Phần 6: Chuyện Nhà Trắng
Con Năm cười nói:
- Bữa nay em kể cho anh nghe chuyện tiếu tại Mỹ có liên quan đến cựu tổng thống Bill.
Cả Ngố ngơ ngác hỏi:
- Bill làm gì mà em bảo là tếu?
Con Năm cười, đáp:
- Thật sự thì không có gì gọi là tếu. Chỉ tếu là một người đi khuyên người ta về đạo đức mà lại chuyên đi làm chuyện trời đánh.
Cả Ngố hí hửng, nói:
- Ừ! Em kể cho anh nghe đi.
Con Năm gật đầu, từ từ kể...
*
* *
Nhà Trắng là nhà ở của tổng thống Mỹ. Tổng thống tại nhiệm là Bill. Thư ký của vị tổng thống thứ 41 của Mỹ là M. L.
Hôm ấy, trong Nhà Trắng thật vắng vẻ, không có chuyện gì quan trọng. Chỉ có hai người trong đó là tổng thống Bill và nàng thư ký M. L.
Mắt nhìn chằm chằm và bộ ngực hở hang và cặp đùi dài của M. L, Bill thèm nhỏ rãi. Hil, vợ ông ta lại vắng mặt nên Bill nhìn thấy cơ hội trước mắt khó bỏ qua.
Bill nhìn M. L cười, nói:
- Monica, hôm nay trông em đẹp quá!
Monica liếc mắt đưa tình, nhìn vị nguyên thủ quốc gia đáp:
- Cám ơn tổng thống nghe! Rất nhiều người khen em, nhưng chưa thấy ai thực tình như tổng thống vậy.
Bill nghe cô thư ký trả lời như vậy thì thích chí vô cùng. Ông ta tiến tới, cầm tay M. L lên, làm bộ nhìn chiếc nhẫn đeo trên tay, nói:
- Chiếc nhẫn của em cũng cũ rồi. Để hôm nào anh mua cho cưng cái nhẫn mới đẹp lơn, lớn hơn. Chịu không?
Monica mỉm cười, đáp:
- Ồ! Thưa tổng thống, ngài đâu cần phải làm vậy.
Bill dùng mấy ngón tay khẽ cào nhẹ mấy kẽ hở giữa những ngón tay dài và thon của M. L, nói:
- Trước mặt mọi người thì em gọi tôi là tổng thống. Nhưng khi chỉ có riêng đôi ta thì em cứ gọi là "Bill" hay "cưng" là được rồi.
Monica nghe nói thích chí cười lên, nói một cách nũng nịu:
- Em xin nghe lời anh, thưa anh Bill...
Monica kéo dài chữ "Bill" khiến tổng thống Bill khoái chí đến tột độ. Ông ta cười lên, nói:
- Giá mà Hil nói chuyện được nhỏ nhẹ với anh được một phần như em thì anh sung sướng biết chừng nào.
Monica vẻ mặt bâng khuân hỏi:
- Ủa! Đệ nhất phu nhân hay la lối anh lắm hả "anh Bill"?
Bill bỗng một tay choàng tay qua ôm M. L, còn tay kia thì vuốt má nàng, nói:
- Khi nói đến Hil vợ anh, em cứ nói là "chị Hil" là được rồi, đâu cần phải lễ phép mà gọi là "Đệ nhất phu nhân" làm gì? Nếu nói là "Đệ nhất phu nhân" thì em xứng đáng làm "Đệ nhất phu nhân" hơn Hil nhiều. Chỉ tiếc ngày xưa anh gặp Hil thay vì gặp em.
Nghe Bill tán tỉnh, M. L thích quá, nói:
- Anh Bill à! Anh khen làm em thấy thẹn quá đi. Em là con nhà nghèo, lại xấu xí nữa thì làm sao sánh được với "chị Hil" chứ?
Bill cảm thấy trong lòng hết sức rạo rực. Thằng nhỏ của ông ta từ từ ngổng đầu dậy lúc nào không biết. Hai tay ông ta xoa liên tiếp vào lưng Monica, nói:
- Em sao tự hạ thấp mình như thế? Đừng có lo. Anh sẽ chăm sóc em mà. Chút nữa anh sẽ ký cho em tấm ngân phiếu vài chục xấp để tự em đi mua cho em cái nhẫn hột xoàn nhé.
