với những gì liên quan đến nước: một cốc sinh tố mát lạnh, bể bơi đông vui rộn rã đủ sắc màu, hay chỉ đơn giản là một cơn tắm mưa ngẫu hứng bất chợt. Tuổi trẻ mà…
Tháng Sáu, sẽ không là Tháng Sáu, nếu không nếm sấu đầu mùa. Một ly nước sấu chua dịu cũng đủ làm êm ái cả một mùa hè nóng bỏng. Một bát canh sấu mát lành cũng đủ xua tan những mệt mỏi của nắng hè oi ả.
Tháng Sáu, sẽ chẳng là tháng Sáu nữa đâu, nếu không có sen thơm ngát một vùng hồ lộng gió. Là sen, là thứ quà tinh khiết của trời đất. Ngoài kia, trời vẫn hầm hập và khó chịu một thái độ bực tức, còn trong đầm này, sen vẫn dịu dàng thế mà thôi. Ai làm sen duyên dáng đến thế, ai khiến sen mềm mại đến thế, ai nhờ sen thơm ngát đến thế.
Sen hồng xen giữa những chiếc lá xanh mươn mướt màu của tuổi trẻ. Ừ thì sen là thiếu nữ mà. Nhắc đến sen, là nhắc đến những cô yếm đào sao mà mặn mà. Sen làm những người trẻ tuổi cảm thấy trẻ lòng biết bao nhiêu.
Tháng Sáu không dành cho những vội vã và hời hợt. Thời tiết không ủng hộ là một thử thách ghê gớm cho những con tim đang yêu và đang say. Hay đó là một thử thách thú vị cho những tình yêu mới chớm nở trong mùa xuân. Bắt đầu vào mùa xuân, vượt qua mùa hạ, nồng nàn mùa thu và ấm áp mùa đông. Cũng phải, bất cứ tình yêu trọn vẹn nào cũng cần bản hòa ca của bốn mùa, để biết mọi ngọt ngào là không dễ dàng, để biết bền lâu là biết giữ cho tim đang cháy như thiêu như đốt của nắng hè Tháng Sáu.
Tháng Sáu, kỷ niệm tưởng chừng đã nằm yên lâu lắm, nay bừng dậy và khao khát những nồng nhiệt. Tháng Sáu, tiếng piano nhà ai cũng miên man hoài cũ hơn, lòng chẳng đủ lơ đãng và bình yên để mà bước qua mọi thứ. Mỗi bước chân qua, mỗi con đường, những điều hấp dẫn, nhưng những thứ nằm lại trong lòng có bao giờ khép lại đâu. Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi. Quên được không những điều, ta chưa bao giờ?
Tháng Sáu, niềm tin bao giờ cũng đầy đủ và trọn vẹn lắm.
Tháng Sáu, từ những miền đất xa xôi, người thân yêu trở lại bên ta. Ừ thì lại kề bên nhau đấy thôi. Ừ thì có phải lúc nào xa xôi cách trở cũng khiến mọi thứ phai nhạt. Vì Trái Đất thì tròn vẹn như trái tim đấy mà thôi. Ngoài kia, nắng rót mật ngọt lóng lánh. Trong mắt những kẻ đang ngập tràn yêu thương, Tháng Sáu đẹp đến nhường nào.
Tháng Sáu, cho những vết thương mau lành miệng. Người ra đi trong ngày hè, và cứ ra đi mãi không trở lại.
Cô đơn là một món nghiện, tưởng chừng không dứt ra được, mà kỳ thực vẫn có thể nhìn mọi thứ dịu hiền hơn đấy thôi. Nắng Tháng Sáu cứ gay gắt đi, mắt ta không vì thế mà cay xè nữa đâu. Tất cả cuối cùng vẫn là trải nghiệm để ta mang theo suốt cuộc đời. Những gì đã qua, em sẽ để dành suốt đời như là bài ca này, như là anh, như là Tháng Sáu…
Và Tháng Sáu, bao giờ cũng lấp lánh niềm vui con trẻ. Tháng Sáu có Tết Thiếu nhi, được dịp để trở lại ấu thơ, được dịp để ngắm nhìn những nụ cười vô tư không chút vướng bận. Tháng Sáu vì thế mà thường vui nhiều hơn buồn. Tháng Sáu cho bản thân chút suy tư, làm sao để những nụ cười cứ vương mãi trên môi, làm sao nhỉ?
Tháng Sáu cứ trôi qua như thế, như một bài ca đủ nốt, đủ cả thăng cả trầm, đủ cảm xúc và cả những xáo trộn. Để rồi cuối cùng, chợt nhận ra, cảm xúc là để nuôi dưỡng tâm hồn và linh hồn, để trái tim mãi mãi đỏ lửa.
Những ngày Tháng Sáu
Trái tim đỏ lửa...
Chào em, Tháng Sáu nồng nàn!