M. L cười duyên, không đáp. Bill lại càng hứng chí, tay thọc vào trong ngực nàng thư ký xoa xoa. M. L khẽ cúi mặt xuống ra vẻ e lệ. Nàng nhỏ nhẹ nói với Bill:
- Anh Bill! Anh làm em đã quá. Anh có thể giúp em cởi bỏ cái quần xi- líp dưới váy của em không?
Bill chỉ chờ có thế. Ông ta khẽ vén váy Monica lên, đưa hai tay lột cái quần xi- líp màu trắng trong xuống. Kế đến, Bill đưa chiếc quần lót của Monica lên mũi ngửi, miệng khen:
- Thơm quá! Thơm quá! Giá mà lồn của Hil thơm như vậy thì đỡ cho anh biết chừng nào.
Ngửi đã rồi, Bill một tay giữ váy, một tay vuốt nhẹ lên cụm lông nâu của M. L, luôn miệng khen:
- Lồn của em đẹp quá!
Nhìn M. L đang tủm tỉm cười, Bill nói:
- Anh có thể bú lồn cưng được không? Cả miệng lẫn lưỡi của anh sạch lắm.
M. L khẽ rên hừ hự, đáp:
- Bú... bú lồn em đi... anh Bill....
Một lần nữa, M. L lại kéo dài hai chữ "anh Bill" khiến cho vị tổng thống Hoa Kỳ nhà ta càng thêm nứng cặc. Ông ta không chút lưỡng lự, quỳ ngay xuống đất, miệng nói:
- Monica! Em làm ơn giữ chặt cái váy hai bên cho anh dễ bú.
M. L bèn đưa hai tay qua hai bên hông giữ chặt váy, để hở nguyên cái lồn dưới bộ lông rậm rạp.
Bill úp mặt xuống dưới, le lưỡi ra từ từ liếm sơ sơ hai bên mép lồn của M. L. Liếm mép lồn một hồi, Bill lại chuyển lưỡi liếm vào âm hộ của nàng thư ký. Bill liếm hoài mà không thấy chán. Được một lúc, nước từ trong lồn Monica tuôn ra như suối. Bill không ngần ngại, liếm tất cả dâm thủy của Monica vào miệng.
M. L vừa rên, vừa thều thào:
- Bú nữa đi anh Bill.... bú nữa đi... bú cho lồn em khô nghe... anh Bill...?
Bill càng hứng chí, ra sức liếm bạo hơn nữa. Nhưng bú hoài thì lưỡi cũng mỏi. Bill bèn dừng lại nói:
- Cho anh tạm ngừng nghe cưng. Lưỡi anh mỏi quá rồi.
M. L gật đầu, mỉm cười. Bill lại nói:
- Cưng làm ơn cởi hộ quần áo của anh ra được không?
Dứt lời, Bill đứng dậy. M. L giúp Bill trút bỏ từng phần y phục trên người xuống. Đến lúc Bill trần như nhộng, M. L khẽ cầm cặc ông ta lên nâng niu, vuốt ve rồi bắt đầu sục...
*
* *
Cả Ngố nghe đến đây nói:
- Khiếp! Đúng là Mỹ có khác! Tổng thống còn như thế thì nói gì ai!
Con Năm dửng dưng nói:
- Không lẽ tổng thống không bao giờ đụ sao mà anh nói vậy.
Cả Ngố nói:
- Nhưng anh nghe nói tổng thống Bill chuyên đi khắp thế giới, đến đâu cũng giảng luân lý đạo đức, khuyên con người nên tôn trọng nhân quyền. Ai cũng bảo rằng ông ta ngoài một nguyên thủ quốc gia, còn là một con người hết sức đạo đức, khó tìm trong lịch sử nhân loại.
Con Năm gân cổ cãi:
- Anh đọc sách nào hay nghe ai nói vậy? Thằng cha Bill này có trả em thật nhiều tiền mà xin bú lồn em thì em cũng không cho nó bú đâu, cho dù nó có xúc miệng đến một ngàn lần.
Và con Năm lại kể tiếp...
*
* *
Bill bắt đầu rên hừ hự như M. L khi nãy, miệng lắp ba lắp bắp:
- Đã quá... đã quá...
Tay Monica vẫn cầm cặc Bill sục lên sục xuống. Bill cảm thấy bàn tay của Monica mát rượi, tạo cho mình một cái cảm giác hết sức là "đã" không làm sao diễn tả được. Miệng ông ta rên rỉ:
- Sục lẹ... lên... một chút được... không... cưng...?
Monica khẽ mỉm cười, lẹ tay sục tiếp. Bỗng Bill thấy cặc mình như bắt đầu tê tê, bèn lên tiếng, nói không ra hơi:
- Anh... ra...
Nhanh như chớp, Monica chụp lấy chiếc áo sơ- mi của Bill mà nàng cởi ra khi nãy chụp vào cặc Bill che phủ.
Khí trong cặc của Bill bắt đầu bắn ra. M. L cầm cặc Bill như y tá bắt mạch bệnh nhân. Đến khi thấy cặc Bill không còn động đậy nữa, nàng mới lên tiếng hỏi:
- Anh ra hết rồi phải không?
Bill khẽ gật đầu. M. L khẽ bóp mạnh cặc Bill một cái, xoay chiếc áo sơ- mi đang bao trùm cặc ông ta vài cái để lau. Sau đó, nàng dùng phần khô, tương đối còn sạch của cái áo sơ- mi lau khô cặc vị tổng thống Hoa Kỳ kia.
M. L sau đó cười nắc nẻ, nói:
- Chưa chi mà anh đã ra rồi! Nói anh đừng buồn, cái này còn tệ hơn là 'khóc ngoài cửa ải' nữa! Nếu anh ra lẹ như vậy thì chả trách gì chị Hil chán anh.
Bill nghe nói có vẻ ngượng nghịu, nói như nài nỉ:
- Monica yêu dấu của anh! Hil đã chê anh, không lẽ em nỡ chê anh luôn? Đừng mà em, tội nghiệp anh lắm.
M. L cười, nói:
- Nói thì nói vậy thôi chứ em có bao giờ chê anh đâu, hỡi "anh Bill" yêu dấu của em!
Bill nghe nói mà mát lòng. Ông ta cảm thấy được an ủi rất nhiều, liền tha thiết khẩn cầu nàng thư ký:
- Vậy thì em có thể giúp cho anh lên lại được không?
M. L cười, hỏi:
- Bằng cách nào?
Bill đáp:
- Em có thể bú cặc anh được không?
Monica cười sặc sụa, đáp:
- Có bốn điều kiện. Thứ nhất, phải ký cho em tấm ngân phiếu vài chục xấp như anh hứa. Thứ hai, phải mua cho em một chiếc nhẫn hột xoàn thật lớn như anh đã hứa. Và thứ ba phải bú lồn em thêm một lúc nữa. Còn thứ tư...
Monica bỗng ngừng ngang làm Bill càng nán nức. Ông ta chờ không thấy Monica nói tiếp liền vồn vã hỏi:
- Thứ tư là sao hở em? Hở Monica yêu dấu của anh?
Monica cười, đáp:
- Anh phải vào nhà tắm rửa cặc cho sạch.
Bill gật đầu, đáp:
- Dĩ nhiên anh chấp nhận cả bốn điều. Nhưng về điều thứ tư thì em giúp anh được không?
Monica cười, nói:
- Được rồi! Anh thật không bằng một đứa con nít nữa. Nội có rửa cặc không mà còn không nên thân thì còn làm ăn được gì nữa!
Đoạn Monica buông tiếng như ra lệnh:
- Đi!
Nói xong, M. L nắm cặc Bill kéo đi, tiến về phía nhà tắm. M. L nắm khá chặt khiến cho cặc Bill hơi thốn nhưng không dám lên tiếng nói gì cả, sợ nàng ta buồn, đổi ý thì nguy.
Vào đến nhà tắm, M. L bắt Bill đứng trong bồn tắm rồi bắt ông ta ngồi xuống. Bill ngoan ngoãn làm theo. Sau đó, M. L vặn vòi nước lạnh, bảo Bill để cặc xuống phía dưới.
Nước lạnh quá khiến Bill xuýt nữa la lên thành tiếng. M. L lại bảo Bill rục cặc ra khỏi vòi nước một chút, lấy cục xà- bông xát chung quanh cặc của ông ta. Sau khi nhìn thấy cặc Bill trắng xóa một màu, M. L mới bảo ông ta đưa cặc lại vào vòi nước lạnh.
Lại một lần nữa, Bill muốn dựng đứng người lên vì nước quá lạnh. Cặc ông ta rút lại nhỏ xíu như cu một đứa con nít. Monica đưa tay vò khắp cặc Bill để chắc ăn, đến khi không còn thấy vị nhớp của xà- bông nữa thì thôi.
Tắt vòi nước lạnh xong, Monica cười, nói:
- Nè! Coi nè! Cặc anh teo lại thế này thì còn làm ăn được gì nữa hả?
Bỗng nhiên M. L từ từ cởi chiếc áo đầm của nàng ta và trụt xuống, nói:
- Bây giờ anh biết phải làm gì rồi phải không anh Bill?
Bill nhanh nhẩu bước ra khỏi bồn tắm quỳ xuống đưa mặt vào lồn M. L bú lấy bú để. Nàng thư ký cười, nói:
- Anh bú lồn cũng không đến nỗi tệ lắm. Nhưng không biết anh có bú lồn chị Hil như vậy không?
Bill nghe nói ngừng bú, đáp:
- Không! Lồn Hil hôi lắm! Mới ngửi thấy mà anh đã phát tởm rồi!
M. L cười, nói:
- Miệng anh đã chắc gì thơm hơn lồn chị Hil chưa mà anh nói thế?
Sực nhớ ra điều gì, M. L lại nói:
- Quên nữa! Trước khi tiếp tục bú lồn em thì anh phải xúc miệng đi mới được.
Bill nói:
- Đâu cần em cưng! Sau khi bú lồn em xong thì miệng anh thơm rồi. Nếu anh xúc miệng thì đâu còn mùi thơm của lồn em trong miệng anh nữa. Và như thế thì miệng anh lại trở nên thúi như cũ.
Monica cười, nói:
- Ừ! Anh nói có lý đó anh Bill. Em tí nữa thì quên. Nào! Bây giờ anh bú tiếp đi thôi chứ!
Bill ngoan ngoãn lè lưỡi liếm lồn của M. L. Bỗng nhiên M. L lớn tiếng:
- Ngừng bú! Há miệng ra!
Bill nghe nói ngừng bú lồn, ngạc nhiên hỏi:
- Chuyện gì vậy Monica yêu dấu của anh?
Monica cười, đáp:
- Em mót đái quá! Anh mau há miệng hứng ra cho em đái vào. Nhớ phải uống hết đó nghe chưa!
Bill không dám cãi lời, há miệng ra thật lớn. M. L sau đó tiến tới một chút, nắm đầu Bill kê cái lỗ đái nơi lồn nàng vào giữa miệng ông ta.
Pssssss.....! Một vòi nước từ lồn M. L tuôn ra như giòng suối chảy. Miệng Bill hứng tất cả nước đái của M. L nuốt vào ừng ực như uống nước giải khát, không để phí phạm, lọt ra ngoài một giọt nào.
Đến khi M. L đái xong, nàng lại lên tiếng:
- Anh không bị sặc là hay lắm đó! Bây giờ hãy liếm lồn em cho khô để khỏi phí phạm giấy xúc. Muốn làm tổng thống giỏi thì phải biết tiết kiệm của công để làm gương cho dân chúng.
Bill lại lè lưỡi liếm ngay liếm tất cả nước đái còn dính trên lỗ tiểu trên lồn của M. L...
*
* *
Thấy con Năm dừng lại m ột hồi lâu mà không chịu kể tiếp, Cả Ngố náo nức hỏi:
- Sao em không kể tiếp?
Con Năm cười, đáp:
- Vì chuyện hết rồi.
Cả Ngố như tiếc rẻ, gặn hỏi:
- Tại sao câu chuyện dứt ngang xương như vậy?
Con Năm cười, đáp:
- Vì em chỉ được nghe tới đó thôi. Phần còn lại người kể cho em cũng không được rõ chuyện gì xảy ra kế tiếp. Nhưng không sao, anh cứ về kể lại cho chị Thúy như vậy. Em bảo đảm chị ta càng khoái, càng nứng lồn.
Cả Ngố gãi đầu, nói:
- Nhưng anh sợ quá. Không biết vợ anh có bắt anh há miệng ra cho chị ấy đái vào và bắt anh uống hết như M. L bắt Bill làm vậy không?
Con Năm cười khúc khích, nói:
- Anh cứ lo xa! Mà cho dù chị ta muốn vậy thì anh cứ chiều thôi cứ có làm sao đâu!
Con Năm cười nói:
- Bữa nay em kể cho anh nghe chuyện tiếu tại Mỹ có liên quan đến cựu tổng thống Bill.
Cả Ngố ngơ ngác hỏi:
- Bill làm gì mà em bảo là tếu?
Con Năm cười, đáp:
- Thật sự thì không có gì gọi là tếu. Chỉ tếu là một người đi khuyên người ta về đạo đức mà lại chuyên đi làm chuyện trời đánh.
Cả Ngố hí hửng, nói:
- Ừ! Em kể cho anh nghe đi.
Con Năm gật đầu, từ từ kể...
*
* *
Nhà Trắng là nhà ở của tổng thống Mỹ. Tổng thống tại nhiệm là Bill. Thư ký của vị tổng thống thứ 41 của Mỹ là M. L.
Hôm ấy, trong Nhà Trắng thật vắng vẻ, không có chuyện gì quan trọng. Chỉ có hai người trong đó là tổng thống Bill và nàng thư ký M. L.
Mắt nhìn chằm chằm và bộ ngực hở hang và cặp đùi dài của M. L, Bill thèm nhỏ rãi. Hil, vợ ông ta lại vắng mặt nên Bill nhìn thấy cơ hội trước mắt khó bỏ qua.
Bill nhìn M. L cười, nói:
- Monica, hôm nay trông em đẹp quá!
Monica liếc mắt đưa tình, nhìn vị nguyên thủ quốc gia đáp:
- Cám ơn tổng thống nghe! Rất nhiều người khen em, nhưng chưa thấy ai thực tình như tổng thống vậy.
Bill nghe cô thư ký trả lời như vậy thì thích chí vô cùng. Ông ta tiến tới, cầm tay M. L lên, làm bộ nhìn chiếc nhẫn đeo trên tay, nói:
- Chiếc nhẫn của em cũng cũ rồi. Để hôm nào anh mua cho cưng cái nhẫn mới đẹp lơn, lớn hơn. Chịu không?
Monica mỉm cười, đáp:
- Ồ! Thưa tổng thống, ngài đâu cần phải làm vậy.
Bill dùng mấy ngón tay khẽ cào nhẹ mấy kẽ hở giữa những ngón tay dài và thon của M. L, nói:
- Trước mặt mọi người thì em gọi tôi là tổng thống. Nhưng khi chỉ có riêng đôi ta thì em cứ gọi là "Bill" hay "cưng" là được rồi.
Monica nghe nói thích chí cười lên, nói một cách nũng nịu:
- Em xin nghe lời anh, thưa anh Bill...
Monica kéo dài chữ "Bill" khiến tổng thống Bill khoái chí đến tột độ. Ông ta cười lên, nói:
- Giá mà Hil nói chuyện được nhỏ nhẹ với anh được một phần như em thì anh sung sướng biết chừng nào.
Monica vẻ mặt bâng khuân hỏi:
- Ủa! Đệ nhất phu nhân hay la lối anh lắm hả "anh Bill"?
Bill bỗng một tay choàng tay qua ôm M. L, còn tay kia thì vuốt má nàng, nói:
- Khi nói đến Hil vợ anh, em cứ nói là "chị Hil" là được rồi, đâu cần phải lễ phép mà gọi là "Đệ nhất phu nhân" làm gì? Nếu nói là "Đệ nhất phu nhân" thì em xứng đáng làm "Đệ nhất phu nhân" hơn Hil nhiều. Chỉ tiếc ngày xưa anh gặp Hil thay vì gặp em.
Nghe Bill tán tỉnh, M. L thích quá, nói:
- Anh Bill à! Anh khen làm em thấy thẹn quá đi. Em là con nhà nghèo, lại xấu xí nữa thì làm sao sánh được với "chị Hil" chứ?
Bill cảm thấy trong lòng hết sức rạo rực. Thằng nhỏ của ông ta từ từ ngổng đầu dậy lúc nào không biết. Hai tay ông ta xoa liên tiếp vào lưng Monica, nói:
- Em sao tự hạ thấp mình như thế? Đừng có lo. Anh sẽ chăm sóc em mà. Chút nữa anh sẽ ký cho em tấm ngân phiếu vài chục xấp để tự em đi mua cho em cái nhẫn hột xoàn nhé.
M. L cười duyên, không đáp. Bill lại càng hứng chí, tay thọc vào trong ngực nàng thư ký xoa xoa. M. L khẽ cúi mặt xuống ra vẻ e lệ. Nàng nhỏ nhẹ nói với Bill:
- Anh Bill! Anh làm em đã quá. Anh có thể giúp em cởi bỏ cái quần xi- líp dưới váy của em không?
Bill chỉ chờ có thế. Ông ta khẽ vén váy Monica lên, đưa hai tay lột cái quần xi- líp màu trắng trong xuống. Kế đến, Bill đưa chiếc quần lót của Monica lên mũi ngửi, miệng khen:
- Thơm quá! Thơm quá! Giá mà lồn của Hil thơm như vậy thì đỡ cho anh biết chừng nào.
Ngửi đã rồi, Bill một tay giữ váy, một tay vuốt nhẹ lên cụm lông nâu của M. L, luôn miệng khen:
- Lồn của em đẹp quá!
Nhìn M. L đang tủm tỉm cười, Bill nói:
- Anh có thể bú lồn cưng được không? Cả miệng lẫn lưỡi của anh sạch lắm.
M. L khẽ rên hừ hự, đáp:
- Bú... bú lồn em đi... anh Bill....
Một lần nữa, M. L lại kéo dài hai chữ "anh Bill" khiến cho vị tổng thống Hoa Kỳ nhà ta càng thêm nứng cặc. Ông ta không chút lưỡng lự, quỳ ngay xuống đất, miệng nói:
- Monica! Em làm ơn giữ chặt cái váy hai bên cho anh dễ bú.
M. L bèn đưa hai tay qua hai bên hông giữ chặt váy, để hở nguyên cái lồn dưới bộ lông rậm rạp.
Bill úp mặt xuống dưới, le lưỡi ra từ từ liếm sơ sơ hai bên mép lồn của M. L. Liếm mép lồn một hồi, Bill lại chuyển lưỡi liếm vào âm hộ của nàng thư ký. Bill liếm hoài mà không thấy chán. Được một lúc, nước từ trong lồn Monica tuôn ra như suối. Bill không ngần ngại, liếm tất cả dâm thủy của Monica vào miệng.
M. L vừa rên, vừa thều thào:
- Bú nữa đi anh Bill.... bú nữa đi... bú cho lồn em khô nghe... anh Bill...?
Bill càng hứng chí, ra sức liếm bạo hơn nữa. Nhưng bú hoài thì lưỡi cũng mỏi. Bill bèn dừng lại nói:
- Cho anh tạm ngừng nghe cưng. Lưỡi anh mỏi quá rồi.
M. L gật đầu, mỉm cười. Bill lại nói:
- Cưng làm ơn cởi hộ quần áo của anh ra được không?
Dứt lời, Bill đứng dậy. M. L giúp Bill trút bỏ từng phần y phục trên người xuống. Đến lúc Bill trần như nhộng, M. L khẽ cầm cặc ông ta lên nâng niu, vuốt ve rồi bắt đầu sục...
*
* *
Cả Ngố nghe đến đây nói:
- Khiếp! Đúng là Mỹ có khác! Tổng thống còn như thế thì nói gì ai!
Con Năm dửng dưng nói:
- Không lẽ tổng thống không bao giờ đụ sao mà anh nói vậy.
Cả Ngố nói:
- Nhưng anh nghe nói tổng thống Bill chuyên đi khắp thế giới, đến đâu cũng giảng luân lý đạo đức, khuyên con người nên tôn trọng nhân quyền. Ai cũng bảo rằng ông ta ngoài một nguyên thủ quốc gia, còn là một con người hết sức đạo đức, khó tìm trong lịch sử nhân loại.
Con Năm gân cổ cãi:
- Anh đọc sách nào hay nghe ai nói vậy? Thằng cha Bill này có trả em thật nhiều tiền mà xin bú lồn em thì em cũng không cho nó bú đâu, cho dù nó có xúc miệng đến một ngàn lần.
Và con Năm lại kể tiếp...
*
* *
Bill bắt đầu rên hừ hự như M. L khi nãy, miệng lắp ba lắp bắp:
- Đã quá... đã quá...
Tay Monica vẫn cầm cặc Bill sục lên sục xuống. Bill cảm thấy bàn tay của Monica mát rượi, tạo cho mình một cái cảm giác hết sức là "đã" không làm sao diễn tả được. Miệng ông ta rên rỉ:
- Sục lẹ... lên... một chút được... không... cưng...?
Monica khẽ mỉm cười, lẹ tay sục tiếp. Bỗng Bill thấy cặc mình như bắt đầu tê tê, bèn lên tiếng, nói không ra hơi:
- Anh... ra...
Nhanh như chớp, Monica chụp lấy chiếc áo sơ- mi của Bill mà nàng cởi ra khi nãy chụp vào cặc Bill che phủ.
Khí trong cặc của Bill bắt đầu bắn ra. M. L cầm cặc Bill như y tá bắt mạch bệnh nhân. Đến khi thấy cặc Bill không còn động đậy nữa, nàng mới lên tiếng hỏi:
- Anh ra hết rồi phải không?
Bill khẽ gật đầu. M. L khẽ bóp mạnh cặc Bill một cái, xoay chiếc áo sơ- mi đang bao trùm cặc ông ta vài cái để lau. Sau đó, nàng dùng phần khô, tương đối còn sạch của cái áo sơ- mi lau khô cặc vị tổng thống Hoa Kỳ kia.
M. L sau đó cười nắc nẻ, nói:
- Chưa chi mà anh đã ra rồi! Nói anh đừng buồn, cái này còn tệ hơn là 'khóc ngoài cửa ải' nữa! Nếu anh ra lẹ như vậy thì chả trách gì chị Hil chán anh.
Bill nghe nói có vẻ ngượng nghịu, nói như nài nỉ:
- Monica yêu dấu của anh! Hil đã chê anh, không lẽ em nỡ chê anh luôn? Đừng mà em, tội nghiệp anh lắm.
M. L cười, nói:
- Nói thì nói vậy thôi chứ em có bao giờ chê anh đâu, hỡi "anh Bill" yêu dấu của em!
Bill nghe nói mà mát lòng. Ông ta cảm thấy được an ủi rất nhiều, liền tha thiết khẩn cầu nàng thư ký:
- Vậy thì em có thể giúp cho anh lên lại được không?
M. L cười, hỏi:
- Bằng cách nào?
Bill đáp:
- Em có thể bú cặc anh được không?
Monica cười sặc sụa, đáp:
- Có bốn điều kiện. Thứ nhất, phải ký cho em tấm ngân phiếu vài chục xấp như anh hứa. Thứ hai, phải mua cho em một chiếc nhẫn hột xoàn thật lớn như anh đã hứa. Và thứ ba phải bú lồn em thêm một lúc nữa. Còn thứ tư...
Monica bỗng ngừng ngang làm Bill càng nán nức. Ông ta chờ không thấy Monica nói tiếp liền vồn vã hỏi:
- Thứ tư là sao hở em? Hở Monica yêu dấu của anh?
Monica cười, đáp:
- Anh phải vào nhà tắm rửa cặc cho sạch.
Bill gật đầu, đáp:
- Dĩ nhiên anh chấp nhận cả bốn điều. Nhưng về điều thứ tư thì em giúp anh được không?
Monica cười, nói:
- Được rồi! Anh thật không bằng một đứa con nít nữa. Nội có rửa cặc không mà còn không nên thân thì còn làm ăn được gì nữa!
Đoạn Monica buông tiếng như ra lệnh:
- Đi!
Nói xong, M. L nắm cặc Bill kéo đi, tiến về phía nhà tắm. M. L nắm khá chặt khiến cho cặc Bill hơi thốn nhưng không dám lên tiếng nói gì cả, sợ nàng ta buồn, đổi ý thì nguy.
Vào đến nhà tắm, M. L bắt Bill đứng trong bồn tắm rồi bắt ông ta ngồi xuống. Bill ngoan ngoãn làm theo. Sau đó, M. L vặn vòi nước lạnh, bảo Bill để cặc xuống phía dưới.
Nước lạnh quá khiến Bill xuýt nữa la lên thành tiếng. M. L lại bảo Bill rục cặc ra khỏi vòi nước một chút, lấy cục xà- bông xát chung quanh cặc của ông ta. Sau khi nhìn thấy cặc Bill trắng xóa một màu, M. L mới bảo ông ta đưa cặc lại vào vòi nước lạnh.
Lại một lần nữa, Bill muốn dựng đứng người lên vì nước quá lạnh. Cặc ông ta rút lại nhỏ xíu như cu một đứa con nít. Monica đưa tay vò khắp cặc Bill để chắc ăn, đến khi không còn thấy vị nhớp của xà- bông nữa thì thôi.
Tắt vòi nước lạnh xong, Monica cười, nói:
- Nè! Coi nè! Cặc anh teo lại thế này thì còn làm ăn được gì nữa hả?
Bỗng nhiên M. L từ từ cởi chiếc áo đầm của nàng ta và trụt xuống, nói:
- Bây giờ anh biết phải làm gì rồi phải không anh Bill?
Bill nhanh nhẩu bước ra khỏi bồn tắm quỳ xuống đưa mặt vào lồn M. L bú lấy bú để. Nàng thư ký cười, nói:
- Anh bú lồn cũng không đến nỗi tệ lắm. Nhưng không biết anh có bú lồn chị Hil như vậy không?
Bill nghe nói ngừng bú, đáp:
- Không! Lồn Hil hôi lắm! Mới ngửi thấy mà anh đã phát tởm rồi!
M. L cười, nói:
- Miệng anh đã chắc gì thơm hơn lồn chị Hil chưa mà anh nói thế?
Sực nhớ ra điều gì, M. L lại nói:
- Quên nữa! Trước khi tiếp tục bú lồn em thì anh phải xúc miệng đi mới được.
Bill nói:
- Đâu cần em cưng! Sau khi bú lồn em xong thì miệng anh thơm rồi. Nếu anh xúc miệng thì đâu còn mùi thơm của lồn em trong miệng anh nữa. Và như thế thì miệng anh lại trở nên thúi như cũ.
Monica cười, nói:
- Ừ! Anh nói có lý đó anh Bill. Em tí nữa thì quên. Nào! Bây giờ anh bú tiếp đi thôi chứ!
Bill ngoan ngoãn lè lưỡi liếm lồn của M. L. Bỗng nhiên M. L lớn tiếng:
- Ngừng bú! Há miệng ra!
Bill nghe nói ngừng bú lồn, ngạc nhiên hỏi:
- Chuyện gì vậy Monica yêu dấu của anh?
Monica cười, đáp:
- Em mót đái quá! Anh mau há miệng hứng ra cho em đái vào. Nhớ phải uống hết đó nghe chưa!
Bill không dám cãi lời, há miệng ra thật lớn. M. L sau đó tiến tới một chút, nắm đầu Bill kê cái lỗ đái nơi lồn nàng vào giữa miệng ông ta.
Pssssss.....! Một vòi nước từ lồn M. L tuôn ra như giòng suối chảy. Miệng Bill hứng tất cả nước đái của M. L nuốt vào ừng ực như uống nước giải khát, không để phí phạm, lọt ra ngoài một giọt nào.
Đến khi M. L đái xong, nàng lại lên tiếng:
- Anh không bị sặc là hay lắm đó! Bây giờ hãy liếm lồn em cho khô để khỏi phí phạm giấy xúc. Muốn làm tổng thống giỏi thì phải biết tiết kiệm của công để làm gương cho dân chúng.
Bill lại lè lưỡi liếm ngay liếm tất cả nước đái còn dính trên lỗ tiểu trên lồn của M. L...
*
* *
Thấy con Năm dừng lại m ột hồi lâu mà không chịu kể tiếp, Cả Ngố náo nức hỏi:
- Sao em không kể tiếp?
Con Năm cười, đáp:
- Vì chuyện hết rồi.
Cả Ngố như tiếc rẻ, gặn hỏi:
- Tại sao câu chuyện dứt ngang xương như vậy?
Con Năm cười, đáp:
- Vì em chỉ được nghe tới đó thôi. Phần còn lại người kể cho em cũng không được rõ chuyện gì xảy ra kế tiếp. Nhưng không sao, anh cứ về kể lại cho chị Thúy như vậy. Em bảo đảm chị ta càng khoái, càng nứng lồn.
Cả Ngố gãi đầu, nói:
- Nhưng anh sợ quá. Không biết vợ anh có bắt anh há miệng ra cho chị ấy đái vào và bắt anh uống hết như M. L bắt Bill làm vậy không?
Con Năm cười khúc khích, nói:
- Anh cứ lo xa! Mà cho dù chị ta muốn vậy thì anh cứ chiều thôi cứ có làm sao đâu!